Hạ Tuyên Dương cùng đoàn làm phim Tình yêu online vυ"t bay tham gia mấy chuyến tuyên truyền. Về phần Nghiêm Mẫn Hành thì cùng Hạ Tuyên Dương đi quay một chương trình giải trí, còn những lần tuyên truyền khác thì anh không tham dự.
Dù sao anh cũng không có ý định tiếp tục làm diễn viên, diễn kịch chỉ là vì anh muốn được cùng Hạ Tuyên Dương lưu giữ kỉ niệm mà thôi, bản chức của anh vẫn là tổng giám đốc.
Lúc nghỉ hè, Tình yêu online vυ"t bay chính thức được chiếu lên TV.
Hạ Tuyên Dương và Nghiêm Mẫn Hành có mặt trong buổi công chiếu, chiếm trọn hotsearch Weibo, có cái là đoàn làm phim vì tuyên truyền mà mua, cũng có cái là fan hâm mộ Hạ Tuyên Dương tự phát.
Ngày đầu phòng bán vé là 2,5 tỷ, đây là một thành tích rất không tệ.
Nhưng bởi vì đây là thứ bộ phim 5d, chi phí kinh phí đầu tư đã hết 4,1 tỷ rồi, phòng bán vé ít nhất phải được thêm khoảng 1,6 tỷ nữa mới có thể hồi vốn.
Cũng may, nội dung phim thực sự rất không tệ, kỹ xảo cũng rất là đặc sắc và chỉn chu, dựa vào danh tiếng và người xem nên ngày thứ hai, phòng bán vé không những không giảm mà còn tăng lên tới 2,8 tỷ.
Nhưng mà cũng là bởi vì hai ngày vừa rồi là ngày cuối tuần, lưu lượng cao một chút, lại còn có fan hâm mộ Hạ Tuyên Dương dốc sức ủng hộ nữa.
Đến ngày thứ ba, phòng bán vé thoáng hạ xuống, chỉ còn 2,3 tỷ.
Hết tuần, phòng bán vé thu được 1,3 tỷ, hoàn thành chỉ tiêu hồi vốn, bắt đầu kiếm lời.
Đợi khi hết tháng, phòng bán vé đạt đến 2,9 tỷ, bởi vì nghỉ hè là tháng sinh sản, không chiếu phim bom tấn, thế là phim Tình yêu online vυ"t bay đã bị hoãn chiếu.
Hai tháng trôi qua, phòng vé xem phim cuối cùng thu được 48,5 tỷ, là quán quân phòng bán vé năm nay.
Hạ Tuyên Dương tái xuất sau khi sinh, lúc đầu cũng không định nhận kịch bản, chỉ tham gia vào một vai phụ khách mời trong một bộ phim của đạo diễn Trần trước kia anh từng hợp tác.
Biểu hiện của anh trong phim Nghịch tập thiếu gia thật nhân ngư rất không tệ, thế nhưng cũng chỉ dừng ở vai nam năm, phần diễn quá ít.
Về phần nhân vật nam chính trong Tình yêu online vυ"t bay, phía đầu tư chủ yếu là Nghiêm Mẫn Hành, có công ty khoa học kỹ thuật Nghiêm Tinh dưới trướng Nghiêm thị, nói trắng ra cũng là tiền của Nghiêm gia, nên cũng coi như không tính.
Bởi vậy, kịch bản các phim truyền hình điện ảnh không dám tìm Hạ Tuyên Dương, bởi vì cũng không biết rõ năng lực anh thế nào.
Không có kịch bản, Hạ Tuyên Dương cũng không vội quay phim, liền chuyên chú sáng tác bài hát làm album.
Nhưng mà khi Tình yêu online vυ"t bay đứng đầu phòng bán vé, giá trị bản thân Hạ Tuyên Dương cũng lập tức thay đổi theo, các loại kịch bản rồi lời mời như hoa tuyết bay tới.
Không chỉ có mời Hạ Tuyên Dương thử sức nhân vật, mà còn có cả những lời mời đầu tư.
Thật ra, Hạ Tuyên Dương cũng phát hiện ra một vài kịch bản không tệ.
