Chàng Trai Nhà Bên

Chương 14

Gửi đến: Jason Trent <[email protected]>

Từ: [email protected]

Về việc: Nhà gỗ

Chà, anh có thể là tên vênh vang, nhưng ít ra anh cũng là kẻ rộng rãi. Cám ơn cái chìa khóa. Dĩ nhiên, em sẽ nhận lời khuyên của anh. Tuy nhiên, nhìn chung em không nghĩ Mel là loại con gái có thể ngã gục vì một đôi hoa tTiffany hay nơi nào khác. Dù vậy cũng cảm ơn lời gợi ý của anh. Phải đi đây. Tối qua nàng làm bữa tối cho em và giờ đến lượt em. Ơn Chúa là Zabar có khâu bán thức ăn chuẩn bị sẵn.

John

Gửi đến: Mel Fuller <[email protected]>

Từ: Don and Beverly Fuller <[email protected]>

Về việc: Nhớ bố mẹ chứ?

Chào con yêu! Cũng một thời gian rồi nhỉ. Con chẳng hồi âm tin nhắn nào của mẹ. Mẹ đoán con vẫn ổn, và con đang bận túi bụi với vụ đám cưới của Lisa Marie Presley. Mẹ thật không hiểu cô gái ấy. Sao cô ấy lại lấy anh chàng Michael Jackson này, mẹ chẳng thể nào hiểu nổi. Con có nghĩ anh ta sẽ trả tiền cấp dưỡng sau ly hôn cho cô ấy không? Con có thể tìm hiểu cho mẹ chứ? Nhân nói tới đám cưới, bố mẹ vừa từ đám cưới của một bạn học KHÁC của con về. Con nhớ Donny Richardson chứ? Giờ cậu ấy là bác sỹ vật lý trị liệu, và KHÁ phong lưu, theo như mẹ hiểu. Cu cậu lấy một cô gái đáng yêu gặp ở một cuộc đua xe NASCAR. Con có thể cần xem xét đến việc tham gia vài cuộc đua NASCAR đấy, Mellie, vì mẹ nghe nói có rất nhiều đàn ông đủ điều kiện có mặt ở những sự kiện này.

Dù sao, đám cưới dễ thương lắm và tiệc chiêu đãi tổ chức tại Quán trọ Fireside. Chỗ mà con, anh con và bố luôn đưa mẹ tới ăn bữa nửa buổi vào Ngày Mẫu thân ấy. Cô dâu đáng yêu lắm còn Donny trông rất đẹp trai! Con khó mà nhìn thấy các vết sẹo kinh khủng do tai nạn ở ruộng bắp mà cậu ấy bị mấy năm trước. Cu cậu chắc chắn đã hồi phục bình thường!

Mọi việc với thằng bé mà con viết cho mẹ lần trước thế nào rồi? Max, mẹ nghĩ, là tên cậu ta. Hay là John nhỉ? Mẹ hy vọng hai đứa đang tiến hành mọi việc chậm rãi. Mẹ đọc trong Ann Landers thấy có nói một cặp chờ cho đến khi cưới mới quan hệ chiếm chưa tới hai mươi phần trăm khả năng ly dị so với những cặp quan hệ trước. Nói đến ly dị, con có nghe tin đồn Hoàng tử Andrew và Fergie đã trở lại với nhau? Mẹ hy vọng họ có thể dàn hòa mọi chuyện. Dạo này hoàng tử luôn trông có vẻ cô độc khi mẹ thấy cậu ấy đứng ở Wimbledon. Viết cho mẹ khi có cơ hội nhé!

Yêu con,

Mẹ

Gửi đến: Don and Beverly Fuller <[email protected]>

Từ: Mel Fuller <[email protected]>

Về việc: Chào mẹ!

Con chào mẹ! Con xin lỗi đã để lâu không gọi hay viết cho mẹ. Con quả thật rất bận. Mọi việc tiến triển tốt. Rất rất tốt. Có khi còn tốt hơn những người đã yêu nhau một thời gian dài. Đó là nhờ chàng yêu con đã kể với mẹ, John.

