Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 622

Đây là lần đầu tiên Diệp Dương Thành dùng khuôn mặt thật đối diện màn ảnh, đồng dạng cũng hướng toàn bộ thế giới tuyên cáo, hắn sắp lấy thân phận chân thật đi lên sân khấu thế giới.

Chủ trì phụ trách hiện trường là một cô gái chừng hai mươi ba tuổi, cũng là một viên chức biết ăn nói của quỹ từ thiện. Khi nàng tuyên bố xong, các phóng viên đã lập tức hành động, liền đem màn ảnh nhắm ngay đài chủ tịch.

Các phóng viên không phải kẻ đần, khi nhận được mệnh lệnh của cấp trên, biết mình cần đến huyện Ôn Nhạc tham dự cuộc họp báo, bọn họ đã mơ hồ suy đoán được một ít tình huống đại khái.

Vì sao phải tham dự cuộc họp báo của một xí nghiệp nhỏ vô danh? Truyền thông trong phạm vi Chiết Giang còn dễ nói, vì sao cả phóng viên truyền thông Tây Tạng cũng tới? Khả năng chỉ có một, hậu trường của nhà công ty này cứng rắn tới đáng sợ!

Cho nên bọn họ đến đây, hơn nữa hiện trường cuộc họp báo không ai dám bày cái giá, đặc biệt khi nhìn thấy cả ban lãnh đạo thành phố Khánh Châu đều có mặt, bọn hắn càng không dám tiến hành đánh giá phản cảm cuộc họp báo hôm nay, thậm chí trước khi cuộc họp báo chính thức diễn ra, trong lòng họ đã làm sẵn tính toán, nhất định phải tận sức khen ngợi thổi phồng.

Các phóng viên truyền thông đã chuẩn bị xong tâm lý liền đem màn ảnh nhắm ngay đài chủ tịch, lúc này ngay chỗ ngồi ở một bên góc lại có người trẻ tuổi đột ngột đứng dậy hấp dẫn lực chú ý của bọn họ.

Đó là một thanh niên chừng hơn hai mươi tuổi, mặc bộ âu phục đen chính thức, sắc mặt thong dong, đi thẳng lên đài chủ tịch, nhìn thấy một màn này đầu óc các phóng viên mơ hồ có chút phát mộng, hắn muốn làm gì? Hắn sao lại có thể…

Không đợi các phóng viên phục hồi lại tinh thần, Diệp Dương Thành đã đứng trên đài chủ tịch cầm microphone, trên mặt lộ nụ cười ấm áp như tắm gió xuân, thanh âm có vẻ phi thường từ tính:

- Các vị bằng hữu phóng viên tin tức giới, các vị khách nhân cùng các vị lãnh đạo, chúc mọi người một buổi sáng tốt lành.

Tẻ ngắt, triệt triệt để để tẻ ngắt! Các phóng viên không nghĩ tới Diệp Dương Thành còn trẻ tuổi như vậy, các công an duy trì trật tự tại hiện trường đều há hốc mồm, chỉ có các thần sử ngồi trên dãy ghế lãnh đạo khách quý nghe Diệp Dương Thành xưng hô mình là lãnh đạo, trên mặt thoáng run rẩy, ánh mắt hiện lên vẻ sợ hãi…

Nhưng ngay lúc này, cả ban lãnh đạo thành phố Khánh Châu cũng không dám lộ ra thần sắc khác thường, chỉ ngồi ngây ra như trên đống lửa, không dám thở mạnh một tiếng.

Mà Lưu Phương Hoa cũng có chút nói không ra lời, nàng không nghĩ tới Diệp Dương Thành còn trẻ tuổi đến thái quá như vậy.

Một thanh niên hơn hai mươi xây dựng một tiểu xí nghiệp mới hơn nửa năm, sau đó mời dự cuộc họp báo mời toàn bộ ngành truyền thông nhất nhì trong cả nước, còn có…toàn bộ ủy viên thường ủy thành phố Khánh Châu!

Hắn là yêu nghiệt sao? Đầu óc Lưu Phương Hoa đã hoàn toàn hồ đồ.

Diệp Dương Thành không nghĩ tới mình mới lên sân khấu lại tạo thành cục diện như thế, chỉ có thể ai thán một tiếng, đều do điệu thấp mà gây ra họa!

