- Chủ nhân, phía trước rẽ một cái nữa, đi khoảng bốn trăm thước chính là đền thờ Tịnh Quốc.
Đứng ở đầu đường, thanh âm của Tiểu Thương Ưu Tử vang lên trong đầu Diệp Dương Thành:
-Ưu Tử chỉ biết là vị trí, nhưng chưa từng tiến vào đền thờ Tịnh Quốc, vì vậy không biết tình huống bên trong...
-Ha ha, không cần.
Diệp Dương Thành nhấc khóe miệng cười một tiếng, nói:
- Sau tối nay, sẽ không có bất kỳ người nào muốn đến đền thờ Tịnh Quốc! Ưu Tử, ngươi giúp ta viết mấy thứ.
Nghe thấy lời nói của Diệp Dương Thành, Tiểu Thương Ưu Tử có chút nghi hoặc nhìn hắn. Nhưng nàng cũng không chần chờ, gật đầu đáp ứng:
- Mời chủ nhân phân phó.
- Arai quân, Otsuka quân đã tử vong, ý tứ của Thiên Hoàng bệ hạ chính là bất luận có thể tìm được thánh điển hay không, chủ trì của đền thờ cũng không thể tiếp tục để không, trong ảnh vệ chúng ta Arai quân có thực lực mạnh nhất, cho nên ta đề nghị, sáng sớm ngày mai chúng ta sẽ đến cung Thiên Hoàng bái kiến Thiên Hoàng bệ hạ, mời Thiên Hoàng bệ hạ sắc phong Arai quân làm chủ trì nhiệm kì tiếp theo của đền thờ Tịnh Quốc!
Một nam nhân mặc trang phục màu đen ngồi trên chiếc ghế trong đại sảnh đền thờ Tịnh Quốc trang trọng nói với một gã nam tử khác ngồi trước mặt.
- Ichiro quân khen nhầm rồi.
Nghe thế tên nam tử mặc trang phục màu đen tâng bốc, nam tử ngồi đối diện hết sức khiêm nhường đứng dậy, liên tục khoát tay nói:
- Bàn về thực lực, thực lực của Ichiro quân còn ở trên ta, ta há có thể đứng ra làm tân chủ trì?
- Arai quân quá khiêm nhường!
kia Ichiro quân lập tức cũng đứng dậy, sắc mặt trang trọng nói với Arai Kan:
- Bàn về tư lịch, công phu múa kiếm cuồng lang đón gió của Arai quân đã tu tập đến mức tận cùng, cả Nhật Bản cũng khó tìm ra cao thủ đối chiến với ngài, vị trí chủ trì đền thờ chắc chắn phải thuộc về ngài!
- Đúng vậy, Ichiro quân nói rất đúng.
Không đợi Arai Kan nói lời khiêm nhường, hơn ba mươi tên nam tử mặc trang phục màu đen ngồi trong điện cũng đã lần lượt đứng dậy, luôn miệng phụ họa nói:
- Arai quân sư chủ trì Tây Viên tự nhiều năm, nhận được chủ trì chân truyền của Tây Viên tự, ta không thể là đối thủ của Arai quân, mong rằng Arai quân đừng từ chối, đảm nhận vị trí chủ trì đền thờ Tịnh Quốc, giương cao oai phong của đền thờ Tịnh Quốc chúng ta!
- Đúng vậy, thực lực của Arai quân đã đạt tới đỉnh, ta còn xa mới kịp, kính xin Arai quân ngày mai đến cung Thiên Hoàng bái kiến Thiên Hoàng bệ hạ, tiếp nhận sắc phong của Thiên Hoàng bệ hạ!
Mọi người lần lượt đứng dậy, luôn miệng khuyên nhủ, đại khái ý tứ cũng xê xích không nhiều, đó chính là thực lựcchúng ta không bằng ngươi, ngươi nên làm lãnh đạo của chúng ta!
Đối mặt với khuyên nhủ thành khẩn của đông đảo ảnh vệ, Arai Kan đã sớm tâm thần đại động dĩ nhiên sẽ không từ chối gì nữa, giả bộ khiêm nhường cũng đủ rồi, nhân khí cũng kiếm đủ rồi, còn muốn căng thẳng cái gì? Nghĩ tới đây, vẻ khiêm tốn trên mặt Arai Kan từ từ tản đi, thay vào đó là vẻ trang trọng và tự hào, hắn đứng dậy nói:
- Nếu chư quân coi trọng ta như thế, vậy ta cũng không từ chối nữa, sáng sớm ngày mai, ta sẽ đến cung Thiên Hoàng bái kiến Thiên Hoàng bệ hạ!
- Nên như thế, nên như thế!
Những ảnh vệ đang ngồi thấy Arai Kan nhất trí yêu cầu với bọn hắn, liên tục ca ngợi, trên mặt chất đầy nụ cười.
