Chàng Trai Năm Ấy Tôi Yêu

Chương 11

OMG! Cái khỉ gì đây? Mắt tôi có nhìn lầm ko vậy? Tôi nghiến răng ken két. Cố hạ cơn tức đang sôi sùng sục trong người mình nhưng nó vẫn ko sao mà hạ hỏa. Chỉ là vô tình thôi! Tôi đã lỡ rống lên:

-BẢO DƯƠNGGGGGG!!! Cậu đang làm quái gì thế hả?

Đúng là khi Hàn Linh ghen thì tốt nhất cậu nên tránh xa ra đi. Nghe được, cậu quay đầu lại thì đập vào mắt là sát khí đằng đằng quanh quanh. Bọn fan hâm mộ cũng tức giận chả kém nhưng sau khi nghe được thì lòng lại bất chợt có phần run run. Đứa tự nhận hôn thê, đứa như mẹ của cậu thì chúng nào có cơ hội được đâu!

Cậu như chồng bị vợ bắt gặp khi ngoại tình với bồ, nuốt nước bọt nhưng cái mặt thì tái mét rồi! Gạt tay nhỏ ra khỏi mình. Cậu nhìn cô đang hùng hổ bay như tên lửa phóng xuống đây. Ghê thật ~~~~ Cậu hạ giọng:

-Linh à! Chuyện gì mà cậu hét lên ghê vậy?

-Đừng tưởng mắt tôi đui. Hóa ra đây là lí do mà cậu không cho tôi đến._Cô cười trừ 

-Đúng đây là lí do nhưng sự tình không phải như vậy!

-Vậy là thế nào??

-Thì... con này tôi ko biết thật mà!

-Tạm chấp nhận. Nhưng tôi vẫn chưa tha cho cậu đâu.

Cậu thở phào nhẹ nhõm. Còn cô thì liếc mắt y như cô hồn cách đảng sang bên cạnh nhỏ. Cô gái ấy thật sự rất xinh...xinh sau đống phấn trắng. Son tô đậm đến nỗi môi nó bị biến dạng mà phồng ra. Mắt híp, miệng hô. Ôi trời ơi, mọi thứ xấu nhất trên đời bị nhỏ này cướp rồi còn gì! Thế mà cứ tự nhận khăng khăng là hôn thê của cậu. Thử hỏi, cô có nên đánh cho một trận hay ko đây??
Bình Luận (0)
Comment