Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 985.1

Sau khi lựa chọn xong chiếc xe phi hành, cũng thông qua màn ảnh lựa chọn tiến hành xác nhận, Hách Nhĩ Nam Đa mới nói với Diệp Dương Thành:

- Công việc in dấu ấn lên xe phi hành cùng với đăng kí tin tức đại khái còn cần ba giờ nữa, ta sẽ lợi dụng ba giờ này đem viên thú hạch cuồng bạo ngươi thu hoạch được cố gắng trao đổi ra bên ngoài, còn ngươi có lẽ nên đi đến tầng cao nhất gặp mặt những Thần Vương khác một lần.

Cả Vũ Không đại lục chỉ có hơn bảy nghìn Thần Vương, nhưng cũng chia làm hai phe phái mới tấn thăng và uy tín lâu năm, Hách Nhĩ Nam Đa cho là, Diệp Dương Thành nên vào phe phái Thần Vương uy tín lâu năm. Bởi vì phe phái Thần Vương này có chín mươi chín phần trăm đều là Thần Vương một triệu tỷ!

Rất đúng dịp là, hôm nay trong mười vị Thần Vương ở tầng trên cùng, vừa vặn có một nhân vật là lãnh tụ của phe phái Thần Vương uy tín lâu năm, là Thần Vương một triệu tỷ xếp thứ ba trong xếp hạng cường giả Thần Vương cấp một!

Không nghi ngờ chút nào, điểm xuất phát của Hách Nhĩ Nam Đa là tốt, nhưng hắn rõ ràng bỏ quên một vấn đề vô cùng trọng yếu, đó chính là tính cách khác biệt của song phương cùng với thái độ đối với đối phương.

Cáo biệt Hách Nhĩ Nam Đa tiến vào tầng cao nhất của tòa nhà trung ương, chân trước của Diệp Dương Thành vừa tiến vào một gian phòng có diện tích lớn khoảng một trăm thước vuông, còn chưa ngồi nóng đít, nhân vật lãnh tụ trong phe phái Thần Vương uy tín lâu năm đã xuất hiện trong tầm mắt Diệp Dương Thành.

Đây là một nam nhân nhìn qua hơn ba mươi tuổi, chỉ đứng ở nơi đó đã mang đến cho người ta một loại áp lực vô hình, đặc biệt là khí tức nóng bỏng trên người hắn phát ra, càng làm cho người ta lơ đãng liên hệ tới một con dã thú.

Hắn cao hơn hai thước, thân thể như hùm gấu mang cho Diệp Dương Thành trùng kích thị giác cực kỳ mãnh liệt, hắn nhìn thẳng vào Diệp Dương Thành, không nói một lời.

Diệp Dương Thành có chút kinh ngạc đối với vị khách đột nhiên xông vào này, sau khi nhìn thấy biểu hiện của đối phương, sắc mặt hắn cũng có chút thay đổi...

Tầng cao nhất trong tòa nhà trung ương của hiệp hội dong binh tự do, được gọi là câu lạc bộ đỉnh phong của Vũ Không đại lục, bất kỳ cường giả đứng trên đỉnh cao võ lực của Vũ Không đại lục đều có thể trở thành một thành viên của câu lạc bộ này.

Ở chỗ này, tất cả cường giả đều sẽ nhận được chiêu đãi cực kỳ tôn sùng, nói cách khác, khi Diệp Dương Thành vừa tiến vào căn phòng này, người hầu chờ đợi ở cửa sẽ treo tấm bảng cấm quấy rầy, bất luận kẻ nào không được sự đồng ý của Diệp Dương Thành đều không thể tùy tiện xông vào gian phòng này.

Nhưng vị Thần Vương một triệu tỷ đột nhiên xông vào này tựa hồ không có cố kỵ ở phương diện này, hắn không những không báo mà vào, hơn nữa sau khi tiến vào phòng còn dùng một loại ánh mắt xem thường, nhìn thẳng vào Diệp Dương Thành, điều này đã nói lên... Hắn hoàn toàn không có ý tứ tôn trọng Diệp Dương Thành!

Thái độ như thế khiến cho Diệp Dương Thành sinh ra một loại cảm giác rất không thoải mái, hắn khẽ nhíu mày, đang định đặt câu hỏi, vị Thần Vương một triệu tỷ xông vào đã mở miệng nói:

- Ngươi chính là Thần Vương một triệu tỷ mới tấn thăng?

Vẫn là ánh mắt xem thường và giọng nói thẩm vấn khiến cho Diệp Dương Thành càng cảm thấy không thoải mái, đã rất lâu rồi, không người nào dám dùng loại giọng nói này nói chuyện với hắn.

