Chạy Mau! Ma Đầu Kia Tới! (Dịch)

Chương 880 - Chương 880 - Dùng Cái Gì Để Giải Ưu, Chỉ Có Một Đêm Chợt Giàu (2)

Chương 880 - Dùng cái gì để giải ưu, chỉ có một đêm chợt giàu (2)
Chương 880 - Dùng cái gì để giải ưu, chỉ có một đêm chợt giàu (2)

- Vài ngày trước, Kim ngũ gia mang một nhóm người tới đầm lầy hoang nguyên, hắn đã tận mắt nhìn thấy Âm Linh Bảo Sơn.

Từ Lạc biết người này, cũng từng gặp. Ở đại vực Mãng Khâu, trong vòng tán tu, là người có danh khí rất lớn, nhiều người theo hắn ra ngoài tìm đồ, bao gồm cả Chu mập, Hoàng Bì Tử, Hợp Hợp đạo nhân.

Từ Lạc có chút nghi ngờ, sao Hoàng Bì Tử biết được chuyện này.

- Kim ngũ gia nói cho ngươi, hay là ngươi nghe được từ chỗ nào?

- Đương nhiên là Kim ngũ gia nói cho ta rồi, hắn còn bảo ta chuyển cáo cho hai ngươi, hỏi có hứng thú tới đầm lầy hoang nguyên một chuyến không.

Hiểu rồi, Kim ngũ gia chuẩn bị kéo một đám người, cùng vào đầm lầy hoang nguyên.

- Đúng rồi.

Chu mập như nhớ tới gì đó, hỏi:

- Có nhiều người biết chuyện Âm Linh Bảo Sơn ở đầm lầy hoang nguyên không?

- Cái này… Ta không rõ lắm, nhưng…

Hnt thấp giọng nói:

- Mấy người của Đan Hà Cốc trở về đợt trước, chết không ít, ngay cả Lâm lão tiền bối cũng chết rất thảm, ta nghe nói… Hình như là đi đầm lầy hoang nguyên, không biết có liên quan đến Âm Linh Bảo Sơn không.

Từ Lạc im lặng không nói, chỉ ngồi uống rượu, trong lòng suy tư. Bây giờ, chuyện đầm lầy hoang nguyên, có Kim ngũ gia, Đan Hà Cốc cũng biết, hẳn đã có một nhóm đi rồi.

Kim ngũ gia nói có một toà Âm Linh Bảo Sơn trong đầm lầy, Lâm lão tiền bối của Đan Hà Cốc lại nói là Cửu Âm Tuyền Nhãn. Có thể Kim ngũ gia nói dối với Hoàng Bì Tử, hoặc không biết có Cửu Âm Tuyền Nhãn.

- Thế nào, hai người các ngươi có đi không, nếu đi thì để ta nói với Kim ngũ gia.

Hoàng Bì Tử nói ra, Chu mập xoa cằm, cau mày, nói:

- Kim ngũ gia kia không phải dạng người tốt gì, tâm ngoan thủ lạt, không nể tình nghĩa, nếu gặp nguy hiểm gì trong đầm lầy, tên đó không xuất thủ giúp, ngược lại còn lôi chúng ta ra làm bia đỡ đạn, loại chuyện này, cũng không phải một hai lần.

- Ta nói này lão Chu, ở đại vực Mãng Khâu, phàm là tán tu kiếm ăn ở ngoài, có ai không tâm ngoan thủ lạt? Ai tình nghĩa với ngươi? Tất cả mọi người đều vì lợi ích nhất thời, trên đường giúp đỡ lẫn nhau, lúc nguy hiểm thật, ngoài ba huynh đệ với nhau, ai để ý đến sống chết người khác đâu.

- Ta biết, nhưng sợ Kim ngũ gia lợi dụng chúng ta làm kẻ chết thay, dù sao chỗ kia cũng là đầm lầy hoang nguyên, nếu gặp nguy hiểm, mẹ nó, ngay cả chạy cũng không được…

Chu mập cực lo lắng, nói:

- Lỡ đụng phải đại yêu, đại quỷ gì, với bản sự của ba chúng ta, xem chừng sẽ chết hết, nếu vận khí không tốt, gặp bão tuyết thôn nguyên đoạt thọ, chắc hoá thành tro.

- Thế giờ ta mới tìm các ngươi để bàn bạc đây.

Hoàng Bì Tử thưởng thức một chén trà nóng hổi:

- Nếu là chỗ khác, chúng ta có thể lén lút tới, nhưng đây là đầm lầy hoang nguyên, phải theo Kim ngũ gia, chỉ hắn mới biết Âm Linh Bảo Sơn ở đâu.

- Cái này…

Chu mập không quyết được ngay, nhìn Từ Lạc:

- Lão đạo, ngươi thấy thế nào? Có đi không?

Hoàng Bì Tử cũng nhìn sang, hỏi:

- Lão đạo, lần này ngươi quyết đi, ta theo ngươi.

Trong ba người, Hợp Hợp đạo nhân cũng không phải là người cầm trịch, thực lực tu vi yếu nhất, sở dĩ hai người kia để hắn quyết định là vì hắn có thủ nghệ về trận pháp cấm chế.

Quả thật, khi ra ngoài, nó là pháp môn hộ đạo có một không hai. Đào hố đặt bẫy, phá giải cấm địa, hộ đạo công phạt, vây khốn chạy trốn, có thể xưng thần kỹ.

- Nếu hai người để bần đạo quyết định…

Từ Lạc đứng dậy, ưỡn lưng, nói:

- Dù sao đang nhàn rỗi, đi một chuyến cũng được. Người xưa đã nói thế nào, liều ăn nhiều, gan lớn thì chết no còn gan nhỏ chết đói, làm sao để giải ưu, chỉ có một đêm chợt giàu!

Hai ngày sau, Từ Lạc, Chu mập và Hoàng Bì Tử gia nhập đội ngũ Kim ngũ gia, cùng tới hoang nguyên.

Đội ngũ chừng hai mươi bảy người, đều là tán tu có động phủ, tu sĩ Trúc Cơ đã lăn lộn nhiều năm ở đại vực Mãng Khâu.

Tại tu chân giới, mỗi lần ra ngoài, đại tông môn phái hay môn phiệt thế gia sẽ tổ chức thành một đội ngũ lớn, có tiền bối cường giả chuyên hộ đạo đồng hành.

Tán tu thì không được như vậy. Nếu ra ngoài tìm tài nguyên, đặc biệt là tới những nơi như hoang nguyên, đều phải đi theo một đại bả đầu.

Đại bả đầu như Kim ngũ gia, nhiều bẳng hữu, tu vi cao, thực lực mạnh, danh khí lớn, có thể trấn được tình huống, có lực hiệu triệu nhất định, lôi kéo được đội ngũ cường đại trong một thời gian ngắn.

Trong rất nhiều người như thế, dù Kim ngũ gia có tiếng là tâm ngoan thủ lạt, lãnh khốc vô tình, không nể tình nghĩa, nhưng hắn rất công bằng, không tá ma giết lừa, mưu tài hại mệnh.

Thụ thương trên đường, hắn không quan tâm, có chết cũng chẳng thèm nhìn, chứ đừng nói là cứu. Nếu ngươi có thể nguyên lành đi theo mọi người tìm thiên tài địa bảo, vậy thì chắc chắn ngươi sẽ có một phần. Đây cũng là lý do các tán tu nguyện đi theo Kim ngũ gia.

Bình Luận (0)
Comment