Anh đầu tư cho hai bộ phim nội dung khá hay mà giá thành thấp, còn nhận thử sức cho một bộ phim nghệ thuật tên là ‘Đêm dài’.
Thử sức rất thuận lợi.
Vì để quá trình quay phim thư thái hơn chút, Hạ Tuyên Dương liền trở thành nhà đầu tư bỏ vốn nhiều nhất cho bộ phim này.
Lúc Tình yêu online vυ"t bay hoàn mỹ thu quan, Hạ Tuyên Dương và Nghiêm Mẫn Hành cũng được mời tham gia tiệc ăn mừng.
Sau tiệc ăn mừng, anh giống như ngựa không dừng vó, tiến vào đoàn làm phim ‘Đêm dài’.
Khác biệt với các đoàn làm phim khác chính là, phim ‘Đêm dài’ phần lớn quay ở trong rừng sâu núi thẳm và trong thôn trang nhỏ, có lúc kéo dài đến hơn hai tháng.
Hạ Tuyên Dương vốn không nỡ rời xa Niên Niên và Tuế Tuế còn nhỏ như vậy, nhưng anh thật sự rất yêu thích kịch bản này.
Quan trọng hơn là một tháng sau khi sinh, Hạ Tuyên Dương và Nghiêm Mẫn Hành từng đến gặp Ngô đại sư, hỏi về chuyện anh lúc nào thì có thể gặp lại "Hạ Tuyên Dương" của cơ thể này ở trong mơ, Ngô đại sư chỉ nói là thời cơ chưa tới, bảo anh thuận theo tự nhiên.
Mặt khác, dặn dò anh và Nghiêm Mẫn Hành ngoại trừ những lúc tắm hay vào những trường hợp quan trọng, bình thường phải luôn đeo ngọc bội long phượng mà cha mẹ Hạ gia cho bọn họ.
Đôi ngọc bội long phượng kia không chỉ là ngọc do tiền bối Hạ gia truyền thừa xuống, mà còn có tác dụng khá đặc biệt.
Ngoài ra, Ngô đại sư căn dặn Hạ Tuyên Dương, nếu như gặp được lời mời đi đến Tây Nam thì đừng chối từ.
Mà nơi mà kịch bản ‘Đêm dài’ chủ yếu quay chụp lại chính là ở Tây Nam.
Cho nên, sau khi Hạ Tuyên Dương tiếp nhận bộ phim này, hai đứa bé chỉ có thể giao cho Nghiêm Mẫn Hành và mấy vị trưởng bối chăm sóc.
Nghiêm Mẫn Hành luôn cảm thấy hơi không yên lòng, Ngô đại sư cũng gọi điện thoại cho anh, bảo anh mau chóng đến Tây Nam, ở gần Hạ Tuyên Dương một chút.
Ngày thứ bảy sau ngày Hạ Tuyên Dương tiến tổ, Nghiêm Mẫn Hành cũng bay đến đoàn làm phim thăm ban.
Chỉ là vừa tới studio, Nghiêm Mẫn Hành liền nhận được một tin tức không hề tốt.
Hạ Tuyên Dương quay phim trong núi, sau khi tiến vào rừng cây thì đột nhiên mất tích.
Bất luận nhân viên công tác và các vệ sĩ đoàn làm phim tìm kiếm như thế nào thì cũng không tìm thấy.
Điện thoại di động mà Hạ Tuyên Dương mang theo trong người cũng không có định vị, tựa như anh đã biến mất khỏi cái thế giới này rồi vậy.
Đương nhiên, cũng không thể bài trừ nguyên nhân ở trong núi rừng tín hiệu không được ổn định.
Lúc Tiểu Ô nhìn thấy Nghiêm Mẫn Hành thì khóc không ngừng được, cũng không nói được gì.
Nghiêm Mẫn Hành đành phải chuyển sang hỏi thăm Diệp Nhất, Diệp Nhị và Sơn Miêu đi theo bên cạnh bảo hộ Hạ Tuyên Dương, nhưng cũng đều có chung lý do như đạo diễn đoàn làm phim.
Trong lòng Nghiêm Mẫn Hành ẩn ẩn có dự cảm, cảm thấy cái này có thể chính là "thời cơ" mà Ngô đại sư nói.