Mẹ à, con khó lòng chờ cho đến khi mẹ gặp được chàng! Con sẽ đưa chàng về nhà dịp Giáng sinh, nếu con rủ rê được. Mẹ sẽ rất mến chàng cho xem. Chàng vui nhộn, dễ thương, ngọt ngào, thông minh, đẹp trai, cao lớn và mọi thứ. Mẹ sẽ CHẾT khi gặp chàng. Chàng tốt gấp mấy lần Donnie Richardson. Thậm chí bố cũng thích chàng, con dám chắc luôn đấy.

Ý con là, John biết tất cả về thể thao và động cơ đốt cháy và các trận đánh hồi Nội Chiến và tất cả những thứ bố thích. Ôi mẹ ơi, anh ấy tuyệt vời lắm, và tụi con rất vui vẻ với nhau nên con đi làm muộn suốt cả tuần này là tại vì anh ấy, và con bị cộng vô thêm 8 lần đi làm muộn trong hồ sơ cá nhân. Nhưng con mặc kệ, thật dễ chịu khi ở cùng với ai đó mà không phải đánh đố nhau và hoàn toàn thẳng thắn với mình, và là người không ngại dùng chữ Y. Đúng thế ạ, chữ Y! Anh ấy yêu con, mẹ! Anh ấy nói thế mỗi ngày, những mười lần một ngày! Anh ấy không như bất kỳ kẻ thất bại nào con đã đi chơi từ lúc dọ đến đây. ANH ẤY YÊU CON. Và con cũng yêu anh ấy. Và con rất hạnh phúc, đôi khi con nghĩ con có thể nổ tung. Thật đấy mẹ ạ. À, con phải đi đây. Anh ấy sẽ làm bữa tối cho con. Nhân nói đến chuyện đó, anh ấy rất thích tài nấu nướng của con. Thật đấy mẹ! Tối kia con làm pasta, và anh ấy rất thích. Con dùng công thức của mẹ để làm nước sốt. Với một chút trợ giúp của thức ăn chuẩn bị sẵn từ Zabar. Nhưng anh ấy không biết thì không sao!

Yêu mẹ,

Mel

Gửi đến: Mel Fuller <[email protected]>

Từ: Don and Beverly Fuller <[email protected]>

Về việc: Bố mẹ đang

rất vui cho con, con yêu. Thật quý hóa khi con gặp được anh chàng đáng yêu này. Mẹ hy vọng hai con có thời gian rất vui vẻ bên nhau, chuẩn bị bữa ăn cho người kia và có lẽ đi dạo qua Công viên Trung tâm (dù mẹ hy vọng con sẽ tránh xa nơi đó vào ban đêm. Mẹ đã nghe về bọn thanh niên hoang dã). Hãy nhớ rằng có những kẻ ngoài kia (mẹ không nói John của con là một trong số đó) chỉ theo đuổi một thứ, và sẽ NÓI với một cô gái rằng họ yêu cô ta cốt chỉ để đưa cô ta lên giường. Mẹ chỉ nói thế. Không phải vì anh chàng này của con từng làm một việc như thế. Mẹ biết có những kẻ ngoài kia làm thế. Lý do mẹ biết điều này, Melissa, là vì, à, đừng nói với bố con... nó từng xảy ra với mẹ. May thay mẹ kịp thời nhận ra con người này là một trong Số Đó. Nhưng Melissa ơi, mẹ đã tiến rất sâu. Rất rất sâu đến mức sắp cho đi thứ quý giá nhất cho một người rõ ràng không đáng có nó. Mọi điều mẹ chỉ đang cố nói, Melissa, là hãy kiếm một cái nhẫn trên ngón áp út tay trái của con trước khi cho đi tất cả. Hứa với mẹ con sẽ làm điều đó chứ? Vui vẻ nhé--nhưng đừng quá v

Yêu con,

Mẹ

Tái bút: Ngoài ra, nếu con có ảnh của anh chàng này, Robbie nói nó có bạn ở FBI sẽ tra trên vi tính của họ để xem cậu ta có bị truy nã vì phạm tội liên bang hay không. Không hại gì đâu, Melissa, chỉ để cho chắc chắn thôi.

Gửi đến: Nadine Wilcock <[email protected]>

Từ: Mel Fuller <[email protected]>

Về việc: Mẹ của tớ

Vui lòng nhắc tớ đừng bao giờ kể cho mẹ tớ nghe bất cứ điều gì nữa nhé.

