[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương (Dịch Full)

Chương 1023 - Chương 1025: Bán Giá Tốt (1)

 Chương 1025: Bán Giá Tốt (1) Chương 1025: Bán Giá Tốt (1) Chương 1025: Bán Giá Tốt (1)

Hạnh phúc tới quá nhanh, Vũ Vương thiếu chút nữa không phục hồi tinh thần lại, hắn ta thiếu chút nữa cho rằng mình nghe lầm.

Sau khi yến hội kết thúc, Vũ Vương lập tức cho người thu thập hành lý sáng mai sẽ đi, hắn ta một khắc đều không muốn đợi ở chỗ này nhiều.

Nhưng trước khi rời đi, Vũ Vương vẫn xin Tiêu Tẫn để hắn ta vào đại lao trong cung từ biệt với Bình Lăng công chúa.

Trong khoảng thời gian này Bình Lăng công chúa vẫn luôn bị nhốt ở đại lao trong cung, Tiêu Tẫn cho người trông coi nghiêm mật, không cho bất kì kẻ nào thăm hỏi.

Tuy là ở đại lao, nhưng Tiêu Tẫn không để người khắt khe nàng ta, rốt cuộc nàng ta còn phải gả cho Tiêu Lễ.

"Vương huynh, vương huynh sao hiện tại ngươi mới đến!" Mấy tháng thời gian gần như gọt bỏ hoàn toàn ý chí của Bình Lăng công chúa, hai mắt nàng ta đỏ đậm bắt lấy tay Vũ Vương, như là bắt lấy một cây rơm rạ cứu mạng cuối cùng.

Vũ Vương thấy nàng ta vô cùng gầy gò, sắc mặt đều dữ tợn, sắc mặt cũng vô cùng khó coi, nhưng bản thân hắn ta khó bảo toàn, cũng không thể dẫn nàng ta đi.

"Ngày mai ta phải rời khỏi kinh thành, sau khi ngươi gả đến phủ Tam hoàng tử chính mình cẩn thận."

Bình Lăng công chúa vừa nghe hắn ta không phải tới cứu mình đã vội vàng: "Các ngươi muốn bỏ ta tự mình rời đi sao?"

Vũ Vương nghiêm mặt nói: "Ta cũng bị vây ở hành cung mấy tháng trời, nếu ta không nhanh chóng rời đi, ta sẽ phải chết ở chỗ này, đến lúc đó càng không ai tới cứu ngươi! Ngươi tốt xấu là tứ hôn cho Tam hoàng tử, bên ngoài bọn họ không dám đối xử với ngươi như thế nào, chính ngươi thông minh chút, chờ phụ hoàng nghĩ cách cứu ngươi trở về."

Bình Lăng công chúa lại không phải tiểu cô nương đơn thuần, hắn ta nói cái gì cũng đều sẽ tin, nàng biết, nàng ta đã là khí tử, bọn họ không có khả năng quản chết sống của ta nàng.

"Ngươi không thể đi như vậy, phải để lại cho ta vài thứ."

Vũ Vương nhìn bộ dáng mảnh khảnh của nàng ta rốt cuộc mềm lòng, cầm không ít ngân phiếu từ trên người nhét vào trong tay nàng ta.

Bình Lăng công chúa lại nắm lấy tay hắn, đè thấp giọng nói: "Ta cũng muốn phương thức liên lạc của thám tử."

Vũ Vương nhíu mày, điểm liên lạc thám tử vô cùng bí ẩn, không thể dễ dàng để người khác biết được.

Bình Lăng công chúa lại nắm chặt tay Vũ Vương, rất có tư thế hắn ta không nói sẽ không để hắn ta rời đi.

Vũ Vương cảm thấy nàng ta cũng không phải kẻ ngu, giữ lại có lẽ còn có chút tác dụng, nhỏ giọng nói biện pháp liên lạc cho nàng ta.

"Chính ngươi cẩn thận, nếu có thể ổn định gót chân, có một số việc cũng không phải không thể." Tuy tính khả năng lật đổ chính quyền Tiêu Tẫn để Tam hoàng tử thượng vị rất nhỏ, nhưng vạn nhất thì sao!

Bình Lăng công chúa không lên tiếng.

Sáng sớm hôm sau Vũ Vương đã ra khỏi thành, thậm chí cũng không giáp mặt chào từ biệt với Tiêu Tẫn.

Vũ Vương chân trước mới vừa đi, Tô Oanh sau lưng cũng đi theo ra khỏi thành, đã qua lâu như vậy, mấy thi thể cháy đen kia nên nghiên cứu nàng đều nghiên cứu thấu, có thể lấy ra số liệu nàng đều đã lấy ra, những thi thể đó đã không có tác dụng quá lớn.

Dùng lâu như vậy, Tô Oanh nghĩ vẫn tìm một chỗ chôn.

Vì tránh cho giải thích không rõ ràng lắm, nàng tự mình ra khỏi thành làm chuyện đó.

Sau khi chôn thi thể xong, Tô Oanh xoa tay vỗ mông xuống núi.

Chu Khinh tò mò nhìn đất trên người Tô Oanh, không rõ một mình nương nương lên trên núi làm cái gì.

"Sắp trưa rồi, về thành trước."

"Vâng, nương nương muốn trực tiếp hồi cung sao?"

"Ừ, trở về đi."

Tô Oanh lên xe ngựa trở lại trong thành, hiện tại đã gần tới buổi trưa, bụng nàng có hơi đói, đơn giản đến tửu lầu trong thành lúc trước đi qua hai lần ăn cơm trưa lại trở về cũng không muộn.

Tô Oanh đi đến ngoài cửa quán, khi từ trên xe ngựa xuống có một chiếc xe ngựa thoáng qua từ bên người nàng.

Bình Luận (0)
Comment