Edit: Fang
Beta: Wendy, Yan
Tổng bộ Thánh Điện.
Người đàn ông cúp điện thoại, nhìn Kinh Tuế Tuế chùm áo choàng đen đằng sau: “Nghe thấy rồi?”
Kinh Tuế Tuế: “Ừ.”
“Cô nghĩ Diêu Bá Thanh có đang nói thật không?”
Anh ta cứ cảm giác Diêu Bá Thanh đang che giấu điều gì đó, nhưng vừa nãy anh ta hỏi, Diêu Bá Thanh không hề lộ ra chút khác thường nào.
Kinh Tuế Tuế hỏi lại: “Anh cảm thấy cậu ta đang che giấu điều gì?”
Người đàn ông lắc đầu, nói với Kinh Tuế Tuế: “Chia nhau ra điều tra?”
Kinh Tuế Tuế từ chối dứt khoát: “Không đi.”
“?”
“Tôi sắp vào phó bản rồi.” Kinh Tuế Tuế kéo áo choàng đen vào, quay người rời đi: “Tôi phải đi chuẩn bị.”
“Cô chuẩn bị cái gì? Ơ kìa, cô vào phó bản gì?” Người đàn ông cạn lời, đập bàn, phẫn nộ nói: “Cô không thể trốn tránh nhiệm vụ như vậy được!”
Kinh Tuế Tuế hoàn toàn không nghe, bước đi còn nhanh hơn lúc trước.
“…”
Người đàn ông tức đến mức đạp chân vào bàn một cái.
Kinh Tuế Tuế này…
Rốt cuộc là ai bầu cô ta để cô ta làm người chấp kiếm vậy!!
Đây rõ ràng đâu phải người chấp kiếm, là tổ tông thì có.
“Tô Hảo Hảo…”
Người chơi có thể vượt qua phó bản tử vong, ai lại không muốn được biết thông tin của cô.
Nếu có cơ hội thì có thể mời chào vào hội.
Không được nữa thì cũng có thể dùng thông tin của cô để trao đổi một ít tài nguyên.
…
…
Ngân Tô về đến nhà, không thấy đồ trang sức cỡ lớn – ông chủ Khang, ở trước cửa, nhưng lại có một hộp chuyển phát nhanh.
Ngân Tô xem qua, là ông chủ Khang gửi tới, cũng khá nặng…
Ngân Tô mở cửa, một giây sau, cô lùi ra ngoài cẩn thận nhìn lại số nhà, chắc chắn là nhà của mình, cô hít sâu một hơi rồi bước vào trong.
Lúc cô rời đi căn nhà vẫn còn nguyên vẹn, lúc này đã thành một mớ hỗn độn.
Đây là bị trộm sao?
Hay là con ngươi bị người ta phát hiện rồi?
Ngân Tô liếc vào trong nhà, ngay lập tức nhìn thấy tượng thạch cao đứng trên bàn trà… Chủ yếu là trên bàn trà cũng không có gì, chỉ có nó.
Ngân Tô không thấy dấu vết đánh nhau trong nhà, cô đặt đồ xuống, bước mấy bước tới bên cạnh bàn trà, cầm tượng thạch cao lên.
“Mi ở nhà làm gì thế? Phá nhà à?”
Con ngươi màu đen trợn trừng nhưng lại không hề động đậy, giả chết.
Bất kể Ngân Tô nói cái gì, tượng thạch cao cũng giả chết tới cùng, không thừa nhận đây là do nó làm.
Nhưng im lặng chính là ngầm thừa nhận.
Trong nhà không có dấu vết bị xâm nhập, chỉ còn một mình nó, không phải nó thì còn có thể là ai.
Ngân Tô tức đến mức ném bức tượng lên sofa, kéo quái vật tóc xuống: “Dọn dẹp sạch sẽ.”
Quái vật tóc không vừa ý: “Dựa vào đâu? Cũng chẳng phải do tôi làm, dựa vào đâu mà bắt tôi dọn dẹp? Cô thích nó nhiều hơn thích tôi ư?”
Ngân Tô cạn lời: “Mi nhìn xem nó có tay không?”
Quái vật tóc: “Tại sao nó lại không có!!”
“Đúng thế, tại sao nó lại không có?” Ngân Tô hỏi lại.
Quái vật tóc: “…”
Quái vật tóc bò về phía sofa, quất bức tượng mấy phát, con ngươi xoay tít, hoảng loạn và sợ hãi.
Quái vật tóc quất đàn em xong, không hề tình nguyện mà bắt đầu chia tóc ra để dọn dẹp.
Ngân Tô nhìn đồ gia dụng nhanh chóng trở về vị trí ban đầu và rác thải biến mất, cảm giác cô nên sáng lập một nghiệp vụ mới —— quản gia.
Công việc mà người khác phải mất mấy tiếng mới làm hết, cô chỉ mất nửa tiếng đã xong, kiểu gì một ngày cũng kiếm được một nghìn tệ.
Nhân lúc quái vật tóc dọn dẹp, Ngân Tô mở kiện hàng mà ông chủ Khang gửi tới ra.
Vừa mở ra, màu vàng kim rực rỡ suýt nữa thì lóa mù mắt Ngân Tô.
“…”
Đây là ấm đun nước vàng kim kiểu đại gia gì thế!!
Ngân Tô lấy đồ ra, cảm giác nặng trĩu khiến giá trị của chiếc ấm đun nước này gia tăng vùn vụt.