Mel

Gửi đến: Mel Fuller <[email protected]>

Từ: Nadine Wilcock <[email protected]>

Về việc: Cậu đã kể cho mẹ cậu nghe chuyện gì đó?

Cậu có điên không? Tớ đã nói rõ là không bao giờ tỉ tê với mẹ bất cứ điều gì. Tuy nhiên, tớ vẫn viết nhật ký để mẹ có thể biết tất cả nhỡ tớ có ra đi trước mẹ. Tớ dám cá là mẹ cậu bảo cậu kiếm ngay một cái nhẫn trên tay trước khi lên giường với John. Tớ nói đúng chứ? Cậu có bảo với mẹ là đã quá muộn rồi không? Không, dĩ nhiên là không rồi. Vì bà sẽ lên cơn đau tim và đó TẤT CẢ LÀ LỖI TẠI CẬU. Đồ ngốc. Cậu bắt đầu đi tập lại với tớ chưa? Tập một mình thấy lạc lõng lắm.

Nadine ;-)

Gửi đến: Nadine Wilcock <[email protected]>

Từ: Mel Fuller <[email protected]>

Về việc: Tập thể dục

Nadine, tớ rất thích đi tập lại với cậu. Có điều, anh John này, rồi bài vở George chất chồng lên tớ này, và tất tật mọi thứ khác nữa, tớ không đào đâu ra chút thời gian cho riêng mình. Xin lỗi cậu nhé. Cậu không ghét tớ, đúng không? Làm ơn đừng ghét tớ. Ý tớ là, chúng ta vẫn gặp nhau ăn trưa...

Mel

Gửi đến: Mel Fuller <[email protected]>

Từ: Nadine Wilcock <[email protected]>

Về việc: Ghét

Cậu CÓ điên không? Còn lâu tớ mới ghét cậu. Chỉ là--tớ không muốn nghe giống mẹ của cậu--nhưng cậu không nghĩ mọi việc đang diễn ra hơi... nhanh à? Hai người chưa rứt ra ở riêng đêm nào kể từ khi cậu... Mà cậu biết gì về anh chàng này? Ý tớ là, thực sự ấy? Ngoài bác của anh ta ra, cậu còn biết gì về anh ta? Anh ta đi đâu mỗi sáng khi cậu đi làm? Anh ta có ngồi lì trong căn hộ của bác anh ta không? Anh ta có chụp hình cho cậu không? Tớ thì nghĩ, là một nhiếp ảnh gia, anh ta phải muốn chứ. Anh ta có dẫn cậu tới phòng chụp của anh ta chưa, nếu anh ta có một cái? Nơi trú ngụ CỦA ANH TA, không phải căn hộ của bà bác? Thậm chí anh ta có nơi nào để ở không? Cậu có nói về vụ thẻ tín dụng của anh ta bị tiêu xài hết mức cho phép. Anh ta không làm việc để trả nợ cho nó à? Anh ta có đi chụp ảnh bữa nào từ khi cậu quen anh ta? Ý tớ là, anh ta CÓ công việc không, cái mà cậu biết đấy? Tớ chỉ cảm thấy... tớ không biết nữa. Có nhiều việc cậu phải biết trước khi cậu dính quá sâu vào anh chàng này.

Nadine

Gửi đến: Tony Salerno <[email protected]>

Từ: Nadine Wilcock <[email protected]>

Về việc: Cứu em

Em nghĩ em vừa làm một việc xấu. Em gợi ý cho Mel có rất nhiều việc về Max Friedlander mà cậu ấy không biết--ví dụ, anh ta sống ở đâu khi không ngủ ở căn hộ bà bác--và rằng trước khi cậu ấy dính quá sâu vào anh ta, cậu ấy ít ra phải tìm hiểu về chúng chứ. Em phần nào quên mất rằng cậu ấy đã dính khá sâu rồi. Giờ cậu ấy không thèm nói chuyện với em. Ít ra em nghĩ thế. Cậu ấy khóa phòng máy photocopy ở trong cùng DOLLY. Em là người rất xấu

Nadine

Gửi đến: Nadine Wilcock <[email protected]>

Từ: Tony Salerno <[email protected]>

Về việc: Mel

Không, em không phải là người xấu. Và anh chắc chắn cô ấy không đang bực em. Cô ấy chỉ đang yêu thôi. Cô ấy không muốn nghĩ đến chuyện nào khác. Sao em không hỏi xem liệu John và cô ấy có muốn ra ngoài ăn tối cùng hai ta tối nay không? Nói họ anh sẽ dọn cho cả bọn món gì đó thật đặc biệt. Anh vừa làm xong món mì trộn mực đen của mực ống ngon tuyệt. Cho anh biết ý với nhé.