Vốn còn muốn đứng dậy làm chút biểu hiện chào hỏi, Diệp Dương Thành dứt khoát ngồi trên ghế sa lon, không thèm để mắt đến vị Thần Vương này, rất là hưởng thụ thưởng thức loại trà xanh mây mù người hầu mới đưa vào.

Không khí trong phòng dần dần ngưng trọng, Diệp Dương Thành như không có chuyện gì xảy ra cùng với vị Thần Vương to con sắc mặt khó coi tạo thành đối lập vô cùng rõ ràng, khí tức trầm trọng tràn ngập mỗi một góc nhỏ trong căn phòng.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, khí tức sát phạt trên người vị Thần Vương to con cũng càng ngày càng nồng đậm, cho đến ba phút sau, vị Thần Vương này mới bất chợt mỉm cười, xua tan tất cả khí tức nặng nề trong căn phòng.

Hắn đang cười, nhưng nụ cười vô cùng lạnh lùng:

- Ngươi giỏi lắm.

Chỉ có ba chữ đánh giá đã biểu lộ tức giận của vị Thần Vương đối với Diệp Dương Thành, nhưng nơi này là tòa nhà trung ương của hiệp hội dong binh tự do, cho dù hắn là siêu cấp cường giả đứng hàng thứ ba trong thần vương cấp một, cũng không dám ngỗ nghịch với quy củ của mấy vị tồn tại siêu nhiên.

Cho nên, hắn bỏ lại ba chữ đánh giá kia, mịt mờ nhắc nhở Diệp Dương Thành hắn rất tức giận, hậu quả... tương đối nghiêm trọng!

Nhưng hắn không biết bản thân Diệp Dương Thành cũng không phải người sợ phiền toái, khi hắn xoay người tính toán rời khỏi gian phòng, Diệp Dương Thành đang ngồi trên ghế sa lon lại đột nhiên đặt chén trà xuống, đứng lên, bình thản nói:

- Nơi này không phải phòng của ngươi, nếu ngươi muốn đến thì đến, muốn đi thì đi, chuyện này truyền đi, ngươi kêu ta còn thể diện gì nữa?

- Sao?

Vị Thần Vương đã xoay người sang chỗ khác đột nhiên lộ ra nụ cười lạnh hài hước, khẽ xoay người liếc nhìn Diệp Dương Thành hỏi:

- Ngươi còn muốn thể diện?

- Người sống nhờ gương mặt, cây sống nhờ vỏ, có đôi khi một số thứ hư vô nên tranh giành vẫn phải tranh giành.

Diệp Dương Thành bình thản mỉm cười, giơ tay lên chỉ chóp mũi của vị Thần Vương, chân thành nói:

- Nói xin lỗi sau đó cút khỏi nơi này.

- Ha ha.

Vị Thần Vương cũng rất chân thành nhìn thoáng qua Diệp Dương Thành, nhưng ngay sau đó nhún bả vai, cười một tiếng, tiếp theo làm như không nghe thấy, trực tiếp kéo cửa, sải bước ra ngoài.

- Ha ha ha ha...

Tiếng cười lớn hết sức chói tai.

Diệp Dương Thành nheo hai mắt, nhìn vị trí trước đó vị Thần Vương kia đứng chừng ba giây, mới đột nhiên cười khẽ một tiếng, tay phải nhẹ nhàng lướt qua cái bàn bên cạnh, lẩm bẩm:,

- Rất nhiều khi, thể diện là do mình kiếm được.

Đối với một cường giả đỉnh phong nhất mới vừa bước vào Vũ Không đại lục, bất kỳ lời nói chế ngạo nào cũng sẽ kích kích oán giận mãnh liệt của hắn, nhưng Diệp Dương Thành thì không, hắn không chỉ không lộ ra nửa điểm tức giận, ngược lại còn rất bình thản mỉm cười.

Hắn thật sự đang cười, chỉ có điều đằng sau nụ cười kia ẩn giấu toan tính rất sâu, nhưng không phải thứ người bình thường có thể nhận thấy được. Diệp Dương Thành biết, hôm nay vị Thần Vương tới khiêu khích hắn là Thần Vương xếp hạng thứ ba trong hơn bảy nghìn Thần Vương ở Vũ Không đại lục, tuyệt đối là người khó giải quyết.

Nhưng nếu như hôm nay hắn không làm ra chút phản ứng đối với chuyện này..., một khi tin tức truyền ra, người khác sẽ đối đãi với Diệp Dương Thành hắn như thế nào? Xem hắn là một Thần Vương hèn yếu hay là một kẻ mềm nắn rắn buông? Hay là Thần Vương một triệu tỷ có thể tùy ý giày xéo?

Mặc dù bản thân Diệp Dương Thành không ngần ngại ánh mắt của người khác, nhưng hắn vẫn biết, nếu như hôm nay vứt bỏ phần thể diện này, sau này danh khí của hắn coi như vứt hết.
Bình Luận (0)
Comment