Anh gọi điện thoại cho Ngô đại sư, không kết nối được, nhưng nhận được tin nhắn Wechat đến từ Ngô đại sư: "Đi đi, chỉ khi nào mang theo ngọc bội phượng thì mới có thể tìm được phương hướng chính xác, tìm được cậu ta. Chậm nhất sau bảy ngày nữa, nhất định phải mang cậu ta về, nếu không, cậu ta sẽ vĩnh viễn bị giữ lại ở bên kia."
Trừ cái đó ra, Ngô đại sư chỉ gửi thêm một tin nhắn thứ hai nói về những hạng mục cần chú ý, Nghiêm Mẫn Hành nhanh chóng đọc xong.
Suy đoán của Nghiêm Mẫn Hành đã được chứng thực, vì đề phòng vạn nhất, anh quay lại một video ngắn gọn tạm biệt, để lại di chúc.
Anh chắc chắn sẽ không từ bỏ Hạ Tuyên Dương, nếu như Hạ Tuyên Dương lựa chọn ở lại bên kia thì anh sẽ đi cùng.
Lúc Nghiêm Mẫn Hành ký di chúc, quay video cáo biệt, trong lòng Trần Xuyên, Tiểu Ô và Diệp Nhất, Diệp Nhị đều trĩu nặng.
Nghiêm Mẫn Hành làm xong hết mọi thứ, liền đi theo nhân viên công tác lên núi, để bọn họ dẫn anh đi đến chỗ Hạ Tuyên Dương biến mất.
Trần Xuyên, Tiểu Ô cũng đi cùng.
Đến mảnh rừng cây mà Hạ Tuyên Dương biến mất. Lúc đó rõ ràng tất cả mọi người đều đi cùng một con đường, nhưng bỗng nhiên, Nghiêm Mẫn Hành lại hoàn toàn biến mất ngay trước mắt bọn họ.
Tựa như vừa rồi Hạ Tuyên Dương biến mất vậy, hoàn toàn mất hết tung tích, tìm thế nào cũng không thấy, điện thoại cũng không gọi được.
Tiểu Ô không nhịn được khóc lên: "Nghiêm sinh cũng giống như anh Dương hay sao, cả hai người sẽ không trở lại nữa ư! Vậy thì mấy đứa nhỏ phải làm sao bây giờ, bọn nó còn nhỏ như vậy."
Diệp Nhị cả giận: "Ngậm miệng, không được phép khóc. Vốn không có chuyện gì, lỡ như bị cái miệng quạ của cậu làm vạ lây thì phải làm sao bây giờ?"
Nghĩ đến mấy chuyện Tiểu Ô làm, Diệp Nhị không khỏi giận chó đánh mèo, cảm thấy Hạ Tuyên Dương không nên giữ lại một người phụ tá như thế ở bên người.
Diệp Nhất nghiêm túc nói: "Việc này không liên quan đến Tiểu Ô, Nghiêm tiên sinh nói chúng ta ở chỗ này chờ bọn họ tám ngày, tám ngày không có tin tức bọn họ thì sẽ mang đồ vật của anh ấy trở về, đi tìm Ngô đại sư, ông ấy sẽ giải quyết được."
Sơn Miêu là lính đặc chủng, anh từng được thấy không ít sự kiện đặc thù, nhìn thấy cái la bàn quay vòng tròn trên tay, chỉ nói: "Từ trường cánh rừng này hơi đặc biệt, chúng ta rời đi đi, Nghiêm tiên sinh và Hạ tiên sinh đã có Ngô đại sư chỉ điểm, mất tích cũng có thể tìm được đường trở về, chúng ta không cần chờ ở đây nữa."
Mấy người vội vàng rời khỏi rừng cây, dựa theo lời dặn dò của Nghiêm Mẫn Hành, ở lều trại bên ngoài rừng cây, thay phiên ngồi chờ.
Ở một bên khác, Hạ Tuyên Dương đang đi, đột nhiên phát hiện bên cạnh không còn nhân viên công tác nữa, chỉ còn lại một mình anh.
Anh lấy điện thoại di động ra, gọi cho nhân viên công tác. Anh gọi cho rất nhiều số, nhưng hoặc là báo không có số, hoặc là bị cúp máy hoặc là đối phương vốn dĩ không hề biết anh là ai, nói anh gọi nhầm rồi.