Điều chỉnh lại tâm tình, duy trì nụ cười ấm áp trên mặt, Diệp Dương Thành thản nhiên đánh vỡ cục diện bế tắc, nói tiếp:

- Phi thường cảm tạ mọi người ở trong lúc cấp bách lại có thể rút ra được thời gian, đến tham gia cuộc họp báo của công ty Dương Thành, buổi họp báo có quan hệ đến tin tức hoạt động từ thiện trong năm tháng tới của quỹ từ thiện Dương Thành, ở trong này tôi đại biểu công ty Dương Thành cùng quỹ từ thiện Dương Thành tỏ vẻ cảm tạ mọi người, tiếp theo chúng tôi xin mời phó hội trưởng quỹ từ thiện Dương Thành, viện trưởng cô nhi viện Quang Minh là Lâm Đông Mai nữ sĩ, sẽ giới thiệu chi tiết tình huống hoạt động từ thiện với mọi người.

- Ba ba ba…

Vài thần sử dẫn đầu vỗ tay, được sự nhắc nhở của họ, lúc này các phóng viên mới kịp phản ứng, hiện trường liền truyền ra tiếng vỗ tay nhiệt liệt. Mà tiếng vỗ tay cũng giúp Diệp Dương Thành có mặt mũi đi xuống đài chủ tịch không đến nỗi lạnh tràng.

Mục đích chủ yếu của Diệp Dương Thành hôm nay là lộ mặt trong ánh mắt của công chúng, làm cho chuyện này trở thành lời dẫn thay đổi tác phong ngày xưa của hắn, từ hôm nay trở đi, lúc cần cao điệu hắn nên cao điệu, nên hung hăng càn quấy thì nên hung hăng càn quấy, dựa theo lời nói của Kreis Baar, đó là trong thế giới của thần, tuyệt không khoan dung hai chữ “yếu đuối” tồn tại.

Đồng dạng, trong thế giới của thần cũng không tồn tại hành vi gọi là điệu thấp.

Sau khi Diệp Dương Thành đi xuống đài, trực tiếp ngồi cách đài chủ tịch không xa, ở một vị trí dễ nhìn thấy được, mà mấy phóng viên truyền thông cũng liên tục chụp ảnh của hắn.

Chỉ chốc lát sau lực chú ý của mọi người lại bị Lâm Đông Mai hấp dẫn.

Nhưng vào lúc này, Diệp Dương Thành lại cảm thấy không ổn, theo bản năng ngẩng đầu nhìn lại, chợt thấy ở một góc hẻo lánh cách đó không xa, đang có một cô gái hơn hai mươi tuổi đang dùng loại ánh mắt tò mò nhìn chăm chú vào hắn.

- A…

Diệp Dương Thành ôn hòa nhìn nàng cười cười, sau đó dời ánh mắt, rơi xuống trên người Lâm Đông Mai.

- Tiếp theo tôi sẽ giới thiệu tình huống chi tiết cho các vị.

Sau một đoạn lời mở đầu lưu trình, Lâm Đông Mai cầm xấp văn kiện, đẩy kính lão, nói:

- Do Diệp Dương Thành tiên sinh, chủ tịch công ty điện tử hữu hạn Dương Thành đề nghị, trải qua quỹ từ thiện Dương Thành nghiên cứu luận chứng, chúng tôi quyết định…

Bà ngẩng đầu, sắc mặt thong dong đối diện màn ảnh, biểu hiện thập phần trấn định, bà nói:

- Trong năm tháng tới, Diệp Dương Thành tiên sinh sẽ dùng thân phận cá nhân, phân biệt thành bốn lần đầu nhập số tiền ba trăm triệu nhân dân tệ làm tài chính từ thiện, triển khai “Vi Phong hành động” trong phạm vi cả nước, vô điều kiện, không trả giá, không phân biệt thân phận, vì tất cả các thân nhân có người thân bị mất tích hoặc đi lạc giúp tìm về người nhà của mình.

Tạm dừng một thoáng, Lâm Đông Mai nói tiếp:

- Hành động chia làm bốn giai đoạn, năm bước đi, giai đoạn thứ nhất, chúng tôi sẽ đầu nhập năm mươi triệu nhân dân tệ, cùng cơ quan công an trong phạm vi cả nước triển khai hợp tác phổ biến, thu thập tư liệu tương quan của người mất tích, đăng ký hồ sơ. Giai đoạn thứ hai, chúng tôi sẽ đầu nhập tám mươi triệu nhân dân tệ, ở trong cả nước tổ chức nhân sĩ ái tâm lưu ý những nhi đồng không rõ lai lịch bên người, giai đoạn thứ ba…

