Chàng Rể Vô Song

Chương 844

Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + truyenapp và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn
**********

Ngoài Hạ Sương và Dương Khiết, chỉ còn lại Tần Liên.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Tần Liên cũng không giúp đỡ Lâm Hàn nhiều, trước kia Lâm Hàn đầu tư cho cô ấy cũng chỉ muốn giúp chứ không vì lợi ích gì.

Sau khi trải qua một chặng đường khó khăn trắc trở, cũng may đã đến công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, lại có sự giúp đỡ của mấy người Hạ Sương, nên Tần Liên cũng có thể coi là phất lên trong giới giải trí.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Video tuyên truyền khi bộ phim lần trước vừa quay đã thu hút rất nhiều sự quan tâm trên mạng, một người mới chưa từng đóng phim điện ảnh, phim truyền hình như Tần Liên bỗng nhiên bắt đầu có fan hâm mộ.

Mà trong thời gian đó, bộ phim cũng chính thức bấm máy.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Bộ phim này vốn được quay bởi công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, doanh nghiệp hàng đầu trong ngàng giải trí Hoa Hạ, lại có đạo diễn có tiếng, diễn viên đều là những tên tuổi lớn hoặc gương mặt lão làng, đủ cả kỹ năng diễn xuất lẫn danh tiếng.

Cùng với điều kiện bản thân Tần Liên, sắc đẹp hay khí chất đều có một không hai. Người đẹp trong giới giải trí không ít, nhưng đẳng cấp như Tần Liên thì thật sự chẳng có mấy ai, nhất là khí chất đặc biệt của Tần Liên lại chỉ riêng mình cô ấy mới có.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Về diễn xuất, mặc dù Tần Liên còn kém những diễn viên lâu năm, nhưng kỹ năng diễn xuất vẫn rất ổn, nghe nói độ này còn không ngừng tiến bộ.

Cũng vì vậy mà thời gian này Tần Liên vẫn luôn được chú ý, thêm vài thủ thuật marketing của bên công ty nữa, mặc dù trước mắt Tần Liên chưa có tác phẩm nào, nhưng lượng fan hâm mộ đã có thể đè bẹp hạng hai, tiếp cận ngôi sao hạng một.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Nghĩ thôi cũng biết, chờ đến khi bộ phim này quay xong chiếu lên chắc chắn sẽ gây chấn động không nhỏ, và rất có thể Tần Liên sẽ nổi tiếng chỉ nhờ bộ phim này.

Cũng lúc này, Lâm Hàn gọi cho Hạ Sương.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Trong văn phòng công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, Hạ Sương và Dương Khiết đang nói chuyện về một dự án thì thấy điện thoại di động đổ chuông, tính cúp máy thì nhận ra là cuộc gọi của Lâm Hàn, Hạ Sương vội vàng bấm nghe.

Trong khoảng thời gian này, đặc biệt là sau lần trở mặt với Hạ Đạt và Hạ Minh, Hạ Sương vẫn luôn dành hết tâm tư cho công việc, bận tối tăm mặt mày.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Cũng nhờ sự bận rộn của các cô, công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh đã có những bước tiến đáng kể trong thời gian này.

Mà cũng trong giai đoạn đó, Hạ Sương nhận ra Lâm Hàn đã hoàn toàn tin tưởng mình, gần như chẳng hỏi chuyện gì mà để cô ta tự quyết định hết. Điều này chứng tỏ anh rất tin tưởng Hạ Sương, cũng khiến cô ta vô cùng biết ơn Lâm Hàn, may mà lúc trước đã chọn đi theo Lâm Hàn.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Bây giờ xem ra, đi theo Lâm Hàn không chỉ là lựa chọn vô cùng đúng đắn mà còn là vinh hạnh của cô ta.

Không có việc gì thì Lâm Hàn rất ít khi tìm Hạ Sương, giờ thấy điện thoại của Lâm Hàn, Hạ Sương còn tưởng có việc quan trọng bèn vội kết nối.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


“Xin chào cậu Lâm, xin hỏi có chuyện gì không?”, Hạ Sương hỏi thẳng, đây cũng là tác phong làm việc của cô ta, thẳng thắn, nhiệt tình mà giàu kinh nghiệm.


“Không có gì quan trọng”, Lâm Hàn cười nói luôn: “Các cô đang làm gì vậy? Có quấy rầy công việc của mọi người không?”

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Dương Khiết bên cạnh cũng nhìn Hạ Sương chằm chằm, vừa nãy hai người đang mải làm một dự án. Mặc dù nó khá quan trọng, vì không quan trọng thì cũng đâu cần hai người tự tay lo dự án này. Nhưng so với chuyện của Lâm Hàn thì rõ là không quan trọng bằng.

“Không có việc gì quan trọng, chỉ là chút chuyện vặt về công việc thôi, chờ chút nữa làm tiếp cũng được, cậu cần giúp gì à?”, Hạ Sương hỏi lại.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


“Không có gì thật, chỉ thông báo cho các cô là qua một thời gian nữa tôi phải đến Bắc Đông có việc, định ghé công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh gặp mọi người, nên hỏi trước xem các cô có ở công ty hay không thôi”, Lâm Hàn đáp.