Càng làm cho Hạ Tuyên Dương khϊếp sợ chính là, trong lúc vô tình anh có mở tin tức nóng ra, rõ ràng là tin tức bảy ngày trước!
Hạ Tuyên Dương mở Weibo ra.
Phát hiện trên Weibo có một vài tin tức mà vài ngày trước anh đã đọc qua, tin tức giải trí có rất nhiều chỗ làm anh vừa cảm thấy lạ lẫm mà vừa quen thuộc.
Nói lạ lẫm, là bởi vì đã lâu rồi chưa từng thấy, nói quen thuộc, đó là bởi vì anh thậm chí còn thấy tên của mình trên hotsearch cùng đồng đội cũ trước kia!
Vua màn ảnh Hạ Kiêu và đỉnh lưu Hạ Tuyên Dương công khai tình cảm!
Một năm rưỡi sau khi nhóm nhạc nam S5 giải tán!
Hạ Kiêu, đây không phải là anh trai hàng xóm mà từ năm bảy tuổi anh đã không ưa rồi sao? Nguyên nhân là cô nữ sinh mà Hạ Tuyên Dương thích lại đi thích Hạ Kiêu!
Cộng thêm việc kinh doanh nhà Hạ Kiêu chuyển dời đến thành phố S, sau đó cả nhà cũng cùng đến thành phố S.
Dù Hạ Tuyên Dương sau này tiến vào ngành giải trí thì anh và anh trai hàng xóm kiêm "tình địch" này cũng không có cơ hội gặp nhau, hai người chỉ từ xa chạm mặt nhau mấy lần, chỉ là sơ giao.
Sao anh có thể "công khai tình cảm" với cái tên Hạ Kiêu mà anh căm ghét từ nhỏ này cơ chứ?
Mà nhóm nhạc nam S5, chính là tên nhóm nhạc nam mà Hạ Tuyên Dương đã lăn lộn suốt mười năm từ năm 13 tuổi xuất đạo đến nay.
Trước khi anh xuyên thư, bọn họ đã cử hành buổi hòa nhạc cáo biệt.
Giật mình, Hạ Tuyên Dương nghĩ đến, có thể nơi này không phải là "bên trong thế giới" mà anh đã ở suốt một năm rưỡi, mà là thế giới vốn dĩ của anh!
Trong lòng Hạ Tuyên Dương bỗng nhiên dâng lên mừng rỡ, tâm tình kích động, hơi lo sợ không yên, luống cuống và bối rối.
Nếu anh về thế giới cũ, vậy, Nghiêm Mẫn Hành và Niên Niên, Tuế Tuế phải làm sao bây giờ?
Hạ Tuyên Dương nhớ tới lời trước kia Ngô đại sư nói, đó là thuận theo tự nhiên, nếu thực sự gặp phải nan đề trọng đại thì mới mở cẩm nang nhỏ ra xem.
Hạ Tuyên Dương lấy cái ngọc bội long phượng mà cha mẹ Hạ gia cho đeo trên cổ ra, xác nhận ngọc bội vẫn bình thường, cái cẩm nang màu đỏ to bằng ngón cái trên ngọc bội cũng còn nguyên, lập tức nhẹ nhàng thở ra.
Có lẽ, Ngô đại sư đã sớm dự liệu được là anh sẽ gặp phải tình trạng như vậy.
Trước kia có rất nhiều lần, Hạ Tuyên Dương vô cùng muốn mở ra xem trong túi gấm viết cái gì, nhưng nhớ đến mấy lần trước, Ngô đại sư lần nào cũng tính rất chuẩn, anh sợ nếu mình mở ra sớm, đến lúc thật sự gặp phải nan đề lại không có đường lui, thế là bèn nhẫn nhịn.
Bây giờ, hẳn là đã gặp được nan đề trọng đại mà Ngô đại sư nói tới rồi.
