- Ngươi... Ngươi đang khinh nhờn thần tổ!
Bị Diệp Dương Thành liên tiếp hỏi mấy vấn đề mà không trả lời được, Ma Nhĩ Khắc Thác thẹn quá hoá giận quát:
- Ngươi rốt cuộc muốn biết cái gì?
- Ta không muốn biết cái gì, nhưng mà có chút chuyện cần làm rõ ràng, ngày sau sợ rằng sẽ có vấn đề xảy ra.
Diệp Dương Thành lườm Ma Nhĩ Khắc Thác đang nổi giận đùng đùng, nói ra:
- Thần tổ điều cấm là không được giết chết bất cứ thú hoàng cấp mười hai nào, như vậy ta hỏi ngươi, vì cái gì thú vương cấp mười một có thể tùy ý bắt giết? Vì cái gì dị thú cấp mười có thể tùy ý săn giết?
- Không nên nói với ta cái gì dị thú đều là quái vật ý chí sắt đá, nếu như là thực, đám dị thú cần gì giữ lại nhân loại tiếp tục sinh tồn trên Vũ Không đại lục? Chẳng lẽ dị thú không biết nhân loại đang mượn chiến đấu với dị thú để phát triển nhanh chóng a.
- Người hơi có đầu óc đều biết, bỏ mặc đối thủ bình yên phát triển chính là tàn nhẫn lớn nhất với mình! Thần tổ lúc trước cũng chỉ là cường giả Thần Vương, hắn dựa vào cái gì có thể làm cho đám dị thú cường đại kia cúi đầu? Hắn dựa vào cái gì ép dị thú đạt thành hiệp nghị?
- Đây chính là trò cười lớn nhất trên đời, thế nhưng mà ngươi lại nói là do ánh sáng chói lọi của thần tổ, luôn mồm thần tổ thần tổ, ngươi biết lai lịch của thần tổ không? Ngươi biết giới tính thần tổ không? Ngươi biết tên của thần tổ không? Ngươi biết hắn hiện tại đang ở nơi nào không?
Một hơi nói đến đây, Diệp Dương Thành mới dừng lại, sau đó nói tiếp:
- Dị thú bỏ mặc cho nhân loại tự do phát triển trong vài vạn năm, trừ một hai lần thú tai ra, căn bản không có động tác lớn nào khác, vì cái gì? Ngươi nói cho ta biết là vì cái gì đi?
- Ta...
Ma Nhĩ Khắc Thác bị Diệp Dương Thành hỏi liên tục làm xanh mặt, muốn giải thích tranh luận nhưng phát hiện không thể nói được lời nào, bởi vì Diệp Dương Thành nói đều là một châm thấy máu.
Nhưng mà Ma Nhĩ Khắc Thác lại không thể thả chuyện Diệp Dương Thành giết chết Khiếu Thiên Hống đưa tới quái vật lớn khác, cho dù bị hỏi không cách nào phản bác được, cũng sẽ không thể cúi đầu trước Diệp Dương Thành, vì vậy hắn hừ lạnh, nói:
- Càn quấy, cưỡng từ đoạt lý!
- Ha ha, tùy ngươi hiểu thế nào cũng được.
Diệp Dương Thành nên hỏi đều hỏi xong, Ma Nhĩ Khắc Thác không cách nào tiếp nhận vấn đề của hắn, Diệp Dương Thành không có những biện pháp khác, cũng không thể nói thẳng suy đoán của Tang Thiết Tư ra a?
Nhún nhún vai tùy ý nhìn qua Ma Nhĩ Khắc Thác, không có nói thêm nữa, Diệp Dương Thành trực tiếp quay người rời khỏi gian phòng này, lưu lại Ma Nhĩ Khắc Thác đứng đó, Diệp Dương Thành rời đi thì hắn thần sắc mê mang:
- Thần tổ là ai?
- Thần tổ hẳn chính là trò xiếc của dị thú mà thôi.
Rời khỏi văn phòng, Diệp Dương Thành hơi suy nghĩ:
- Trong Vũ không đại lục không có bất cứ tư liệu nào về hắn cả, trừ ca ngợi thì chính là ca ngợi, thậm chí ngay cả trên Vũ Không đại lục không có cả pho tượng của hắn.
- Từ đó mà tính toán, thần tổ chính là trò xiếc của đám dị thú bày ra mà thôi, bởi vì dị thú muốn lừa gạt nhân loại trên Vũ Không đại lục, cho nên...
Đủ loại manh mối đã chỉ ra điểm này, Diệp Dương Thành tư duy trở nên rõ ràng.
- Dị thú cần ngụy thần linh sơ giai và các cường giả nhân loại phối hợp làm việc, nhưng lúc ấy cường giả cao nhất Vũ Không đại lục chỉ là thập cấp, căn bản không còn khả năng tăng lên.