Tone

Gửi đến: Mel Fuller <[email protected]>

Từ: Dolly Vargas <[email protected]>

Chủ đề: Nadine

Cô nương ấy chỉ đang GHEN TỴ thôi, bé cưng ơi. Chỉ vậy thôi. Cô có thấy cái tên khẳng khiu mà cô ấy sắp lấy không? Một đầu bếp. Rõ là. Một bếp nướng được tôn vinh, tình cờ làm chủ một nhà hàng vì một lý do không sao lý giải được, đang làm rất tốt. Tôi nói gì, không sao lý giải được ư? Hoàn toàn có thể lý giải được: hôn thê của anh ta là nhà phê bình ẩm thực của tờ Tạp chí New York mà! Đừng LO gì hết nhé. Max Friedlander là một nghệ sỹ đang rất được săn lùng và thành công lớn. Vậy giả như anh ấy không có việc trong nhiều tháng? Anh ấy sẽ trở lại hoành tráng như xưa ngay ấy mà. Vì thế cô em hãy lau khô nước mắt và ngẩng cái cằm bị trầy xước đầy tự hào lên. Tôi chắc chắn mọi việc sẽ ổn thôi. Còn nếu không, sẽ luôn có thuốc an thần Xanax, đúng không cưng?

XXXOOO

Dolly

Gửi đến: Dolly Vargas <[email protected]>

Từ: Mel Fuller <[email protected]>

Về việc: Nadine

Dolly, tốt hơn chị nên coi chừng. Chị đang huyên thuyên về cô bạn thân nhất của tôi đấy. Nadine KHÔNG ghen tỵ. Cậu ấy chỉ đang trông chừng cho tôi thôi. Và anh Tony còn hơn là một bếp nướng được tôn vinh nữa. Anh ấy là đầu bếp tài năng nhất trong toàn Manhattan. Nhưng cám ơn chị đã nói tốt cho John.

Mel

Từ: [email protected]

Về việc: Cuối tuần tới

Này, em định làm gì cuối tuần tới? Em có nghĩ sẽ đi sớm được vào thứ sáu không? Anh định sẽ thuê một chiếc xe để lái tới nhà gỗ dành để nghỉ ngơi trượt tuyết ở Vermont mà có người đã cho anh mượn chìa khóa. Anh biết không có tuyết rơi vào thời điểm này trong năm, nhưng anh hứa, nó sẽ rất đẹp dù không có thứ gì trắng. Và nhà gỗ có đầy đủ tiện nghi, bao gồm một lò sưởi lớn, bồn tắm nước nóng, và phải, có cả chảo vệ tinh cho TV màn ảnh rộng. Anh biết cái đó đủ để em giơ hai tay đồng ý. Em nghĩ sao hả?

Yêu em,

John

Gửi đến: [email protected]

Từ: Mel Fuller <[email protected]>

Về việc: Cuối tuần tới

Em sẽ rất thích đi Vermon với anh. Anh xem có thể mang theo thiết bị chụp hình để chụp trong khi chúng ta ở đó không. Vì anh biết chưa bao giờ em nhìn thấy anh lúc làm việc. Ý em là, với máy chụp hình. Anh đọc mục của em hằng ngày, nhưng em chưa từng nhìn thấy một bức ảnh nào anh chụp, ngoài ấn bản áo tắm SI năm ngoái... Và có lẽ trước khi ta đi, ta có thể ghé qua căn hộ của anh để em tiện thể chiêm ngưỡng nó luôn. Em chưa bao giờ nhìn thấy nó cả. Em không biết anh sống ở đâu khi anh không ở nhà bác, hay anh có loại gì. gu đồ gỗ và đồ đạc của anh.

Và em muốn biết. Em thực sự muốn biết.