Hạ Tuyên Dương cẩn thận từng li từng tí mở cẩm nang ra, chỉ thấy bên trong chứa đầy tờ giấy nhỏ làm thành một quyển, Hạ Tuyên Dương mở ra, chỉ thấy phía trên viết lít nha lít nhít những chữ cực nhỏ: "Đứng yên chớ nhúc nhích, Nghiêm Mẫn Hành chẳng mấy chốc sẽ tới tìm cậu. Đừng làm mất ngọc bội, nhớ kỹ vị trí hiện tại, bảy ngày sau vào lúc giữa trưa thông đạo ở nơi đây sẽ mở ra, vượt qua thời hạn, thông đạo vĩnh viễn biến mất. Cậu dùng thân thể hiện tại ở thế giới này thời gian dài thì sẽ bị bài xích, có khả năng sẽ bị bệnh mất sớm."
Hạ Tuyên Dương hiểu rõ, nơi này là thông đạo kết nối hai thế giới!
Về phần ở cái thế giới này thời gian dài, Hạ Tuyên Dương thật ra cũng nghĩ đến, nhưng anh cũng chỉ nghĩ là cho dù không bị bài xích và bị bệnh mất sớm thì anh hiện tại cũng không thể ở lại thế giới này quá lâu.
Có thể trở về thăm cha mẹ ruột thế giới cũ, Hạ Tuyên Dương đã rất vui rồi.
Hai thế giới chênh lệch nhau bảy ngày, điện thoại Hạ Tuyên Dương tự động hiệu chỉnh thời gian, ngày biến thành tuần trước.
Giữa trưa bảy ngày sau, chính là ngày Hạ Tuyên Dương ở "thế giới trong sách" đi vào rừng quay quay phim.
Hạ Tuyên Dương đương nhiên biết chuyện Nghiêm Mẫn Hành tới thăm ban, anh còn tưởng là sau khi quay cảnh quay kia xong là sẽ có thể lập tức nhìn thấy anh ấy.
Khi biết được tin tức anh mất tích, Nghiêm Mẫn Hành chắc chắn sẽ đến tìm anh, mà trên người Nghiêm Mẫn Hành cũng có ngọc bội, hẳn là cũng có thể đến được nơi đây.
Hạ Tuyên Dương trở về rừng cây, không dám đi loạn.
Chờ đợi Nghiêm Mẫn Hành tới, đồng thời, anh cầm điện thoại, mở giao diện số điện thoại ra gọi.
Số điện thoại cha mẹ dùng vài chục năm chưa từng thay đổi, không có tình huống đặc biệt, mới qua năm rưỡi hẳn là cũng sẽ không thay.
Hạ Tuyên Dương chậm chạp nhấn xuống số điện thoại mẹ ruột anh ở thế giới này.
Lúc này là sau bữa cơm trưa, ba anh thường thích tản bộ ở trong khu cư xá hoặc là đánh cờ tướng, thường xuyên quên điện thoại.
Còn mẹ sẽ ở nhà xem chương trình giải trí hoặc là phim truyền hình.
Chỉ là không biết cái số điện thoại di động lạ này, mẹ của anh có nhận hay không?
Khi điện thoại kết nối, tiếng tút tút vang lên, trái tim Hạ Tuyên Dương cũng nhấc lên, lơ lửng giữa trời.
Một lát sau, anh nghe thấy âm thanh quen thuộc: "Alo? Ai đó?"
Hạ Tuyên Dương dừng một lát, tìm về giọng nói của mình, không lưu loát kêu lên một tiếng: "Mẹ? Là con."
Đầu bên kia điện thoại trầm mặc một lát.
Lưu Tố Phân nhìn thấy số điện thoại lạ này vốn dĩ không muốn tiếp, nhưng không hiểu tại sao, quỷ thần xui khiến lại bấm nghe.
Hôm nay là ngày mà con của bà Hạ Tuyên Dương dẫn theo bạn trai, cũng là cậu bé hàng xóm trước kia Hạ Kiêu về nhà ăn cơm.
Hiện tại vừa ăn xong cơm trưa, Hạ Tuyên Dương đang cùng Hạ Kiêu ngồi ở ghế sô pha trong phòng khách, hai tuần trước bọn họ mới quay một chương trình giải trí yêu đương.
Lưu Tố Phân đang ở bên cạnh con trai và Hạ Kiêu, có cả chồng ở đó, nói: "Mấy đứa xem TV đi, mẹ đi nhận điện thoại."
