Chàng Rể Vô Song

Chương 1196

Chương 1196

Dương Duyệt hơi trầm mặc, nói: “Ông xã, không phải là bởi vì anh ở quỹ đầu tư Nhân Phàm bị Dương Tuyết nhắm vào, cho nên bây giờ mới sợ nó như thế đấy chứ? Bây giờ anh cũng không còn làm ở quỹ đầu tư Nhân Phàm nữa rồi, anh sợ nó làm gì? Hơn nữa, em cũng không tin Dương Lệ lại dám làm gì chúng ta, cho nên anh chẳng cần phải sợ nó!”

“Không phải là anh sợ nó, nó dù sao cũng là em gái ruột của em, không cần phải ầm ĩ căng thẳng thế làm gì, được rồi được rồi, mau chóng sửa soạn rồi ra ngoài thôi”, Triệu Tứ Hải vẫn tiếp tục kiên nhẫn khuyên nhủ.

Dương Duyệt nghe vậy, lập tức có hơi nghi hoặc, cũng có chút không hiểu rõ Triệu Tứ Hải đang nghĩ gì, nhưng suy nghĩ lại một chút, Dương Duyệt cũng không muốn ầm ĩ căng thẳng với Dương Lệ như thế, dù sao cũng là chị em ruột lớn lên cùng nhau từ nhỏ.

“Vậy được rồi, đi thì đi, nhưng lần này nhất định phải bắt Dương Lệ giúp đỡ, có chút chuyện cỏn con mà không giúp thì em còn nhận cô em gái đấy làm gì?”, Dương Duyệt thoả hiệp nói.

Triệu Tứ Hải nghe vậy có hơi chột dạ, nếu như là trước kia, anh ta chắc chắn cũng sẽ nghĩ nhờ Dương Lệ giúp đỡ, dù sao Dương Lệ cũng là giám đốc điều hành của quỹ đầu tư Nhân Phàm, giúp anh ta tìm một công việc tốt không phải là chuyện rất dễ dàng hay sao?

Nhưng trải qua chuyện lần trước, lại thêm chuyện sau khi Triệu Tứ Hải biết được thực lực và thân phận thật sự của Lâm Hàn thì anh ta cũng không còn dám suy nghĩ như thế nữa. Anh ta chỉ mong Lâm Hàn đừng đến tìm anh ta gây sự là được rồi, hoàn toàn không dám hi vọng xa vời rằng Lâm Hàn và Dương Lệ có thể giúp đỡ anh ta, dù sao thì lần trước cũng là bởi vì Triệu Tứ Hải mà mà suýt chút nữa khiến Lâm Hàn và Dương Lệ kinh sợ, thậm chí còn đe doạ đến an nguy tính mạng của bọn họ.

Nhưng bây giờ, Triệu Tứ Hải cũng không tiện nói gì, chỉ có thể chờ đến đó xem tình hình mà làm.

Ngay lập tức, Triệu Tứ Hải cũng liên hệ với Dương Cảnh Đào, bảo ông ta buổi tối đến khu biệt thự núi Vân Mộng của Lâm Hàn, cùng nhau ăn một bữa cơm.

Đối với chuyện này, Dương Cảnh Đào cũng có chút mâu thuẫn, dù sao hoàn cảnh bây giờ của Triệu Tứ Hải, Dương Lệ lại không giúp, ông ta cũng có hơi tức giận.

Nhưng nếu Triệu Tứ Hải cũng đã nói vậy, Dương Cảnh Đào cũng không từ chối, nên vẫn đồng ý.

Rất nhanh, Dương Cảnh Đào, Triệu Tứ Hải và Dương Duyệt đã gặp nhau, cùng nhau lái xe chạy về phía biệt thự núi Vân Mộng của Lâm Hàn.

Trên xe, Triệu Tứ Hải vẫn có chút không yên tâm, chỉ sợ hai người này đến đó lại nói lời gì đắc tội với Lâm Hàn, vậy thì Triệu Tứ Hải anh ta chắc chắn thảm rồi. Nghĩ đến đây, Triệu Tứ Hải vội vàng nói: “Bố, bà xã, hai người có thể đáp ứng một thỉnh cầu của con không?”

