Edit: Fang
Beta: Wendy
Đạo cụ chuyển dịch của Tư Thu Chi Thần rất lớn, chiếm cứ nửa gian nhà, giống như một máy chủ.
Quy trình không khác gì máy fax, đều sử dụng điện thoại của trò chơi để liên kết và chuyển dịch.
Hỉ Ngô thao tác ở bên cạnh, Ngân Tô tự liên kết để lựa chọn đạo cụ.
Hỉ Ngô nhét một tấm thẻ vào một khe cắm trong đó: “Mất khoảng một phút.”
“Nhanh vậy sao?”
“Đương nhiên.” Hỉ Ngô cười nói: “Máy chuyển dịch của chúng tôi không chỉ tốc độ nhanh mà còn có thể chuyển dịch vài đạo cụ cùng lúc, nên nếu cô giao dịch trực tiếp với chúng tôi thì sẽ tiện hơn nhiều.”
“Đắt lắm nhỉ.”
“Giá cả đi đôi với trải nghiệm mà.”
“Tôi thích không tốn tiền.”
“…”
Trong vòng một phút, Hỉ Ngô không thể thuyết phục Ngân Tô, cô ta rút tấm thẻ ra đưa cho Ngân Tô.
Trên tấm thẻ hiển thị hình vẽ của một hạt giống.
Tấm thẻ này sẽ không biến mất giống như giấy của máy fax, khi cần sử dụng, nó sẽ biến thành dáng vẻ ban đầu, không sử dụng thì có thể biến về lại thành tấm thẻ, mang theo rất tiện.
***
***
Ngân Tô cất tấm thẻ rồi ra khỏi nhà.
Ngoài sân, Tư Liễm vẫn ngồi ở chỗ cũ, đang tiếp tục đánh cờ caro.
Vị trí của Giang Kỳ có chút thay đổi —— cách xa hơn rồi.
Có vẻ như giữa hai người không có bất kỳ trao đổi gì, không nhìn ra vẻ khác thường trên mặt.
“Xong rồi?”
Ngân Tô gật đầu: “Ừ.”
“Thế đi thôi.” Giang Kỳ quay người đi thẳng.
Không biết có phải là ảo giác của Ngân Tô hay không, cô cảm thấy Giang Kỳ có vẻ nóng lòng muốn rời khỏi đây.
“Hội trưởng Tư Liễm, có duyên gặp lại.” Ngân Tô lịch sự tạm biệt Tư Liễm.
Tư Liễm đột nhiên ngẩng đầu: “Cô không sợ tôi bán thông tin của cô ra ngoài?”
Ngân Tô hơi nhướng mày, hỏi ngược lại: “Cô có làm vậy không?”
Tư Liễm không trả lời câu hỏi này: “Chi bằng Tô tiểu thư gia nhập hội của tôi, sau này tôi sẽ cung cấp tất cả những gì cô muốn, cũng có thể giữ bí mật cho cô.”
Ngân Tô nhìn chằm chằm cô ấy, khóe môi cong cong hạ xuống, giọng nói cũng lạnh đi: “Hội trưởng đang uy h**p tôi sao?”
Tư Liễm trịnh trọng giải thích : “Tô tiểu thư hiểu lầm rồi, tôi đang mời cô gia nhập.”
“Tôi không thích phá hoại đại gia đình của người khác.”
Tư Liễm rũ mắt: “Thật đáng tiếc.”
“Đúng vậy, thật đáng tiếc.” Ngân Tô thu hồi tầm mắt, quay người rời đi.
Lúc cô và Giang Kỳ ra tới cổng, giọng của Tư Liễm truyền tới: “Đội trưởng Giang, đừng quên thứ tôi cần.”
Giang Kỳ không quay đầu, sải bước ra ngoài, lên xe, khởi động xe rời đi.
***
***
Trong sân.
Hỉ Ngô đi tới bên cạnh Tư Liễm: “Hội trưởng, cô gái tới cùng Khang Mại lần trước, chắc cũng là cô ấy.”
Tư Liễm đặt quân cờ đen trong tay xuống, bốn quân cờ màu đen nối thành một hàng, hai bên không có quân trắng, quân đen thắng.
“Vậy sao.”
“Tuy hôm nay cô ấy đổi một khuôn mặt khác, giọng nói cũng không giống, nhưng tôi sẽ không nhận nhầm.”
Ở hội đấu giá lần trước, cô đã đấu giá một đạo cụ cấp S chính là chiếc nhẫn có thể thay đổi giọng nói và dung mạo.
Hỉ Ngô từng gặp rất nhiều người cải trang ở hội đấu giá, cô ta đã luyện ra được những cách phân biệt khác.
Tư Liễm cất cờ trên bàn vào trong hộp bên cạnh: “Nói như vậy thì cô ấy cũng có quan hệ với Khang Mại.”
Hỉ Ngô: “Trông thái độ của Khang Mại đối với cô ấy, đoán chừng là đã biết được thân phận. Lần trước tôi còn để lại danh thiếp cho cô ấy nhưng cô ấy cũng không muốn lấy, vô cùng thận trọng.”
Tư Liễm đóng hộp cờ lại: “Đáng tiếc, sao phượng hoàng lại không đậu trên cành của chúng ta nhỉ.”
Hỉ Ngô: “…”
Bên tai Hỉ Ngô lại vang lên câu nói ‘Bọn họ nói cô lòng dạ thâm độc’.
Nghĩ lại lúc cô mặc cả ở hội đấu giá, Hỉ Ngô cảm thấy người đó không chọn bọn họ cũng bình thường.