Mel

Gửi đến: Mel Fuller <[email protected]>

Từ: [email protected]

Về việc: Cuối tuần tới

Ta chắc chắn có thể ghé qua căn hộ của anh bất cứ khi nào em muốn. Tuy nhiên anh chỉ sợ em sẽ thất vọng thôi, vì đồ gỗ của nó hầu hết là của hãng Ikea cũng như đủ loại sọt nhựa đựng chai sữa. Việc mang thiết bị chụp hình cùng ta tới Vermont, anh nghĩ nó hơi giống ngày nghỉ mà vẫn làm việc, em không thấy vậy sao? Ta phải nhập gia tùy tục thôi. Sao em bỗng quan tâm tới gu đồ gỗ nhà anh vậy? Em đang nghĩ tới chuyện mời anh dọn vào ở ư? Em không nghĩ thế là hơi muộn sao, vì áo sơ-mi sạch của anh đều nằm trong tủ vải nhà em. Hoặc có lẽ em không để ý. Chúng đang ở đó cả đấy. Và anh sẽ không lấy chúng ra đâu. Trừ khi em hạ cố cho anh một ngăn kéo ở đâu đó.

Yêu em,

John

: Nadine Wilcock <[email protected]>

Từ: Mel Fuller <[email protected]>

Về việc: Cậu sai rồi

Tớ đã hỏi John liệu tớ có thể xem qua chỗ của anh ấy ở không, anh ấy trả lời là có, và đồ đạc trong nhà là sọt đựng chai sữa và đồ nội thất Ikea. Như thế có nghĩa là nó phải tồn tại, vậy cậu thấy anh ấy CÓ nhà đấy chứ. Và mặc dù tớ chưa bắt được anh ấy xác nhận về vụ việc làm, cứ an tâm đi tớ sẽ bắt được, vì cuối tuần sau bọn tớ sẽ đi xa, sẽ có 14 giờ trong xe với nhau và tớ tính khi đó sẽ tìm hiểu mọi khúc mắc để biết về nghề nghiệp của anh ấy. Vậy cậu cứ chờ ở đó đi nhé.

Mel

Gửi đến: Mel Fuller <[email protected]>

Từ: Nadine Wilcock <[email protected]>

Về việc: Tớ sai rồi

Mel, tớ xin lỗi vì đã nói những chuyện đó. Tớ hoàn toàn không có quyền làm thế. Tớ thực sự rất xin lỗi. Có thể chuộc lỗi với cậu bằng cách mời cậu và anh John đi ăn tối không? Tony nói anh ấy có món mì trộn mực đen của mực ống. Hai người đến nhé?

Gửi đến: Nadine Wilcock <[email protected]>

Từ: Mel Fuller <[email protected]>

Về việc: À

Cho dù tớ đang rất giận cậu, tớ vẫn sẽ chấp nhận lời mời của cậu, chỉ để cậu có thể thấy cậu SAI thế nào khi nghĩ ra những điều kinh khủng ấy về John. Hẹn gặp hai cậu lúc bảy giờ.

Mel

Gửi đến: John Trent <[email protected]>

Từ: Trung úy Paul Reese <[email protected]>

Về việc: Tên giết người mặc đồ phụ nữ

Được rồi. Tôi không nói anh đúng về việc bà lão biết kẻ tấn công mình, nhưng tôi sẽ nói thế này: Đó rõ ràng là kẻ bắt chước. Anh không nghe điều này từ tôi, hiểu chưa? Nhưng nhớ thằng nhóc tôi đã kể không? Cái đứa mà cha mẹ nó tìm thấy nó bị treo lủng lẳng trên móc cửa nhà tắm và đang mặc đồ lót phụ nữ? Chúng tôi đã làm một cuộc điều tra, và anh biết chúng tôi tìm thấy gì không? Hình như thằng nhóc làm việc cho một trong những công ty giao nhận qua internet. Anh có biết, bất kỳ lúc nào trong ngày, bất cứ thứ gì anh muốn, anh lên mạng yêu cầu, và họ sẽ giao nó tới cho anh