Dương Duyệt và Dương Cảnh Đào nghe vậy, đều có chút nghi hoặc nhìn về phía Triệu Tứ Hải. Trong khoảng thời gian Triệu Tứ Hải đang gặp khó khăn này, bọn họ cũng hiểu, một mặt hận Triệu Tứ Hải không có năng lực, mặt khác cũng có chút đau lòng cho Triệu Tứ Hải.

Dương Duyệt do dự một chút, vẫn là mềm lòng, gật đầu một cái, nói: “Ông xã, anh nói đi”.

Trong xe.

Lúc này Dương Cảnh Đào cũng có chút nghi ngờ nhìn Triệu Tứ Hải, tò mò Triệu Tứ Hải đột nhiên nghiêm túc như vậy là muốn thỉnh cầu cái gì.

Đến giờ Triệu Tứ Hải cũng nói: “Lát nữa chúng ta đừng nhằm vào Lâm Hàn và Dương Lệ. Con không muốn lại thêm mâu thuẫn, chỉ muốn ăn một bữa cơm đơn giản”.

Dương Duyệt và Dương Cảnh Đào nghe xong, khuôn mặt bỗng chốc trở nên vô cùng kinh ngạc, không ngờ lời thỉnh cầu của Triệu Tứ Hải lại là cái này.

Lời của Triệu Tứ Hải mặc dù nghe có vẻ cũng rất bình thường, không muốn mâu thuẫn, chỉ là ăn một bữa cơm bình thường.

Nhưng những người đó là Dương Lệ và Lâm Hàn lại khác, trước đây Triệu Tứ Hải bị quỹ đầu tư Nhân Phàm sa thải, bọn họ nhìn ra hoàn toàn là bởi vì Dương Lệ không giúp đỡ thậm chí cô còn cố ý làm vậy.

Còn Lâm Hàn mặc dù trong nhà có nhiều tiền, nhưng trong mắt bọn họ vẫn là kẻ tồi tệ, thậm chí bây giờ Triệu Tứ Hải rơi vào tình cảnh tồi tệ này, bọn họ nhìn ra hoàn toàn là bởi vì Lâm Hàn ở sau lưng khuyên Dương Lệ, nếu không thì cô cũng không nhất thiết phải đối đãi với Triệu Tứ Hải như vậy. Nói thế nào thì anh ta cũng là anh rể của cô.

Như vậy, lời thỉnh cầu này của Triệu Tứ Hải đã trực tiếp thay đổi, giống như là kinh sợ với Lâm Hàn và Dương Lệ.

Lúc này, Dương Duyệt và Dương Cảnh Đào có chút không vui. Chuyện này bọn họ cảm thấy vốn dĩ là vấn đề của Lâm Hàn và Dương Lệ, bây giờ còn muốn bọn họ cúi đầu trước Lâm Hàn và Dương Lệ, đây là đạo lý gì vậy?

“Tứ Hải à, con sao vậy? Sợ bọn à? Đợi lát nữa để bố đi nói lý lẽ, tìm chúng nó tính sổ, con không cần phải sợ!”, Dương Cảnh Đào nghiêm túc nói.

Dương Duyệt cũng nói theo: “Đúng đó ông xã, anh sợ gì chúng nó, bây giờ lại không ở quỹ đầu tư Nhân Phàm, anh cũng không phải cấp dưới của Dương Lệ, hoàn toàn không cần sợ Dương Lệ và Lâm Hàn”.

Triệu Tứ Hải nghe xong liền có chút đau đầu, anh ta có thể không sợ sao? Đại ca của Vùng Xám Hoa Đông, sao anh ta dám trêu chọc?

Chuyện lần trước đã đắc tội với Lâm Hàn và Dương Lệ rồi, nếu không phải vì mối quan hệ họ hàng thân thích thì Triệu Tứ Hải cũng không biết sẽ chết thế nào.

Bình Luận (0)
Comment