Nói xong, Lưu Tố Phân bước nhanh ra cửa sau, đi vào trong tiểu hoa viên.
Xác nhận đã cách căn phòng rất xa, Lưu Tố Phân run rẩy mở miệng: "Dương Dương? Dương Dương, là con sao? Con đang ở đâu, Dương Dương? Mẹ rất nhớ con."
Nói xong, Lưu Tố Phân liền không nhịn được đưa lưng về phía phòng khách, che miệng nghẹn ngào lên tiếng, nước mắt cũng không tự chủ rơi xuống.
Hạ Tuyên Dương nghĩ mẹ anh nhất định có thể nhận ra giọng nói của anh, nhưng anh không ngờ, mẹ anh dường như đã biết người hiện tại đang gọi điện thoại cho bà, không phải là Hạ Tuyên Dương ở thế giới này, mà là anh đã rời đi rất lâu.
Hạ Tuyên Dương vội nói: "Mẹ, mẹ đừng khóc, đừng nóng vội, có chuyện từ từ nói. Lần này con trở về có thể ở mấy ngày, mẹ nói cho con một chút xem hiện tại tình huống như thế nào? Con có thể trở về bên mẹ và cha không?"
Lưu Tố Phân khóc một lát, cũng không đoái hoài tới việc hỏi Hạ Tuyên Dương làm sao trở về, vì sao chỉ có thể ở mấy ngày, vội nói: "Được, được! Dương Dương, con mau trở lại đi!"
Đúng lúc này, một tiếng hô hoán vội vàng mà quen thuộc từ sau lưng Hạ Tuyên Dương truyền đến: "Dương Dương, em ở đâu?"
Đến từ Nghiêm Mẫn Hành.
Hạ Tuyên Dương: "Mẹ, bên này con có chút việc, tối nay sẽ nói chuyện với mẹ sau, con vẫn sẽ dùng số này gọi cho mẹ, mẹ nhớ nhận."
Hạ Tuyên Dương cúp điện thoại, lần theo giọng nói đi tìm, đồng thời cũng lên tiếng gọi: "Anh Hành, em ở chỗ này!"
Không bao lâu sau, Hạ Tuyên Dương và Nghiêm Mẫn Hành gặp nhau ở trong núi rừng.
Địa hình nơi này không tính gập ghềnh, chỉ là ít ai lui tới, từ nơi này đến thôn nhỏ dưới núi phải đi mất nửa giờ.
Hạ Tuyên Dương nói cho Nghiêm Mẫn Hành tình huống mà anh hiện tại đã giải ra được.
Nghiêm Mẫn Hành cũng đã nói anh ở bên kia cũng nhận được một vài tin tức ở chỗ Ngô đại sư.
Trong hoa viên chung cư biệt thự nào đó ở nội thành G, Lưu Tố Phân kinh ngạc nhìn cái điện thoại bị cúp máy, bà thực sự không muốn tắt điện thoại, bởi vì sợ không có lần sau, nhưng Dương Dương bên kia hình như đã gặp người nào đó, điện thoại là bị dập máy.
Bà không lập tức tiến vào phòng khách, muốn đợi một chút, xem xem cái số này lát nữa còn có thể gọi tới hay không?
Bà rất muốn gọi lại, nhưng lại sợ làm trễ nải chuyện của Hạ Tuyên Dương.
Mấy phút sau, bà cuối cùng cũng nhận được một tin nhắn.
"Mẹ, con và người yêu của con lần này tới quá bất ngờ nên con không mang thẻ căn cước, nhưng anh ấy thì mang theo, nhưng con cũng không biết là có thể dùng nó hay không, cũng không có cách nào biết được đường về thành phố G, chỉ có thể nhờ mẹ và ba tới đón con. Mẹ, mẹ nói cho con một chút xem tình huống hiện tại là như thế nào?"
Lưu Tố Phân bắt lấy trọng điểm: "Người yêu? Dương Dương, con ở bên kia tìm được con dâu cho mẹ rồi à?"
Hạ Tuyên Dương bật loa ngoài, Nghiêm Mẫn Hành đi đến, anh cầm tay Hạ Tuyên Dương, nghiêm túc nói: "Mẹ, con là chồng Dương Dương, tên là Nghiêm Mẫn Hành, giới tính nam, năm nay hai mươi sáu tuổi."