Bằng cách làm một cuộc điều tra kín đáo tại nơi thằng nhóc làm việc, chúng tôi phát hiện nó có mặt trong tất cả bảy tòa nhà mà tên thủ ác đã xuất hiện. Chúng tôi tìm thấy một bản in phân công nó giao hàng tại mỗi hiện trường vụ án chính xác vào thời điểm những vụ giết người diễn ra. Nó giết họ trong khi nó phải đi giao kem và băng video. Và đây là phần tệ nhất: thằng nhóc chưa bao giờ để lỡ chuyến giao hàng nào. Không lấy một lần. Giết họ rồi đi đến nơi kế tiếp. Mà anh nghĩ có ai trong chỗ làm của nó từng nhìn ra sự việc người ta hấp hối tại những nơi thằng nhóc này tới giao hàng không? Không hề. Họ phải nói gì về người làm công mẫu mực này? Cậu ta rất trầm lặng, rất nhút nhát. Thằng nhóc KHÔNG BAO GIỜ có thể làm điều gì tàn ác mất nhân tính đến mức giết bảy phụ nữ vì đồ lót của họ và mấy đồng 25 xu dùng cho máy giặt công cộng. Chúng tôi sẽ mang nó xuống tối nay. Hôm qua nó được thả khỏi phòng dành cho những ca được cho là cố tự tử. Nhưng đây mới là phần đáng làm anh quan tâm: thằng nhóc chưa bao giờ giao hàng tới tòa nhà của bà Friedlander. Thậm chí không có ghi chép của bất kỳ ai trong tòa nhà từng gọi cho công việc đặc biệt này. Nói anh biết vậy thôi.

Paul

Gửi đến: John Trent <[email protected]>

Từ: Genevieve Randolph Trent <[email protected]>

Về việc: Nội rất thất vọng

về cháu, John. Tối hôm kia cả nhà lại có một cuộc họp mặt gia đình nữa, và cháu một lần nữa lại không đếm xỉa đến. Phải nói là nội đang rất phẫn nộ do cháu tiếp tục coi thường dòng họ. Thứ nhất là từ chối không chịu nhận hỗ trợ tài chính từ nhà. Thứ hai là cắt đứt mọi liên hệ ruột rà thân thích ra khỏi cuộc đời cháu hoàn toàn. Coi như nội hiểu từ những lời của Stacy là cháu và cái cô Fuller này đang có mối quan hệ lãng mạn với nhau. Nội phải nói là ta ngỡ khi nghe điều đó, vì nội mới chỉ gặp con bé đó duy chỉ một lần và trong một hoàn cảnh hết sức bất thường. Thực sự, nội không dám chắc là con bé biết hai bà cháu ta có quan hệ thân thích với nhau. Thằng anh cháu và con vợ của nó--nhắc mới nói, người ngợm gì mà to như cái đình; nội khá chắc là tên bác sỹ của nó đã sai về ngày sinh nở, và nội sẽ chẳng giật mình kinh ngạc nếu nó sinh bất kỳ lúc nào vào lúc này--thì hoàn toàn kín đáo kiệm lời khi thảo luận sự việc với nội, nhưng nội cảm thấy chắc chắn rằng cháu đang bận bịu làm một việc gì đó, John.

Hai đứa sinh đôi Ashley and Brittany thì có vài chuyện rất thú vị để bàn về chủ đề đám cưới của cháu với một cô tóc hoe đỏ nào đó, mà chúng cho rằng mình sẽ là các cô bé rải hoa, và đang lập kế hoạch cho tủ đồ của chúng thích hợp với dịp đó. Chuyện này đúng không, John? Cháu tính cưới cô gái này sao, người mà cháu thậm chí chưa thèm giới thiệu đàng hoàng với cả nhà? Nếu là thế, nội phải nói là nội không mong một thái độ như thế từ cháu. Vài anh chị em họ của cháu, có thể, nhưng không phải cháu, John. Nội rất hy vọng cháu sẽ có biện pháp để điều chỉnh vấn đề này ngay. Có điều hãy cho nội một cái hẹn mà cả hai đứa đều rảnh, rồi nội sẽ sắp xếp một bữa ăn gia đình ngẫu hứng. Nội sẽ rất vui được giới thiệu cô Fuller với toàn thể gia đình Trent... những người hiện đang được tạm tha.

Đừng nhầm sự suồng sã của nội đồng nghĩa với sự thiếu quan tâm, John. Nội quan tâm sâu sắc. Sâu sắc đến nỗi nội có ý bỏ qua thái độ quá sức kỳ quặc của cháu về vấn đề này.