Ảnh vệ trong đền thờ Tịnh Quốc, đại biểu cho cơ quan bạo lực mạnh nhất cũng là cấp bậc cao nhất của Nhật Bản, trước kia có thánh điển truyền thừa, thực lực của chủ trì mỗi một thời đại trong mắt bọn hắn đều là tồn tại giống như thiên thần, cũng chính bởi vì vậy, ảnh vệ trong đền thờ Tịnh Quốc, cũng trở thành một trực hệ võ lực trong tay Thiên Hoàng Nhật Bản, uy hiếp cả Nhật Bản!
Nhưng, cùng với việc chủ trì Tây Viên Tự bị Otsuka chủ trì đánh chết, khi Otsuka chủ trì đến Trung Quốc, lại mất mạng ở đại lục Trung Quốc, mặc dù thực lực của ảnh vệ trong đền thờ Tịnh Quốc tựa hồ không có bất kỳ tổn thất nào, nhưng sau khi mất đi chủ trì, thực lực của đền thờ cũng giảm bớt rất nhiều.
Hiện nay, thánh điển mất, chủ trì chết, muốn tiếp tục duy trì xạ thủ Tịnh Quốc vận hành bình thường, một gã tân chủ cần ra đời, cũng là khuynh hướng không cách nào tránh khỏi. Dưới tình huống như vậy, Thiên Hoàng Nhật Bản tự mình hạ lệnh, kêu các ảnh vệ còn lại trong đền thờ Tịnh Quốc tự lựa chọn, đề cử ra một gã cường giả mạnh nhất tiếp quản vị trí chủ trì đền thờ Tịnh Quốc, tiếp tục thần phục Thiên Hoàng nhất mạch. Cho nên, trong đền thờ Tịnh Quốc mới có màn vừa rồi, mặc dù vị trí chủ vị ai cũng ngắm nghía, nhưng bọn hắn cũng biết, muốn ngồi lên vị trí này, bất luận là tư lịch hay là thực lực, đều vô cùng trọng yếu.
Trong số những người ngồi ở đây, cũng chỉ có Arai Kan, mới có tư lịch và thực lực này, cho nên vì mục đích chung, tất cả mọi người đều tiến cử Arai Kan làm chủ trì nhiệm kì tiếp theo của đền thờ Tịnh Quốc, không phải bọn hắn không muốn, mà là không thể.
Nhìn thấy tất cả ảnh vệ đều nhất trí đề cử mình trở thành chủ trì nhiệm kì tiếp theo, tâm tình của Arai Kan dĩ nhiên là vô cùng thoải mái, nụ cười trên mặt cũng rực rỡ thêm vài phần, khi hắn đang chuẩn bị mở miệng nói vài lời về triển vọng tương lai...,
- Chư quân, ngoài cửa xảy ra chuyện rồi!
Một gã ảnh vệ ngồi gần cửa nhất bất chợt đứng dậy, sau khi nói với đám người Arai Kan câu này, liền lập tức quay đầu lại khiển trách ngoài cửa:
- Tại sao còn chưa vào?
- Cái này!
Ngoài cửa vang lên thanh âm sợ hãi của một gã nam tử hơn ba mươi tuổi, ngay sau đó, có một nam tử mặc áo cà sa màu trắng cẩn thận từ bên phải cửa chính đi ra, cúi đầu, căn bản không dám ngẩng đầu nhìn một cái!
- Tiểu Lâm quân, ngoài cửa rút cuộc xảy ra chuyện gì?
Nhìn thấy tên nam tử này tiến vào trong điện, Arai Kan trên danh nghĩa đã là chủ trì dĩ nhiên là người đầu tiên nhìn nam tử này, trầm giọng hỏi.
Tiểu Lâm Khang Trạch, là một gã nhân viên thần chức của đền thờ Tịnh Quốc, khác với các ảnh vệ là, hắn chỉ là một người bình thường, chịu trách nhiệm cai quản các hoạt động tế điện hàng ngày trong đền thờ, coi như là một gã nhân viên thần chức tương đối trọng yếu của đền thờ Tịnh Quốc, nhưng trước mặt các ảnh vệ và chủ trì, hắn chính là một con chó, một con chó có thể trách mắng, trách phạt bất cứ lúc nào.
Tự nhiên, Arai Kan hiện tại đã tự nhận là tân chủ trì của đền thờ Tịnh Quốc, tuyệt đối sẽ không lưu lại thể diện gì tốt cho hắn, gương mặt lạnh lùng, theo Arai Kan, đó chính là ân huệ lớn nhất đối với Tiểu Lâm Khang Trạch, hắn nên vì khoảng cách tiếp xúc gần như vậy mà cảm thấy vinh hạnh!
Nghe được hỏi thăm của Arai Kan, Tiểu Lâm Khang Trạch cũng không dám lười biếng, vội vàng nói:
- Chư quân, ở cửa đền thờ đột nhiên xuất hiện bốn người, ba nam một nữ, giơ tấm bảng đả thương người của chúng ta, hiện tại đã xông vào đền thờ rồi!
- Ba nam một nữ, bốn người?