- Vâng... Chủ nhân.
Nghe được an bài của Diệp Dương Thành đối với bốn quỷ vương, nụ cười trên mặt Sở Minh Hiên cũng nồng hậu thêm vài phần... Hộ vệ cá nhân, biến tướng thân phận như vậy đã nói lên phân lượng của bốn quỷ vương này trong mắt Diệp Dương Thành,
Nói dễ nghe là hộ vệ cá nhân, nói khó nghe bốn quỷ vương này chính là bốn kẻ làm việc lặt vặt... Nghĩ tới đây, Sở Minh Hiên nhàn nhạt liếc nhìn bốn quỷ vương một cái, nói:
- Các ngươi đi theo ta.
- Được...
Đám người Sở Minh Hiên là tâm phúc của Diệp Dương Thành, dĩ nhiên cũng chính là cấp trên của bốn quỷ vương này, đối mặt với thái độ của Sở Minh Hiên, cho dù trong đầu bốn quỷ vương có bất mãn, nhưng cũng không dám biểu hiện trên mặt, chỉ có thể để thấp tư thái, cung kính đáp ứng.
Nhưng khi bọn họ chuẩn bị đi theo Sở Minh Hiên rời khỏi khu rừng, Diệp Dương Thành đã bước về phía trước mấy bước bất chợt dừng lại, khẽ cau mày xoay người sang, thản nhiên nói:
- Tốt nhất các ngươi đừng giở trò gì với ta.
Nghe thấy lời nói của Diệp Dương Thành từ phía sau truyền đến, thân thể của bốn quỷ vương nhất tề cứng đờ, đợi đến khi bọn họ xoay người muốn nói gì đó, đã không còn thấy bóng dáng của Diệp Dương Thành?
- Đi thôi.
Sở Minh Hiên nghiêm túc nói:
- Trong tám giờ phải xử lý xong thân phận của các ngươi, còn phải kiếm cho các ngươi mấy bộ đồ thích hợp, quan trọng hơn là phải cho bọn ngươi học tập một chút kiến thức lễ nghi hộ vệ cần biết...
Sắc mặt bốn quỷ vương có chút phát xanh, nhưng nhìn thấy đám thần sử cấp ba và thần sử cấp một đứng xung quanh, đang hết sức minh xác cảnh cáo bọn họ... bắt đầu từ bây giờ, bất kể trước kia các ngươi là quỷ vương cao cấp như thế nào, bây giờ cũng phải cụp đuôi học hỏi cho ta.
Thế không bằng người, bốn quỷ vương không có can đảm phản bác cái gì, chỉ có thể cúi đầu tăng nhanh cước bộ, đi theo phía sau Sở Minh Hiên, nhanh chóng rời khỏi khu rừng này.
Cho đến lúc này, Triệu Dong Dong và Tiểu Thương Ưu Tử mới đưa mắt nhìn nhau, Triệu Dong Dong chỉ bốn người Ngô Chấn Cương, Tống Lâm Lập, Vương Minh Kỳ và Đường Thái Nguyên, nói:
- Chủ nhân dặn dò, bốn người các ngươi âm thầm theo sau cẩn thận quan sát, phàm phát hiện bốn người bọn họ có chút dị động...
Trong đôi mắt đẹp dần hiện ra sát ý băng hàn, Triệu Dong Dong làm động tác cắt cổ với bốn người Ngô Chấn Cương, ý tứ không cần nói cũng biết.
Nhận được chỉ lệnh truyền đạt của Triệu Dong Dong, bốn người Tống Lâm Lập cũng không dám chậm trễ, lập tức gật đầu đáp ứng, vô thanh vô tức, biến mất trong hư không.
Đối với bốn quỷ vương này, Diệp Dương Thành cũng không ngu cho rằng bọn họ bị khí phách của mình thuyết phục, từ nay về sau sẽ cùng hắn lên núi đao xuống biển lửa mà không chút nhíu mày.
Không nên có lòng hại người, nhưng nên có lòng phòng bị người.
- Đi thôi.
Nhìn thấy bốn người Tống Lâm Lập đi theo, Triệu Dong Dong cười ha ha nói:
- Chúng ta cũng đi thôi.
Không gian thứ nguyên ở địa phủ không có ngày đêm, cũng không có bốn mùa xuân hạ thu đông, cả không gian đều bị một mảnh không trung màu lam bao la bao trùm, từ khi ra đời tới nay, địa phủ lúc nào cũng sáng ngời, không hề giống cảnh tượng trong truyền thuyết của ngoại giới.
Đối với những quỷ hồn sống trong không gian thứ nguyên này, nếu như nơi này không có quỷ vương, không có giết chóc và tranh đoạt, không thể nghi ngờ nơi này chính là một vùng đất sinh tồn lý tưởng, ít nhất không cần lo lắng gặp gỡ thiên khiển trong thế giới bổn nguyên, không hưởng thụ cuộc sống phồn hoa thì sao chứ, ít nhất không rơi vào rơi vào kết quả hồn phi phách tán thê thảm.
