Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 448.1

Có lẽ tất cả linh phó thần sử đều cùng một bệnh chung, nghe nói được đi theo bên cạnh Diệp Dương Thành nghe sai bảo là Viên Đình Đình vui mừng như được thần ban ơn.

Viên Đình Đình bản năng quỳ xuống, vẻ mặt vui sướng lớn tiếng đồng ý:

- Tuân lệnh chủ nhân!

Diệp Dương Thành không thể hiểu tại sao Viên Đình Đình, đám người Triệu Dung Dung chú trọng được về bên cạnh hắn nghe lệnh như thế. Diệp Dương Thành thấy rõ biểu tình Viên Đình Đình vui sướng, đối với cô nương khi còn sống gặp nhiều đau khổ này hắn thương hương tiếc ngọc.

Diệp Dương Thành nói:

- Nàng đi xem xét mảnh đất cửu âm đó trước đi.

Lời hứa của Diệp Dương Thành làm Viên Đình Đình rất vui sướng, nàng không chút do dự đồng ý ngay:

- Tuân lệnh chủ nhân!

Viên Đình Đình đứng dậy, vèo một tiếng biến mất trong bóng đêm bao la, hướng tới mảnh đất cửu âm Thiệu Hoa thị.

Sau khi Viên Đình Đình rời đi, Diệp Dương Thành bắt đầu 'cảm hóa' đám lệ quỷ bị trấn áp, nhốt lại. Cộng con lệ quỷ ban đầu hù Diệp Dương Thành giật mình bị nhốt lại, tất cả gồm một trăm hai mươi ba lệ quỷ cần hắn thu phục. Nhưng trước đó Diệp Dương Thành kêu mười hai linh sử người da đen đến.

Diệp Dương Thành nhìn mười hai linh sử người da đen xếp hàng ngang trước mặt mình, nhấc tay hải lên.

- Há mồm ra.

Diệp Dương Thành nói với các linh sử người da đen:

- Há to chút, to nữa.

- A...

Vù vù vù vù vù!

Linh châu như súng máy ngưng kết trong lòng bàn tay Diệp Dương Thành rồi bay vào miệng mười hai linh sử người da đen. Diệp Dương Thành tiêu hao khoảng hơn mười vạn điểm linh lực, mười hai linh sử người da đen lục tục chìm xuống đáy hồ, bắt đầu tiến hóa.

Có lẽ vì túi tiền phồng nên Diệp Dương Thành khá rộng rãi với một trăm hai mươi ba lệ quỷ, linh lực không cần tiền tiêu hao ồ ạt. Khoảng một tiếng sau, Diệp Dương Thành thấy các lệ quỷ sắp manh nha tiến hóa nhưng vẫn không ngừng tay, tiếp tục rót linh châu ra.

Rất nhanh Diệp Dương Thành dùng hơn một trăm điểm thần nguyên trong ba vạn thần nguyên của mình, chuyển hóa ra hơn một ngàn năm trăm vạn điểm linh lực, cộng với bốn trăm tám mươi vạn điểm linh lực lưu trữ. Diệp Dương Thành tiêu hao tổng cộng một ngàn bảy trăm vạn điểm linh lực, tiêu hao lớn, đem lại ích lợi cho Diệp Dương Thành là có một trăm ba mươi lăm thần sử nhát giai.

Tham khảo lúc đám người Hình Tuấn Phi chuyển hóa thành thần sử nhất giai, thực lực chưa qua kiểm chứng thì một thần sử nhất giai tương đương với hai mươi dị nhân S giai. Đây không phải tổng hợp thực lực hai mươi dị nhân S giai mà là một thần sử nhất giai có thể giết ít nhất hai mươi dị nhân S giai.

Cứ tính theo tiêu chuẩn này, không nói đám người Triệu Dung Dung thần sử nhất giai, Diệp Dương Thành có đám thuộc hạ thực lực tác chiến tương đương với ít nhất hai ngàn bảy trăm dị nhân S giai.

Một dị nhân S giai có thể làm nhiều chính phủ các nước nhức đầu, còn hai ngàn bảy trăm dị nhân thì sao? Đó là khái niệm gì?

Một trăm ba mươi lăm thần sử nhất giai kết hợp với nhau, đây là siêu vũ lực đủ để hủy diệt bất cứ đất nước nào trên trái đất.

Tiêu hao hơn một ngàn bảy trăm vạn điểm linh lực đối với Diệp Dương Thành bây giờ đúng là rất lớn, nhưng dùng những Đình Đình nay đổi lại tăng cao thực lực khiến hắn cảm thấy đáng giá rất nhiều. Đặc biệt sau khi nghe một trăm trăm ba mươi lăm thần sử nhất giai quỳ chào.

- Thần sử nhất giai Lỗ Bản Ba Khắc (Hà Thánh An, Dương Sâm Kiến, Lâm Hải Đông, Dương Tương Vũ, Á Lịch Khắc Tư, Bố Lạp Đức, Ai Tác Tát Tạp, A Khố Lạp Mã...) kính chào chủ nhân, thỉnh an chủ nhân.