Ngân Tô đặt ấm đun nước vàng kim xuống, lấy bức thư trong hộp ra.
[Quà mừng khai giảng]
Ngân Tô: “…”
Không hổ là ông chủ Khang, giàu có hào sảng.
Ngân Tô xem qua ấm đun nước, không thể sử dụng, nó giống như là đồ trang trí hơn.
“Coi nè, nhà mới của mi.” Ngân Tô túm quái vật tóc qua: “Có thích không?”
“…”
Quái vật tóc vô cùng oán hận, không thích một chút nào, thậm chí còn muốn quăng ấm đun nước xuống đất.
Ngân Tô rút ra kết luận: Ai làm việc nhà cũng đều oán hận.
“Về sau mi sẽ sống ở đây.” Ngân Tô đơn phương tuyên bố nơi ở mới của quái vật tóc.
Quái vật tóc: “…”
Ai muốn sống ở trong đó, nó muốn mắc trên tường, trên trần nhà!!
…
…
Ngân Tô đi ngủ một giấc, nghỉ ngơi đủ rồi thì thức dậy đi tìm chút đồ ăn, nhân tiện lấy điện thoại ra xem diễn đàn một lát.
Ngoài vụ phó bản cô vừa vượt qua ra thì trên diễn đàn còn đang thảo luận về chuyện ở núi Vân Linh.
Núi Vân Linh đột nhiên nổi loạn, rất nhiều người chơi đều nhận được yêu cầu chi viện từ Cục điều tra, nhưng không ít người chơi tới gần đó thì lại được thông báo rằng vườn thực vật đã tạm thời được khống chế.
#Thực vật nổi loạn#
#Kí sinh trùng thực vật trốn thoát, người chơi hãy tới gần núi Vân Linh để truy lùng người khả nghi, bắt được thì phần thưởng là 200 vạn điểm tích lũy hoặc tự chọn một đạo cụ cấp A#
Nội dung này là do Cục điều tra đăng, bên dưới có kèm hai tấm ảnh, là người bị thực vật kí sinh ban đầu.
Nhưng lại bổ sung giải thích, đây là người bị kí sinh ban đầu, về sau bọn chúng có thay đổi ký chủ hay không thì Cục điều tra cũng không rõ.
Thông tin duy nhất chính là cơ thể của người bị kí sinh sẽ có rễ màu xanh và trắng.
200 vạn điểm tích lũy…
[Kí sinh trùng thực vật? Chạy ra từ núi Vân Linh sao?]
[Nói nhảm, lúc này Cục điều tra đăng tin, lại còn liên quan đến thực vật, rõ ràng là chạy ra từ núi Vân Linh.]
[200 vạn điểm tích lũy kìa, nếu bắt được thì không cần vào phó bản trong một khoảng thời gian dài rồi.]
[Tôi động lòng với đạo cụ cấp A hơn, một số đạo cụ thích hợp còn đáng tiền hơn nhiều so với 200 vạn điểm tích lũy.]
[Tôi mua vé đi núi Vân Linh ngay đây!!]
[Có ai lập đội không? Inbox nhé!]
[Anh chị em cứ ung dung, Cục điều tra ra giá 200 vạn điểm tích lũy chứng tỏ đám kí sinh trùng thực vật đó không dễ đối phó, không có thực lực thì tốt nhất là đừng đến hóng hớt.]
[Đúng vậy, sao Cục điều tra không nói về đặc trưng bề ngoài của kí sinh trùng thực vật? Chúng ta điều tra thế nào?? Cũng không thể bắt một người rồi rạch một đường chứ?]
[200 vạn điểm tích lũy không dễ kiếm như vậy đâu.]
Cục điều tra không nói đặc trưng nổi bật của kí sinh trùng là vì bọn họ cũng không biết.
Hai con kí sinh trùng đó chạy ngay tại chỗ, thông tin mà bọn họ biết cũng chỉ là manh mối do Vu Lê Nguyệt cung cấp.
Ngân Tô thoát ra, tiếp tục xem bài đăng khác.
#Bức tường ở vườn thực vật núi Vân Linh đã sập#
[Bức tường? Đã sập?]
[Bức tường ở khu ô nhiễm? Chủ thớt đừng có tung tin đồn nhảm!]
[Bức tường sập thì chẳng phải những thứ bên trong đều sắp chạy ra ngoài rồi sao.]
[Chẳng phải lúc trước thực vật nổi loạn, đã lan ra bên ngoài sao, tôi cảm thấy bức tường sập là thật đấy.]
[Đừng có đoán mò, vẫn nên đợi Cục điều tra thông báo đi.]
[Sợ hãi…]
[Nếu sập thật… chẳng phải thế giới hiện thực cũng sắp bị quái vật xâm chiếm rồi sao, về sau chúng ta phải sống thế nào? Tôi không muốn sống cùng một thế giới với quái vật đâu!! Đáng sợ quá đi!!]
Bình luận trong bài đăng này cũng không ít, nhưng mọi người đều chưa từng tận mắt nhìn thấy, Cục điều tra cũng chưa công bố tin tức mới nhất.
Tin tức lưu truyền trong quần thể người chơi bây giờ là: Thực vật nổi loạn đã khôi phục bình thường.
Thế nên mọi người cũng chỉ suy đoán là bức tường đã sập.