Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + truyenapp và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn **********
Chương 544: Đương nhiên có thời gian “Đúng rồi bà xã, anh nghe nói có ba công ty nhỏ tham dự hội nghị thượng đỉnh lần này với tư cách thành viên chính. Hội nghị thượng đỉnh này không phải là hội nghị bình thường, không thể chỉ dựa vào chút quan hệ là có thể tham dự với tư cách thành viên chính, em có thể tìm hiểu một chút về ba công ty này”.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Lâm Hàn nói với Dương Lệ.
Dương Lệ nghe vậy thì hơi giật mình, sau đó mới lấy lại tinh thần rồi nhớ ra.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Lúc đó Dương Lệ cũng hơi nghi ngờ, theo lý mà nói ba công ty nhỏ còn không có tư cách tham dự Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương ở ghế ngoài, thế nhưng họ có thể tham dự với tư cách thành viên chính, chắc chắn có lý do gì đó.
Nhưng vì lúc ấy Dương Lệ có quá nhiều việc phải làm, sau khi dự hội nghị thượng đỉnh về cô vẫn luôn bận rộn nên quên mất. Bây giờ Lâm Hàn nhắc nhở cô mới nhớ lại.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
“Ông xã, bây giờ em mới nhớ ra, khi ấy em cũng muốn sau khi về điều tra thử về ba công ty đó, nhưng gần đây bận quá nên quên mất. Em sẽ nhanh chóng tìm hiểu ba công ty này, có lẽ là đối tượng hợp tác đầu tư tốt”, Dương Lệ hơi bất ngờ lại ngạc nhiên.
“Ừ, có thể tham dự hội nghị thượng đỉnh chắc chắn là có chút bản lĩnh, em có thể tìm hiểu thêm, xem xét tổng thể rồi tiến hành đầu tư hợp tác tương ứng”, Lâm Hàn lại nói.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Sở dĩ anh không nói thẳng cho Dương Lệ biết đây là công ty riêng của mình cũng vì cô.
Lâm Hàn biết tính Dương Lệ, cương trực công chính, không thích đi cửa sau.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Mặc dù với quan hệ thân mật giữa Lâm Hàn và Dương Lệ, chắc chắn cô sẽ giúp, nhưng anh không muốn cô không vui dù chỉ là một chút.
Hơn nữa ba công ty kia, dưới sự quản lý của nhóm người Lý Minh có nền tảng rất tốt, tiềm năng rất lớn. Chỉ cần Dương Lệ tìm hiểu là chắc chắn sẽ hợp tác và đầu tư tương đối lớn, không cần phải dựa vào quan hệ.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Sau đó Lâm Hàn và Dương Lệ lại nói chuyện thêm một chút rồi kết thúc cuộc gọi.
Sau khi kết thúc cuộc gọi, Lâm Hàn đi tắm rửa, chuẩn bị nghỉ ngơi.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Trước mắt mặc dù tiếp xúc với Tiêu Nhã cũng coi như thuận lợi, nhưng Lâm Hàn vẫn chưa nghĩ ra cách gì hay để mượn nhà họ Tiêu đối phó với nhà họ Khương. Bây giờ lo lắng cũng vô ích, Lâm Hàn chỉ đành nghỉ ngơi trước, ngày mai anh ra ngoài tìm cách sau.
Lúc này, trước cửa khách sạn nào đó ở thành phố Đông Hải, ba người Lý Minh vừa ăn cơm xong.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
“Ông chủ Phùng, tôi không tiễn ông nữa nhé. Ông cũng đừng lo lắng về chuyện bên quỹ đầu tư Nhân Phàm, nếu cậu Lâm đã nói sẽ ra mặt giải quyết thì chắc chắn không có vấn đề gì. Chúng ta về chuẩn bị tốt hơn nữa là được”, Lý Minh nói.
Phùng Thạch ôm bụng cười nói: “Đương nhiên, tôi không tin cậu Lâm thì tin ai đây? Tôi có được ngày hôm nay cũng đều dựa vào cậu Lâm. Yên tâm đi, mặc dù bình thường tôi hơi cẩu thả nhưng cũng hiểu được việc nào quan trọng. Chuyện lần này rất quan trọng, chắc chắn tôi sẽ không lơ là”.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Đúng lúc này, điện thoại Lý Minh đổ chuông, là một dãy số lạ, Lý Minh nghe máy mà lòng hơi nghi hoặc.
“Xin chào, xin hỏi anh có phải anh Lý Minh người phụ trách livestream Sa Ngư không ạ?”, Dương Lệ hỏi.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
“Đúng, là tôi, cô là?”, Lý Minh dường như đã đoán được gì đó, vẻ mặt có chút kích động.
“Chào anh Lý Minh, tôi là Dương Lệ của quỹ đầu tư Nhân Phàm, là người phụ trách chính về sự phát triển Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương. Nếu anh có thời gian thì tôi muốn tiến hành thị sát và đánh giá về công ty livestream Sa Ngư của anh. Nếu hợp lý, chúng tôi sẽ đầu tư và hợp tác các nguồn lực tương ứng tuỳ theo tình hình cụ thể với công ty các anh”, Dương Lệ bảo.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
“Thật sự là quỹ đầu tư Nhân Phàm ư? Tôi có thời gian, luôn hoan nghênh cô tới!”, Lý Minh kích động trả lời.