Hạ Sương và Dương Khiết xác nhận Lâm Hàn thật sự không có chuyện gì, chỉ vì việc này mới thở phào nhẹ nhõm, nói chuyện phiếm với Lâm Hàn.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Lâm Hàn cũng không nói gì nhiều, chỉ chuyện trò mấy câu đơn giản rồi kết thúc cuộc gọi, phần còn lại thì chờ khi nào tới tới công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh rồi từ từ nói và tìm hiểu là được.

Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, Lâm Hàn cũng thoáng yên tâm, thông qua giọng điệu, Lâm Hàn có thể nhận ra Hạ Sương và Dương Khiết đang mệt mỏi. Hiển nhiên khối lượng công việc không thấp, điều hành một công ty lớn như vậy cũng mệt thật, nhưng chắc các cô cũng rất vui.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Thời gian này Hạ Sương và Dương Khiết đang ở thành phố Thiên Kinh, Lâm Hàn có thể đến thăm họ rất thuận tiện, nhưng hiện tại Tần Liên không ở trong nước vì bận quay phim. Lâm Hàn đành bỏ ý định đến xem tình hình dạo này của Tần Liên. Tuy vậy chờ đến bên đó là có thể biết rõ tình hình hiện tại của Tần Liên thông qua Hạ Sương và Dương Khiết, chắc cũng không có vấn đề gì.
Sau đó, Lâm Hàn đi ăn tối, rồi trở về nói chuyện phiếm với Dương Lệ một lúc rồi chuẩn bị nghỉ ngơi sớm.
Chuyến đi tới công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh lần này, ngoài việc xem tình hình gần đây của Hạ Sương và Dương Khiết, Lâm Hàn cũng muốn xem họ đã trưởng thành ra sao trong thời gian này.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Nếu thích hợp, Lâm Hàn định lần này sẽ dẫn họ đến hội nghị quý tộc ở thành phố Thiên Kinh để trải đời.
Dù sao hội nghị của giới quý tộc ở thành phố Thiên Kinh cũng là hội nghị cao cấp nhất của các thế lực địa phương ở thành phố này nói riêng, thậm chí là cả Hoa Hạ nói chung. Dẫn các cô đến đây trải đời rất hợp lý, sẽ giúp ích rất nhiều cho sự phát triển của họ trong tương lai.
Nhưng cụ thể ra sao, Lâm Hàn còn phải tới đó xem tình hình đã. Dù sao hội nghị quý tộc của thành phố Thiên Kinh lần này cũng khá quan trọng. Nếu năng lực của các cô chưa đủ thì Lâm Hàn cũng không thể dẫn các cô tới đó, tránh cho các cô trở thành điểm yếu, hỏng chuyện lần này.
Sau một giấc ngủ thoải mái, ngày hôm sau Lâm Hàn thu dọn hành lý rồi chờ đợi.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Bên phía Lam Tư Vũ lại khá yên tĩnh, vẫn luôn không có tin tức gì. Lam Tư Vũ không chịu nói rõ cho Lâm Hàn, cũng không chịu rời đi, Lâm Hàn mặc kệ cô ta. Dù sao anh cũng muốn tới thành phố Thiên Kinh trước, có chuyện quan trọng phải làm, không rảnh quan tâm cô ta.
Đến xế chiều, Lâm Phong, La Văn và Tiểu Tây tìm tới.
Lâm Hàn nhìn thấy ba người cũng đoán họ chuẩn bị xong rồi, xem ra đã đến lúc lên đường đến thành phố Thiên Kinh.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

“Đã tập hợp xong hết chưa?”, Lâm Hàn nhìn ba người hỏi.

Hiển nhiên bên Tiểu Tây khá dễ dàng, dù sao cũng chỉ có nhiêu đó người, chỉ cần bàn giao những chuyện phụ trách lại là được.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Tiểu Tây khẽ gật đầu, nói: “Chuẩn bị xong rồi, đang chờ trong sân”.

Lâm Phong bên cạnh cũng nhìn về phía Lâm Hàn, khẽ gật đầu nói: “Sau khi để lại đủ nhân lực, số cao thủ mà bên chúng tôi có thể huy động là hơn hai trăm tám mươi người, trước mắt đã tập kết chuẩn bị xong, có thể xuất phát bất cứ lúc nào”.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

La Văn cũng nói: “Bước đầu tôi đã tập hợp được một số nhân tài quản lý, tổng cộng hơn ba mươi người, có thể xuất phát theo chúng ta ngay lập tức. Còn lại có hơn mười người cũng đã bố trí xong, nhưng bọn họ còn có một số công việc phải xử lý xong ở Bắc Đông. Dự kiến khoảng ba ngày sau cũng có thể xuất phát từ Bắc Đông, sắp tới cũng sẽ đúng lúc chạy đến thành phố Thiên Kinh, tiếp nhận quản lý những sản nghiệp sắp giành được và mới thành lập”.
Bình Luận (0)
Comment