Hạ Tuyên Dương dở khóc dở cười: "Đừng nói những thứ này, điện thoại di động của em chỉ còn 30% thôi đó."
Nghiêm Mẫn Hành nói: "Không sao cả, anh mang theo hai cái điện thoại, đều đầy pin."
Hoá ra là bởi vì "Hạ Tuyên Dương" xuyên qua thế giới này không kế thừa trí nhớ của anh, cho nên sau khi thân thể của anh tại sân khấu buổi hòa nhạc cáo biệt té xỉu rồi tỉnh lại, "Hạ Tuyên Dương" đến cả cha mẹ thân thể này cũng không nhận ra.
Mà "Hạ Tuyên Dương" bởi vì vừa mới xuyên qua, có hơi bị ảnh hưởng "buff giảm trí" của vai phụ pháo hôi nên đến cả cách ngụy trang mất trí nhớ cũng không biết, luôn miệng nói mình là Hạ Tuyên Dương, nhưng mà là Hạ Tuyên Dương thế giới khác.
Anh nói ra tên của cha mẹ mình là Hạ Tân Lâm và Đậu Hữu Lan, những việc trải qua từ nhỏ đến lớn.
Còn cảm thấy Lưu Tố Phân và Hạ Kiến Trạch không thể là cha mẹ của anh, mà là người nào đó mời diễn viên tới "trêu đùa" anh.
Như vậy, "Hạ Tuyên Dương" vốn dĩ không phải hàng thật, đương nhiên sẽ dễ dàng bị lộ.
Chỉ là, Hạ Kiến Trạch và Lưu Tố Phân cũng là người thiện lương, bọn họ biết Hạ Tuyên Dương trước mắt không phải là người xấu, không cố ý xâm chiếm thân thể con của bọn họ, biện pháp khoa học y học không được, bọn họ bắt đầu xin giúp đỡ từ huyền học.
"Hạ Tuyên Dương" vốn khoa trương và thích làm gì thì làm đã quen, cũng không có kỹ năng diễn xuất, đương nhiên cũng không thể bắt chước ra được Hạ Tuyên Dương trước kia ở trước mặt người thân đã quen thuộc với Hạ Tuyên Dương từ lâu.
Về sau, giấy không thể gói được lửa, thậm chí cuối tuần Hạ Tuyên Dương nghỉ về nhà, em gái Hạ Phán Phán cũng phát hiện ra, người này không phải anh ruột cô, thân thể anh của cô đã bị hồn ai đó xuyên vào.
Mà căn cứ vào những gì "Hạ Tuyên Dương" nói, có kha khá giống với nội dung cuốn tiểu thuyết mà cô từng đọc qua. Bởi vì nhân vật pháo hôi trong cuốn tiểu thuyết kia có tên giống y hệt anh trai cô, nên cô mới nhớ lại được chút chút.
Vạn vạn không ngờ, Hạ Tuyên Dương không có não pháo hôi trong sách lại xuyên ra bên ngoài.
Thế là, Hạ Phán Phán bắt đầu phỏng đoán, anh của cô có phải cũng gặp phải tình cảnh "xuyên thư" trong truyền thuyết, thay đổi thân thể với Hạ Tuyên Dương trong sách hay không?
Chẳng qua là khi Hạ Phán Phán muốn tìm kiếm lại quyển sách kia thì làm thế nào cũng không tìm được, đến cả nội dung trong sách vốn dĩ đã được đọc, ở trong óc cô cũng biến thành mơ hồ.
Nhưng mà có Hạ Phán Phán gia nhập, lúc người Hạ gia tìm kiếm đại sư huyền học, cũng có thể cung cấp được nhiều tin tức hữu hiệu, sau đó bọn họ thật sự tìm được một vị đại sư thật sự có bản lĩnh Lữ đại sư.
Vị Lữ đại sư này nói, Hạ Tuyên Dương chân chính không chết, nhưng mà linh hồn không ở chỗ này, hữu duyên có lẽ sẽ trở về, cũng có thể sẽ không trở về.
Về phần để hiện tại "Hạ Tuyên Dương" đổi về thì đại sư huyền học nói là do đạo hạnh anh không đủ, bất lực.