Địa phủ rất lớn, trên thực tế đến hiện tại, phạm vi được xác định đã đạt đến mấy ngàn vạn cây số vuông, còn có khu vực rộng lớn hơn tạm thời trong giai đoạn không được khai thác, cho nên cũng không ai biết không gian thứ nguyên này rốt cuộc rộng bao nhiêu, ở trong này rốt cuộc sinh tồn bao nhiêu sinh vật, lại có bao nhiêu khu vực tương tự địa phủ tọa lạc nơi đây?
Bao gồm các quỷ vương trong địa phủ, cũng không ai biết bối cảnh chân chính của không gian thứ nguyên này, địa phủ chẳng qua là một nơi hẻo lánh trong không gian thứ nguyên này mà thôi.
Cho dù chỉ là một nơi hẻo lánh, nhưng diện tích lại lớn kinh người, rất nhiều nơi thậm chí từ xưa đến nay cũng không bị các quỷ hồn đặt chân tới.
Ở biên giới một mảnh đất hoanh dã gần phương hướng Tây Bắc địa phủ, có một gò đất lớn cao chừng mười lăm thước, chiếm diện tích hơn ba ngàn thước vuông, gò đất này tựa hồ là cột mốc biên giới giữa địa phủ và vùng đất hoang dã, từ khi địa phủ xuất hiện tới nay, rất ít có quỷ hồn xuất hiện ở đây.
Nhưng hôm nay không biết xảy ra chuyện gì, trên gò đất tụ tập hơn năm mươi tên quỷ vương quần áo khác nhau, bọn họ dựa theo thực lực cao thấp chia làm ba hàng, quy củ đứng trên gò đất, tựa hồ đang đang đợi cái gì.
Nếu lúc này có một tên quỷ vương thực lực cường đại, xếp hạng trong mười quỷ vương đứng đầu địa phủ xuất hiện ở chỗ này, nhất định sẽ bị cảnh tượng trước mắt hù dọa khiếp sợ, run rẩy không biết nên mở miệng như thế nào.
Hơn năm mươi tên quỷ vương tụ tập ở chỗ này, hiển nhiên là kẻ có thực lực càng mạnh sẽ xếp phía trước, nhưng bỏ qua hai hàng quỷ vương phía trước không đề cập tới, chỉ tính một số quỷ vương đứng ở hàng cuối cùng, thực lực tựa hồ cũng là quỷ vương cao cấp, tựa hồ thực lực có lẽ đã đứng trên đỉnh cao kim tự tháp địa phủ.
Tiến lên phía trước một loạt, có thực lực mạnh mẽ hơn quỷ vương cao cấp mấy lần, tựa hồ đều xếp trong top 10 quỷ vương cấp một đỉnh phong... Có lẽ gọi bọn họ là mười cường giả sắp đặt chân vào cảnh giới Quỷ Đế thì chuẩn xác hơn.
Trước mắt nếu hơn năm mươi quỷ vương này liên thủ, đừng nói là một địa phủ rồi, cho dù là tổng hợp thực lực của bên ngoài của hai địa phủ, tuyệt đối cũng không phải đối thủ của bọn họ. Nhưng tại sao bọn họ lại tụ tập lại một chỗ?
Không khí xung quanh gò đất lộ ra vẻ ngưng trọng, thời gian lặng lẽ trôi qua, sắc mặt của mỗi quỷ vương cũng lộ vẻ vô cùng bình tĩnh, làm cho người ta không nhìn ra bọn hắn rút cuộc đang suy nghĩ cái gì.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, ước chừng chờ đợi khoảng mười phút, trong mười tên quỷ vương đứng hàng đầu tiên bất chợt lộ ra sắc mặt vui mừng, ngay sau đó phát hiện biến hóa là quỷ vương hàng thứ hai, cuối cùng mới là quỷ vương cao cấp hàng cuối cùng.
Trên bầu trời xa xăm xuất hiện hai vệt ánh sáng trắng xanh, một giây sau hai đạo ánh sáng này đã xuất hiện trên đỉnh đầu hơn năm mươi tên quỷ vương.
- Cung nghênh nhị vị Đế Quân.
Hơn năm mươi tên quỷ vương nhất tề quỳ gối, thần sắc cung kính hướng lên bầu trời dập đầu ba cái, thanh âm chỉnh tề vang vọng.
Cho đến lúc này, chân thân của hai đạo lưu quang mới hiển lộ trong hư không, rõ ràng là hai Quỷ Đế sơ giai mặc long bào thất trảo hai màu xanh trắng.