Nhưng chỉ đến mức độ nào đó thôi, cháu của ta ạ.

Chân ý,

Mim

Gửi đến: Genevieve Randolph Trent <[email protected]>

T

Chủ đề: Nội đừng lo

Thưa Mim,

Hãy cho cháu thêm một tuần. Được không nội? Chỉ một tuần nữa thôi, và nội có thể gặp cô ấy--một cách đàng hoàng, lần này. Có một chút chuyện nhỏ cháu phải nói với cô ấy trước.

Nội kiên nhẫn chờ thêm một chút nữa nhé? Cháu hứa nội không bỏ công chờ đâu.

Cháu John

Gửi đến: Sebastian Leandro <[email protected]>

Từ: Max Friedlander <[email protected]>

Về việc: Có may mắn gì không?

Tôi không nghe gì từ anh. Có tin gì cho tôi không? Bất cứ tin gì?

Này, trong trường hợp anh không hiểu lắm: TÔI CẦN CÔNG VIỆC. Lúc này khả năng chi trả của tôi cực thấp. Vivica bòn rút tôi đến cạn kiệt... Và giờ, hơn bao giờ hết, tôi phải xách gói biến khỏi đây: Cô nàng bắt đầu đề cập đến việc ký cam kết, Sebastian. Kết hôn. Sinh con đẻ cái. Cô ấy hoàn toàn u mê ngu muội vì tôi rồi. Tôi chỉ không hiểu. Tôi phiêu du tới Key West với một trong những siêu mẫu hàng đầu đất nước, và không biết làm sao, kết cục tôi bị phá sản và đang phải giảng giải quan điểm của tôi về dân số đông. Anh phải tìm việc gì đó cho tôi. Tôi nhờ cả vào anh đấy.

Max

Gửi đến: Max Friedlander <[email protected]>

Từ: Sebastian Leandro <[email protected]>

Về việc: Này, anh bạn

Anh quay đít bỏ đi trong suốt mùa bận rộn nhất của chúng ta. Tôi không nói là tôi trách anh. Ý tôi là, là do Vivica cả. Tôi thì tôi cũng sẽ làm thế thôi. Nhưng anh không thể biến mất những ba tháng trong ngành nghề này rồi mong có thể được đón tại nơi anh đã bỏ đi. Tài năng mới mọc lên như nấm. Có vài ba đứa nhóc đang đói tiền ngoài kia giỏi lắm. Thật sự rất giỏi. Và chúng không tính phí nhiều như anh. Nhưng thế không có nghĩa là tôi không cố. Tôi SẼ tìm việc gì đó cho anh. Nhưng anh phải cho tôi chút thời gian chứ.

Tôi sẽ liên lạc sớm ngay khi nghe thấy gì, tôi thề đấy.

Sebastian

Gửi đến: Sebastian Leandro <[email protected]>

Từ: Max Friedlander <[email protected]>

Về việc: Vậy anh đang nó

Tôi đang đi từ một trong những nhiếp ảnh gia hàng đầu quốc gia sang KHÔNG LÀ GÌ??? Trong thời gian chỉ nhỉnh hơn chín mươi ngày một chút? Anh đang bắt tôi tin chuyện đó sao?

Cám ơn. Cám ơn vì chẳng là gì.

Gửi đến: Lenore Fleming <[email protected]>

Từ: Max Friedlander <[email protected]>

Về việc: SOS

LENORE!

LÀ EM NỮA ĐY. VIVICA. CÁM ƠN VỀ CÁI VÍ. EM HIỂU RỒI. EM QUYẾT ĐỊNH KHÔNG RỜI ĐI NGAY. EM MUỐN CHO ANH ẤY THÊM MỘT CƠ HỘI NỮA. EM ĐÃ NGHĨ CÓ LẼ ANH ẤY SẼ XIN LỖI. VÌ EM BIẾT ANH ẤY THẬT LÒNG YÊU EM SU ĐẬM. NHƯNG ANH ẤY KHÔNG HỀ! Ý EM LÀ, XIN LỖI ẤY. THẬT SỰ, CÓ THỂ BY GIỜ ANH ẤY ĐÃ BẮT ĐẦU BẦN TIỆN HƠN. CHỊ SẼ KHÔNG TIN ANH ẤY ĐÃ NÓI GÌ TỐI QUA ĐU. ANH ẤY NÓI ANH ẤY KHÔNG MUỐN CƯỚI EM, KHÔNG BAO GIỜ. ANH ẤY NÓI KHÔNG MUỐN CÓ CON VỚI EM HAY THẬM CHÍ ĐI NGHỈ GIÁNG SINH VỚI EM!!!