“Đáng tiếc hơn nữa là ngay cả lông vũ mà cô ấy rơi xuống tôi cũng không thể bán.” Giọng của Tư Liễm nhuốm màu bi thương: “Sao Giang Kỳ vẫn chưa chết vậy.”
Hỉ Ngô: “…”
Nhất thời không biết hội trưởng nhà mình có thật lòng hi vọng đội trưởng Giang chết hay không.
***
***
“Hình như đội trưởng Giang không được con gái thích cho lắm nhỉ.”
Thái độ của em gái Khương Dư Tuyết đối với anh ta rất tệ, bây giờ thái độ của Tư Liễm đối với anh ta cũng rất kỳ quái.
Trông gương mặt của Giang Kỳ cũng không tệ, tuy tính cách hơi lạnh lùng nhưng tính tình ổn định, sẽ không tùy tiện trút giận lên người khác.
Hơn nữa cách làm việc cũng trầm ổn, là một người đáng tin.
“Cô ấy sẽ không tiết lộ thân phận của cô ra ngoài.” Giang Kỳ không trả lời vấn đề này mà bảo đảm với Ngân Tô: “Tô tiểu thư yên tâm.”
“Không sao.” Ngân Tô nhìn căn nhà càng ngày càng nhỏ qua gương chiếu hậu, khóe môi nhếch lên một nụ cười lạnh nhạt: “Tôi sống không yên ổn thì ai cũng đừng mong được sống yên ổn.”
Tư Thu Chi Thần có thể có được quy mô như hiện giờ thì người lãnh đạo của nó chắc chắn không phải là một người kiến thức hạn hẹp.
Chắc hẳn Giang Kỳ đã phải giao dịch gì đó với Tư Liễm để đổi lấy cơ hội sử dụng đạo cụ chuyển dịch cho cô.
Nhưng chuyện này không liên quan đến cô.
Cô đưa ra giao dịch, Cục điều tra đồng ý giao dịch, còn về việc giữa chừng Cục điều tra phải trả cái giá gì để hoàn thành giao dịch với cô thì không phải chuyện cô cần quan tâm.
Đạt được mục đích là được, quá trình không quan trọng.
Thẻ reset là đạo cụ đặc biệt, có thể trực tiếp lấy ra.
Trên đường về Ngân Tô đã đưa nó cho Giang Kỳ.
Giang Kỳ còn phải về núi Vân Linh, sau khi vào nội thành, Ngân Tô tùy ý chọn một chỗ xuống xe, trước khi đóng cửa xe, cô nhìn Giang Kỳ: “Chúc các anh may mắn, sống sót trở về.”
“Xin nhận lời tốt lành của Tô tiểu thư.”
Ngân Tô nhìn xe của Giang Kỳ rời đi, biến mất trong dòng xe cộ.
Cô nhìn xung quanh, tìm một nơi để ăn trước.
Lúc đợi chủ tiệm lên món, Ngân Tô lấy điện thoại ra gửi một tin nhắn cho Khang Mại, hóng hớt quan hệ giữa Giang Kỳ và Tư Liễm một chút.
[Km: Giang Kỳ với Tư Liễm? Bọn họ có quan hệ gì?]
[Tô – người tốt siêu cấp: Anh cũng không biết à?]
[Km: Không biết.]
Ông chủ Khang còn không biết, chắc hẳn quan hệ này được giấu rất kín, hay là… Hỉ Ngô đang nói nhăng nói cuội.
[Tô – người tốt siêu cấp: Thế anh biết đời sống tình cảm của Giang Kỳ trước đây không?]
[Km: Cô hỏi cái này làm gì… Không phải là cô nhìn trúng Giang Kỳ đấy chứ? Đại lão, yêu đương không có tiền đồ đâu.]
[Tô – người tốt siêu cấp:…]
Tuy Khang Mại khuyên đại lão đừng yêu đương nhưng vẫn chia sẻ chuyện anh ta hóng được cho cô.
[Km: Tôi nghe nói hồi đại học Giang Kỳ từng có một cô bạn gái nhưng đối phương là ai thì không rõ, anh ta chưa từng công khai. Tôi tra được một vài thông tin, có người cảm thấy đó là cái cớ anh ta dùng để từ chối người theo đuổi mình, cũng có người cho là Giang Kỳ thực sự có một cô bạn gái.]
[Tô – người tốt siêu cấp: Tư Liễm với Giang Kỳ học cùng trường đại học phải không?]
[Km: Không phải, Tư Liễm du học ở nước ngoài.]
[Tô – người tốt siêu cấp:…]
[Tô – người tốt siêu cấp: Anh biết được bao nhiêu về Tư Liễm?]
[Km: Tư Liễm à, cô ấy là con gái nuôi nhà họ Tư. Cô biết nhà họ Tư không? Một trong số ít thế gia trăm năm ở thành phố Lan Giang. Con gái lớn nhà họ Tư sức khỏe không tốt, Tư Liễm được nhận nuôi để ở bên con gái lớn nhà họ Tư, nhưng nhà họ Tư đối xử với cô ấy rất tốt, cũng nuôi cô ấy như con gái ruột.]
[Km: Tư Liễm rất thông minh, từ nhỏ tới lớn thành tích học tập luôn đạt hạng nhất. Vì liên quan tới con gái lớn nhà họ Tư, thậm chí cô ấy còn không được đến trường, chỉ có thể học cùng con gái lớn nhà họ Tư ở nhà, chỉ những lúc thi cử mới được đến trường, bởi vậy nên cô ấy không có bạn bè.]