- Vì vậy dị thú hao hết tâm tư, tại Vũ Không đại lục miêu tả ra một cái thần tổ không tồn tại, cũng thông qua thần tổ mờ mịt kia truyền cách thành thần linh cho nhân loại.
- Từ đó về sau, nhân loại từ thực lực cao nhất là thập cấp, biến thành cấp mười hai như hiện tại, hơn nữa sau khi vượt qua cấp mười một gọi là Thần Vương, vượt qua cấp mười hai gọi là Thần Hoàng.
- Sau đó thông qua tin tức thú hạch của dị thú có thể giúp người ta tấn chức Thần Vương được truyền ra, nhiều cường giả Vũ Không đại lục chạy tới như vịt, mà ngàn tỷ dân chúng làm trụ cột, dị thú có nguồn cung cấp thiên tài tuyệt đỉnh rất đông đảo.
- Hơn nữa võ giả nhân loại đột phá hạn chế thập cấp tăng lên Thần Vương chỉ cần một viên thú hạch cấp mười một, mà thú hoàng cấp mười hai lại không có tác dụng gì.
- Bởi vậy võ giả nhân loại có thể tùy ý săn giết những thú vương và dị thú cấp thấp, bởi vì dị thú cấp bậc này đã đủ thỏa mãn nhu cầu của nhân loại, mà thú hoàng cấp mười hai trong tộc đàn dị thú cũng có thực lực không kém.s
- Dị thú muốn bồi dưỡng cường giả nhân loại, lại không thể vì bồi dưỡng cường giả nhân loại mà hi sinh tinh anh của mình, bởi vậy, tác dụng của thần tổ chính là...
- Dùng một cái hiệp nghị buồn cười vây hãm bước chân nhân loại trong vài vạn năm, thú hoàng cấp mười hai? Giết thì như thế nào?
- Dị thú nhịn tới bây giờ vẫn không có động thủ, đã nói rõ công tác chuẩn bị của chúng còn chưa xong, nhu cầu cần cường giả nhân loại vẫn tiếp tục, chỉ cần còn cần thì chúng sẽ không dốc toàn lực tiêu diệt nhân loại trên Vũ Không đại lục.
- Bởi vì một khi chúng làm như vậy, tuy nhân loại bị diệt sạch, nhưng với dị thú dã tâm bừng bừng mà nói lại không phải chuyện tốt, còn là chuyện xấu.
- Nhìn chung trong lịch sử vài vạn năm của Vũ Không đại lục, dị thú bộc phát thú tai là nguyên nhân gì? Đó là thúc dục cường giả nhân loại tăng cường thực lực! Bọn chúng gây áp lực, bức bách cường giả nhân loại không ngừng tu luyện, cố gắng đề cao thực lực của mình.
- Nhưng mà nhiều năm qua cũng không gặp phải thú tai chính thức hủy diệt nhân loại, cho dù là mấy lần thú tai cực kỳ nguy hiểm lúc trước, chỉ vào phút cuối đều thay đổi thế cục.
- Bởi vậy có thể đoán ra, dị thú sẽ không ép nhân loại vào tuyệt lộ, ít nhất trước khi chúng hoàn thành mục đích, sẽ không làm như vậy.
- Nói cho đúng, săn giết thú hoàng cấp mười hai cũng không phải là đại sự gì, Tất Tất Lạp rời khỏi thú lâm triển khai trả thù, cũng không thể nào là lệnh của dị thú truyền ra, mà có thể là hành vi trả thù của riêng nó.
- Trọng yếu nhất một điểm là, dị thú cũng không phải là một đám lòng mang thương cảm, đó là một đám súc sinh khát máu! Ban đầu lúc tranh đoạt quyền thống trị vũ trụ bổn nguyên với các thần linh, tất cả sinh linh trong tinh hệ mà chúng khống chế đều lâm vào thế nước sôi lửa bỏng.
- Mà một đám súc sinh này có thể có lòng thương cảm để cho nhân loại Vũ Không đại lục phát triển vài vạn năm sao? Cách giải thích duy nhất chính là nhân loại nơi này còn có tác dụng với chúng.
- Cho nên nhân loại đạt được vài vạn năm nghỉ ngơi lấy lại sức, chỉ khi nào đợi đến lúc kế hoạch của đám súc sinh này đi vào bước cuối cùng, nhân loại trên Vũ Không đại lục có thể tiếp tục sinh tồn hay sao?
- Từ góc độ khác mà nói, dị thú cũng có hoàn cảnh sinh tồn không tệ, nhưng từ góc độ tính mạng trí tuệ mà nói, dị thú là một đám dã thú, bọn chúng sẽ không ăn thực phẩm chín, bọn chúng mặc kệ đồ ăn của chúng có phải là sinh vật trí tuệ hay không.