LENORE, EM NÊN LÀM GÌ ĐY? EM CỨ RẤM RỨC KHÓC SUỐT. EM KHÔNG THỂ TIN ANH ẤY LÀM ĐIỀU NÀY VỚI EM. EM KHÔNG THỂ TIN ANH ẤY Ở CÙNG VỚI EM BA THÁNG Ở KEY WEST, RỒI QUAY NGOẮC NÓI KHÔNG MUỐN MẤT CẢ ĐỜI SỐNG CÙNG EM. EM CHƯA BAO GIỜ THẤY MÌNH BỊ LỢI DỤNG ĐẾN THẾ.

LENORE, CHỊ PHẢI GIÚP EM. EM BIẾT CHỊ CÓ NHIỀU KINH NGHIỆM VỚI ĐÀN ÔNG. CHỊ LỚN TUỔI--GẦN 30 MÀ. CHỊ CHẮC BIẾT CÁCH GIÚP EM CÓ THỂ LÀM ANH ẤY YÊU EM. LÀM ƠN GIÚP EM V

VIV

Gửi đến: Nadine Wilcock <[email protected]>

Từ: Mel Fuller <[email protected]>

Về việc: Tớ không biết cậu thấy sao

nhưng tối qua tớ vui quá chừng. Cậu cũng vui chứ? Mọi thứ quá tuyệt: món mì trộn mực đen, và hai ông con trai kia có vẻ cũng rất ăn rơ nhau--cậu không nghĩ vậy sao? Ý tớ là, Tony và John ấy. Không phải là tớ biết gì về bóng rổ đại học, nhưng họ bàn luận với nhau về nó khá sôi nổi. Cậu không thấy cậu đã sai về anh ấy ư? Về anh John ấy. Tớ không dám lôi chuyện đầu ti ướp đá ra hỏi, nhưng cậu không nghĩ đó chính là cái độc giả ấn bản áo tắm SI muốn đọc hay sao? Nó giống như là một phần công việc của anh ấy. Tóm lại, tớ chỉ muốn nói là nhóm ta nhất định nên làm thế này lần nữa, và sớm. Nhưng không phải cuối tuần này, vì cuối tuần này, bọn tớ đi nghỉ ở nhà gỗ mà bạn John cho anh ấy mượn. Và, tớ không muốn tránh né bất cứ việc gì, vì tối qua tớ bảo để tớ cho Tweedle Dum and Ông Peepers ăn trong khi John đưa Paco đi dạo và tớ tình cờ thấy một cái túi của Tiffany thòi ra khỏi túi ngủ của John. Cái mà anh ấy sẽ vác đem đi vào cuối tuần ấy. Đúng vậy. Một cái túi của Tiffany. Tớ biết. Tớ biết. Tớ đâu dám mở cờ trong bụng. Biết đâu nó là thứ gì đó. Cũng có thể là cái túi anh ấy dùng đựng bít tất khi đi du lịch. Ai mà biết được. Nhưng giả như nó là... cậu biết rồi đấy. Cũng có thể lắm chứ. Thực sự cũng có thể lắm. Tớ chỉ nói thế thôi.

Mel

Gửi đến: Mel Fuller <[email protected]>

Từ: Nadine Wilcock <[email protected]>

Về việc: Cậu nói thật chứ?

Cậu thực sự nghĩ anh ấy sẽ cầu hôn? Melissa, hai người bọn cậu chỉ mới đi chơi với nhau có hai tháng. Thậm chí chưa tới nữa. Tớ không muốn làm cậu cụt hứng, nhưng tớ không nghĩ cậu nên vọng tưởng quá nhiều. Cá gì cũng được là nếu cậu nhìn vào cái túi đó, cậu sẽ thấy đôi tất. Đàn ông lạ lùng lắm.

Nadine
Bình Luận (0)
Comment