Chào Em Vợ Yêu Ngọt Ngào Của Anh

Chương 291



Cô bị Lệ Quân Ngự hôn!
Cô bị Lệ Quân Ngự hôn trước mặt toàn thể giáo viên và bạn học!
Cô cô cô...!Từ nay về sau, cô đã được mọi người nhận định là người của Lệ Quân Ngự.
Mọi người trong trường học khi nhìn thấy cô, phản ứng đầu tiên sẽ là- a, nữ sinh kia, là vị hôn thê của Lệ Quân Ngự, là bạn gái của anh ta!
Không, không đúng, không nên là như vậy!
Hôm nay lúc ra khỏi giường cô còn muốn phân rõ giới hạn với Lệ Quân Ngự.

Cô mua que thử thai, biết được rằng mình có mang thai hay không, rồi sau đó dù có hay không, cô sẽ nhất quyết không ở cùng một chỗ với Lệ Quân Ngự nữa!
Không thấy rõ tình cảm của mình với Lệ Quân Ngự, hoàn hảo, cô có thể đối mặt bình thường với Lệ Quân Ngự, làm nũng với anh đấu khẩu với anh, làm bộ như có quan hệ yêu đương với anh.
Nhưng khi đã hiểu rõ rồi, hiểu bản thân thích Lệ Quân Ngự, càng không được nữa rồi!
Nguyễn Manh Manh không còn cách nào khác, khi biết mình và người khac phát sinh tình huống như thế này, sự ấm áp của Lệ Quân Ngự càng là một thứ xa xỉ.
Cô làm không được, bởi vì áy áy chột dạ, bởi vì biết rõ bản thân không xứng, bởi vì...!Cô biết bản thân thích anh.
...
Vòng tranh cử này bởi vì có "chứng minh" của Lệ Quân Ngự, âm mưu do Diêm Sâm chủ mưu hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến Nguyễn Manh Manh.
Muốn làm cho Lệ Quân Ngự chán ghét cô, chán ghét mà vứt bỏ cô, do đó làm các lãnh đạo trong trường đều quay lưng lại với cô.
Đáng tiếc, Lệ Quân Ngự không làm theo mong muốn của Nguyễn Kiều Kiều, ngược lại cùng Nguyễn Manh Manh ân ái trước mặt mọi người.
Bởi vì Lệ Quân Ngự, bên Nguyễn Manh Manh cơ hồ là không hề hồi hộp, đạt được nhiều phiếu nhất.
Nói cách khác, vị trí hội trưởng hội học sinh này do Nguyễn Manh Manh đảm nhiệm.
Hội phó, Việt Quân Triệt.

Bí thư là Ti Khấu Vận.
Mặt khác còn có trưởng ban tổ chức, ban truyền thông, ban duy trì kỉ luật do Mộ thiếu, Cảnh mập, Diệp Linh Khê đảm nhiệm.
Thoạt nhìn có vẻ không theo khuôn mẫu, nhưng nhân sự mới mẻ như vậy lại có thể mang đến hi vọng mới cho trường học.
*
Sau khi kết thúc tranh cử, rất đông người đứng tập trung ở phòng nghỉ bàn bạc nên đi ăn mừng ở đâu.
Nguyễn Manh Manh lại bị Lệ Quân Ngự kéo vào một góc khuất sau hậu trường.
"Anh...! Anh mau lùi về sau...!Rất, rất hẹp rồi." Nguyễn Manh Manh vừa nói xong, chân đã đụng vào góc tường, không còn đường lui nữa mới dừng lại.
Mắt Lệ Quân Ngự thâm trầm, nhìn thấy mình bước lên phía trước một bước, con mèo nhỏ này lại lùi về sau một bước.
Khuôn mặt đẹp trong trẻo nhưng lạnh lùng, có một cảm giác mát lạnh rất tự nhiên.
Thói quen xấu này cũng không biết từ khi nào mà hình thành, giống như là chuyện của mấy ngày nay.
Lệ Quân Ngự từ trên cao nhìn thấy cô gái nũng nịu ở dưới, ra vẻ lạnh nhạt nói: "Nguyễn Manh Manh, bảo tôi đến là em.


Giờ lại chê tôi đứng quá gần, đúng không?"
"Tôi...!Tôi gọi anh ra đây, chính là có việc muốn nói với anh." Nguyễn Manh Manh nắm chặt hai tay, khẩn trương.
Người đàn ông nhướng mi, nhìn đến không gian chật hẹp này, "Như thế nào, muốn nói gì với anh?"
Giọng điệu có vẻ lạnh nhạt, trong lòng lại nghĩ rằng, vật nhỏ này chắc muốn cảm ơn mình.
Thuận tiện giải thích một chút, cô và người đàn ông kia không có quan hệ gì.
Tuy rằng Lệ Quân Ngự không tin ảnh chụp kia, nhưng Nguyễn Manh Manh vẫn không nên dựa vào người đàn ông khác gần như vậy.
Ngay tại lúc Lệ Quân Ngự nghĩ như vậy, Nguyễn Manh Manh cất lên giọng nói mềm mại mang theo một chút do dự: "Em...!Em nghĩ chúng ta nên chia tay.

Chia tay công khai, nói cho mọi người biết chúng ta chia tay...!Ngay cả quan hệ người yêu cũng không còn.".


Bình Luận (0)
Comment