Một trăm ba mươi lăm thần sử nhất giai đồng thanh kêu to, thanh âm vang dội làm Diệp Dương Thành đứng trước mặt bọn họ cảm nhận khí phách trên trời dưới đất duy ngã độc tôn. Những sinh vật cường hóa không thể cho Diệp Dương Thành loại cảm giác này được, hắn rất hưởng tụ.

Diệp Dương Thành dứng bên bờ đập nước Cửu Long, nhẹ giơ tay phải lên như hoàng đế cổ đại chầu triều khiến văn võ bá quan bình thân.

Diệp Dương Thành không vội không chậm, không ôn không nóng, mức độ vừa đúng:

- Đứng lên hết đi.

Thanh âm ôn hòa lọt vào tai đám thần sử nhất giai, tất cả thần sử nhất giai quỳ giữa không trung dập đầu ba cái hướng Diệp Dương Thành, đồng thanh kêu lên:

- Tạ chủ nhân!

Một trăm ba mươi lăm thần sử nhất giai đứng trong không trung, nếu không phải cách ăn mặc khác biệt thì người không biết chuyện sẽ nghĩ bọn họ là thiên binh thần tướng trong truyền thuyết. Ngược lại Diệp Dương Thành đứng ven hồ không phải ngọc đế mà là yêu nghiệt chờ bị bắt.

Diệp Dương Thành không mấy chú ý đến vấn đề này, đám thần sử nhất giai cũng sẽ không nảy ra ý nghĩa phạm thượng đó. Các thần sử nhất giai đứng trong không trung chờ Diệp Dương Thành sai bảo.

Ánh mắt Diệp Dương Thành chậm rãi quét qua một trăm ba mươi lăm thần sử nhất giai, chợt kêu tên một người:

- A Khố Lạp Mã!

Nghe Diệp Dương Thành kêu, A Khố Lạp Mã đứng trong đám người lắc mình xuất hiện trước mặt hắn.

A Khố Lạp Mã khom lưng, cung kính nói:

- Có tiểu phó.

Diệp Dương Thành nhẹ gật đầu, mỉm cười nói:

- Ngươi mang bọn họ đi tìm thư ký huyện ủy Ôn Nhạc huyện Trầm Vũ Phàm, tức là Dương Đằng Phi thần sử nhị giai, chờ hắn và các thần sử nhị giai khác nghiên cứu xong sắp xếp cụ thể.

Diệp Dương Thành phất tay, bình tĩnh nói:

- Đi đi, trên đường nhớ ẩn khuất đừng để người bình thường nhìn thấy.

A Khố Lạp Mã cung kính nói:

- Tuân lệnh chủ nhân!

A Khố Lạp Mã lĩnh mệnh xoay người, cao giọng nói với một trăm ba mươi bốn thần sử nhất giai:

- Chủ nhân có lệnh, toàn thể đi theo ta!

Một trăm ba mươi bốn thần sử nhất giai đứng trong không trung đồng thanh kêu lên:

- Vâng!

Các thần sử nhất giai thi triển thủ đoạn ẩn núp, biến thành các luồng khói mông lung đi theo A Khố Lạp Mã bay nhanh hướng Ôn Nhạc huyện. Trong Ôn Nhạc huyện, các thần sử nhất giai sẽ được đám người Dương Đằng Phi nghiên cứu, thảo luận sẽ sắp xếp.

Trong đó mười thần sử nhất giai sẽ chiếm thể xác thay cho đám người Dương Đằng Phi, còn lại một trăm hai mươi lăm người hơn một nửa sẽ bị sắp đặt vào quan trường trong khu vực cai quản làm thuộc hạ hạng hai, ba. Bọn họ sẽ phủ lên toàn bộ khu vực Diệp Dương Thành quản lý, chờ khi các thần sử nhất giai được thăng chức, hai tỉnh Giang Chiết, Kinh Hải thị bị kẹp ở giữa sẽ thoáng như thùng sắt, lời Diệp Dương Thành nói mới là mệnh lệnh có hiệu quả nhất.

Diệp Dương Thành nhìn một trăm ba mươi lăm thần sử nhất giai biến mất trong tầm mắt, hắn giải quyết xong mọi điểm đáng lo trong khu vực quản lý của mình. Diệp Dương Thành mỉm cười, đưa mắt nhìn hướng quần đảo Lưu Cầu.

Diệp Dương Thành nhỏ giọng nói:

- Nên đi làm việc chính.

Trước khi kết hôn Vương Tuệ Tuệ đã đi cửa tiệm của Diệp Dương Thành xin được nghỉ sinh. Vương Tuệ Tuệ về nhà mẹ đẻ vừa dưỡng thai vừa chờ kết hôn. Vương Tuệ Tuệ khó khăn lắm mới được gả đến nhà chồng, chợt phát hiện hôn nhân không hạnh phúc như nàng tưởng tượng. Lúc trước nhường nhịn nhưng không được hiệu quả như Vương Tuệ Tuệ mong đợi.
Bình Luận (0)
Comment