Một nhà Hộ Bộ thượng thư vì bình ổn bất mãn của Hoàng Thượng và Hoàng Hậu, sau đó vô cùng để bụng với việc sửa chữa học viện.
Vốn bọn họ nhìn đến một tháng mới có thể hoàn công nhưng chưa đến nửa tháng đã làm xong.
Hộ Bộ thượng thư cúi người đứng ở phía sau Tô Oanh hèn mọn nói: "Nương nương, người xem xem còn có chỗ nào người không hài lòng, lão thần sẽ lập tức để người tiến hành tu sửa."
Tô Oanh đi một vòng trong thư viện đang tu sửa, không thể không nói, Hộ Bộ thượng thư là thật sự dụng tâm, lần này tu sửa giống như mới, ngay cả hoa cỏ hậu viện đều đã sắp xếp, phục vụ tri kỷ đến ngay cả mỗi một phòng ký túc xá đều chuẩn bị tốt gối đầu chăn đắt.
"Cũng không tệ lắm."
Hộ Bộ thượng thư nghe Tô Oanh nói như vậy âm thầm thở ra một hơi to.
"Nương nương cảm thấy vừa lòng thì tốt, học sinh bên này cũng đã chiêu đủ, danh sách này người xem đi."
Tô Oanh bảo Bạch Sương nhận danh sách: "Nếu vẫn luôn chuẩn bị công việc tốt, vậy ngày mai để cho Chu Tưởng Dung đến đây đi."
Dù sao nữ học này là nàng ấy mở miệng đòi, cũng không thể vứt ra bên ngoài.
Chu Khinh lên tiếng: "Vâng."
Sau khi kết thúc thị sát, Hộ Bộ thượng thư đi theo Tô Oanh tới sân sau, nơi này có một phòng ăn nhỏ, là nơi sắp xếp để học sinh ăn cơm.
"Để đầu bếp thư viện làm vài món đồ ăn, để bổn cung nếm thử thủ nghệ của hắn ta."
"Vâng, lão thần sẽ cho người sắp xếp."
Sau khi Hộ Bộ thượng thư phân phó xong, tự mình nhận trà nước từ trong tay người hầu tiến lên rót trà cho Tô Oanh, thái độ vô cùng đoan chính.
Tô Oanh cầm lấy chén trà uống một ngụm, nàng không hiểu trà, nhưng lại có thể cảm giác được trà này rất đắt.
"Chuyện đó đại nhân tra đến đâu rồi?"
Sắc mặt Hộ Bộ thượng thư căng thẳng, căng môi nói: "Không biết theo như lời nương nương là chuyện gì?"
"Phủ thượng thư có nô tài trung tâm hộ chủ như vậy, Thượng Thư đại nhân cũng rất ngoài ý muốn?" Thời gian đã qua lâu như vậy, cũng nên tra được chút tin tức gì hữu dụng.
Hộ Bộ thượng thư âm thầm nhìn Tô Oanh một cái, ông ta không nghĩ tới Hoàng Hậu lại biết ông ta còn đang điều tra chuyện này, dù sao Hình Bộ bên kia đã kết án.
"Đừng lấy tiếng phổ thông có lệ bổn cung, bổn cung muốn nghe lời nói thật." Tô Oanh nhắm mắt lại sâu kín mở miệng.
Việc này ngược lại cũng sẽ không nhắc đến chuyện gì mà không thể cho ai biết, Hộ Bộ thượng thư cũng nói rõ với Tô Oanh: "Hồi nương nương, lão thần xác thật để người điều tra được vài thứ, quản gia trong phủ lão thần xác thật là trung tâm, nhưng đứa con này của ông ta cũng xác thật một hỗn trướng, suốt ngày không đứng đắn, lão thần tra được chuyện xảy ra lúc trước hắn ở sòng bạc thiếu không ít bạc, tài sản của quản gia đều bị hắn ta trộm đi cầm cũng đều không còn."
Hộ Bộ thượng thư dừng một chút tiếp tục nói: "Vì việc này quản gia còn đánh tiểu tử một trận kia, nhưng kỳ quái chính là, không đến hai ngày số tiền này đã bị hắn ta trả lại."
Bởi vì quản gia vô cùng thất vọng với đứa nhi tử này, chỉ cho rằng hắn ta nghĩ cách kéo dài thời gian cũng chưa từng hỏi.
"Ngươi là nói, trước khi xảy ra chuyện hắn ta có một khoản tiền lai lịch không rõ?"
"Vâng, lão thần nghi ngờ việc này có liên quan đến sòng bạc, đã phái người đến sòng bạc điều tra, nhưng cũng không điều tra ra cái gì."
Tô Oanh chậm rãi mở hai mắt: "Chủ nhân sau lưng sòng bạc kia là người nào, biết không?"
"Nghe nói là sản nghiệp của phủ Tây Bắc Hầu."
Tây Bắc Hầu?
Tô Oanh không có ấn tượng gì.
Hộ Bộ thượng thư nhìn ra Tô Oanh nghi ngờ thì giải thích nói: "Thời trẻ Tây Bắc Hầu từ Lại Bộ lui xuống dưỡng tuổi thọ, trưởng tử của ông ta cũng ngừng làm quan, con nối dõi còn lại cũng làm quan ở triều."
Tô Oanh gật đầu: "Còn có không?"