Sau đó Lý Minh, người đang phấn khích nhanh chóng hẹn thời gian thị sát với Dương Lệ, thời gian được ấn định vào sáng hôm sau.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Sau khi cúp máy, Lý Minh hưng phấn nhìn hai người Phùng Thạch: “Mặc dù đã biết trước cậu Lâm ra mặt chắc chắn sẽ được giải quyết, nhưng không ngờ lại nhanh như thế. Ngày mai người của quỹ đầu tư Nhân Phàm sẽ đến Sa Ngư thị sát, nếu phù hợp sẽ đầu tư và hợp tác!”
Hai người còn lại đang định chúc mừng thì điện thoại Phùng Thạch cũng đổ chuông.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Sau khi cuộc gọi kết nối, Dương Lệ cũng nói với Phùng Thạch tương tự như tình huống bên phía Lý Minh.
Không lâu sau, Phùng Thạch cũng kích động hẹn thời gian thị sát với Dương Lệ, thời gian là chiều hôm sau.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Tiếp đến là siêu thị Hoa Nhuận, tình hình cũng giống vậy.
Còn thời gian thì là tối hôm sau.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Cúp điện thoại, ba người nhìn nhau, ai cũng nhìn thấy sự hưng phấn trong mắt đối phương.
Ba người đều không ngờ tốc độ Lâm Hàn ra mặt giải quyết lại nhanh đến vậy, chỉ thời gian một bữa cơm đã giải quyết xong vấn đề khiến họ đau đầu bao ngày.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Hơn nữa tốc độ làm việc bên quỹ đầu tư Nhân Phàm cũng nhanh đến không ngờ, thời gian được ấn định ngay ngày hôm sau.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Phải biết cho dù có thể chắc chắn liên lạc được với người của quỹ đầu tư Nhân Phàm, có thể nhận được đầu tư và hợp tác. Nhưng thời gian tiếp xúc với họ có ảnh hưởng rất lớn.
Tuy nói hợp tác và đầu tư tương ứng theo tình hình của công ty, nhưng dù sao nguồn vốn có hạn mà lại nhiều công ty, chắc chắn không thể đầu tư và hợp tác hết được. Liên hệ càng sớm, càng có khả năng nhận được nhiều đầu tư và hợp tác hơn.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Tin tức này đối với ba người họ chắc chắn là một niềm vui lớn.
“Giờ còn về nghỉ ngơi gì nữa, bây giờ tôi phải mau chóng về công ty cho toàn bộ nhân viên làm thêm giờ. Phải làm tốt công tác chuẩn bị, không được để sót một kẽ hở, cố gắng khiến quỹ đầu tư Nhân Phàm hài lòng!”, Lý Minh nói.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Hai người Phùng Thạch cũng lập tức hoàn hồn, mặc dù thời gian thị sát đánh giá của hai người họ muộn hơn bên Lý Minh một chút, nhưng cũng tới rất nhanh, khoảng thời gian cuối cùng rồi không thể thả lỏng, cẩu thả.
Sau đó ba người chúc mừng đơn giản một chút rồi ai đi đường nấy về công ty mình, gọi nhân viên cốt cán của ba công ty đến làm việc xuyên đêm, chuẩn bị công tác nghiêm ngặt.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Đêm đó, ba công ty đều sáng đèn, nhưng từ ông chủ đến nhân viên, ai nấy đều vô cùng sẵn lòng làm thêm giờ mà không một lời phàn nàn.
Xét cho cùng, đợt kiểm tra và đánh giá lần này là cơ hội cho mỗi nhân viên của ba công ty, một cơ hội hiếm có để thay đổi tương lai và cuộc sống của công ty!
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Sáng hôm sau, trước cổng biệt thự núi Vân Mộng của Lâm Hàn đột nhiên có vài chiếc xe bí ẩn đỗ ở đó, vài người từ trên xe bước xuống, đứng giữa là Hạ Đạt, hai bên là Hạ Minh Hạo và Hạ Sương.
Những người này là thành viên cốt cán của thế gia nhà họ Hạ.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
“Không ngờ nữ chủ toạ trẻ tuổi bí ẩn của Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương Dương Lệ lại là vợ Lâm Hàn”.
Hạ Minh Hạo nói, trong mắt đầy vẻ hâm mộ và đố kỵ. Ông ta không hiểu sao một người đẹp quyền lực và xinh đẹp như thế là cam tâm làm vợ Lâm Hàn.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Hạ Sương ở bên cạnh nghe vậy thì trừng mắt nhìn Hạ Minh Hạo: “Ông chú ý lời nói một chút, lần này chúng ta có thể tiến thêm một bước hay không đều phụ thuộc vào việc Dương Lệ và Lâm Hàn có cho mặt mũi hay không đấy!”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.