Sau một phen giới thiệu thật dài, các phóng viên tại hiện trường đã có cảm giác hít thở không thông…Ba trăm triệu, năm tháng, ở trong phạm vi cả nước triển khai hành động từ thiện, quỹ từ thiện Dương Thành nếu là quỹ từ thiện Trung Hoa kềnh càng có lẽ cũng không đến nỗi làm họ cảm thấy kinh ngạc như vậy…

Nhưng quỹ từ thiện Dương Thành lai lịch ra sao? Đây chỉ là một quỹ từ thiện mới thành lập chưa đầy một năm, là quỹ hội mang sắc thái cá nhân ah!

Nhất là nghe Lâm Đông Mai tuyên bố, do bản thân cá nhân Diệp Dương Thành quyên ra ba trăm triệu nhân dân tệ làm từ thiện…Diệp Dương Thành mới bao nhiêu tuổi? Đó là một thanh niên hơn hai mươi, có thể bị không khí hiện trường ảnh hưởng, nên không ai hoài nghi Diệp Dương Thành có thể xuất ra được nhiều tiền như vậy làm chuyện này hay không, bọn họ càng hiếu kỳ chính là, rốt cục Diệp Dương Thành lại có thân phận gì, hắn làm sao có được nhiều tiền như vậy?

Nhưng cho dù bọn họ có đi điều tra, nhưng kết quả cũng đã bị thay đổi, ở tư liệu công khai, Đường bí thư bọn họ đã chụp mũ lên đầu Diệp Dương Thành đủ loại thân phận, tỷ như cổ đông lớn của công ty nào đó, phó tổng kinh lý của công ty kia, hoặc chủ tịch công ty nọ…

Nếu như có thể điều tra ra được, bọn họ sẽ phát hiện, trên lý luận tài sản cá nhân của Diệp Dương Thành đã vượt qua hai mươi tỷ, mà lai lịch tài sản vô cùng đứng đắn, căn bản không sợ hãi bị người tìm ra lỗ hổng để công kích hắn.

Cho nên trải qua thương lượng, tránh bị người chỉ trích quỹ từ thiện Dương Thành, chuyện bỏ tiền giúp đỡ vùng Quý Châu nghèo khó, đã để cho Lâm Đông Mai trực tiếp tuyên bố, số tiền kia là do chính bản thân Diệp Dương Thành xuất ra tiền túi.

Hiện tại xem ra, tin tức này cũng trùng kích các phóng viên thật lớn.

Nhưng Lâm Đông Mai vẫn chưa dừng lại, tiếp tục nói:

- Năm bước, theo thứ tự là bước đầu tiên, xác nhận thân nhân bị lạc đường, bị bắt cóc, không có tin tức; bước thứ hai, trang web của quỹ từ thiện Dương Thành hai ngày sau chính thức mở ra, sẽ nâng lên tư liệu tương quan của người bị mất tích trên trang web…

- Trong đó cần tin tức về giới tính, tuổi, thời gian mất tích, địa điểm mất tích cùng ảnh chụp; bước thứ ba khi chúng tôi thu được tin tức đăng ký xin giúp đỡ, nhân viên công tác sẽ phân loại sửa sang tư liệu, chuyển giao cho nhân viên phụ trách việc này; bước thứ tư, chúng tôi sẽ liên hệ cơ quan công an cùng nhân sĩ nhiệt tâm trên xã hội, cùng tìm kiếm người mất tích trên cả nước; bước thứ năm, vô luận cuối cùng có giúp tìm về thân nhân của các vị hay không, chúng tôi cũng sẽ liên lạc với người xin giúp đỡ trong một tuần…

Lâm Đông Mai đứng trên đài chủ tịch chậm rãi nói chuyện, mà trên thực tế là đọc báo cáo, chỉ đem nội dung trong văn kiện thuật ra mà thôi.

Ngay khi Diệp Dương Thành đang suy nghĩ đêm nay có nên đi xuống âm phủ địa phủ một chuyến hay không, chợt nghe Triệu Dung Dung nói:

- Chủ nhân, cô gái vẫn luôn nhìn ngài chằm chằm đang đi tới…

- Ân?

Diệp Dương Thành thoáng ngây ra, lập tức quay đầu nhìn lại, thấy cô gái trẻ tuổi đi về phía mình, trong lòng có chút kỳ quái, chẳng lẽ nàng muốn phỏng vấn hắn?
Bình Luận (0)
Comment