Tô Oanh sờ cổ hắn, lại hôn lên mặt hắn: "Thiếp sẽ không chia sẻ nam nhân mình thích cho người khác, thiếp không đồng ý, lần sau họ sẽ nhắc đến, thế nhưng họ cũng không thể làm gì thiếp được. Nhưng thiếp lại là người không biết cách bình tĩnh để ứng phó, dứt khoát để họ biết sợ ngay từ lần đầu, để không còn làm phiền thiếp nữa."
Tiêu Tẫn lúc này tâm tình đã hoàn toàn bình thường lại,"Vẫn là Oanh nhi thông minh."
Tô Oanh nhìn hắn với vẻ mặt tràn đầy niềm vui: "Người là một nam nhân thật kỳ lạ, có biết bao nhiêu người muốn được chim oanh và chim yến vây quanh, người thì ngược lại, hàng miễn phí đưa đến tận cửa cũng không cần."
Tiêu Tẫn cúi người bế nàng lên: "Đó chưa hẳn là hàng miễn phí đâu." Các vị đại thần đó có chủ ý gì, trong lòng của họ đều đã biết rõ.
"Ý của người đó là hàng miễn phí đưa đến tận cửa là phải dùng à?" Mắt phượng của nàng đã bắt đầu lộ ra vẻ nguy hiểm.
Tiêu Tẫn cảm nhận được sự ghen tuông của mắt nàng, hắn cao giọng cười lớn: "Ta chỉ cần nàng thôi."
"Như thế là đủ rồi."
Chu Khinh nghe thấy động tĩnh trong điện, liền hiểu ý vội vàng đóng cửa lại, và đứng xa hơn một chút.
Tô Oanh nói muốn cho người vào hậu cung của Hoàng Thượng, không ít vị đại thần căn bản không dám có ý nghĩ này, nhưng khi nghe được điều này từ Hoàng hậu, sau khi họ trở về nhà liền lập kế hoạch.
Ngày hôm sau, liền có một chồng danh sách ghi danh rất dày đã được dâng lên cho Tô Oanh.
Tô Oanh tùy ý nhìn qua những cô nương đã báo danh, từ các vị tiểu thư thế gia danh môn con trai cho đến tiểu thư của cửu phẩm tiểu quan tất cả điều được dâng lên.
"Chu Khinh, ngươi hãy đi truyền ý chỉ của ta, ai muốn vào cung thì có thể vào cung, nhưng tất cả phải vượt qua một kỳ khảo nghiệm, khảo nghiệm này rất khó có người chịu đựng được, bổn cung sẽ cho bọn họ một cơ hội để hối hận, bây giờ nếu bọn họ muốn rút lui thì vẫn còn kịp."
Chu Khinh cũng cảm thấy người muốn tiến cung thật sự có quá nhiều rồi, cho nên Hoàng hậu và Hoàng Thượng có rất nhiều cơ hội để lựa chọn.
"Vâng, nô tỳ, sẽ đi truyền chỉ ngay bây giờ."
Nữ nhân vào cung phải trải qua rất nhiều khảo nghiệm, sau khi Chu Khinh truyền lại ý chỉ của Hoàng hậu, mọi người bắt đầu xì xào, thắc mắc khảo nghiệm mà Tô Oanh nhắc đến có gì khác với quy định trước đó.
Có một số người liền tự hiểu, đã có ý muốn rút lui sau khi nghe đến danh tiếng của Tô Oanh.
Khi danh sách được dâng lên lại cho Tô Oanh, thì số lượng người báo danh đã ít hơn trước rất nhiều.
"Năm trăm người vẫn là quá nhiều."
"Nương nương, tại sao người không dựa theo gia đình quý tộc mà chọn lựa?" Chu Khinh nhẹ nhàng đề nghị.
Tô Oanh lắc đầu.
"Ngươi đi bảo bọn họ giờ thìn* ngày mai đợi ở ngoài cửa cung, yêu cầu bọn họ ăn mặc chỉnh tề, ta muốn kiểm tra thể năng của bọn họ."
(* tức 7h-9h sáng)
Chu Khinh tự động hiểu thể năng mà Tô Oanh nói đến chính là thể trạng, trước đây công việc này đều do các nhũ mẫu trong cung làm, còn bây giờ việc đó đã đến tay của Tô Oanh, nàng phải tự mình làm lấy.
Nhưng Tô Oanh đã lên tiếng rồi, thì họ nhất định phải làm theo lời nàng.
Tiêu Tẫn cho phép Tô Oanh toàn quyền xử lý việc này, nhưng vào ban đêm khi trở về nàng đã đề cập việc này. Dù sao nếu nàng thật sự dám nạp thiếp cho hắn, thì hắn nhất định sẽ khiến nàng không thể bước xuống giường được!
Ngày thứ hai, khi Tiêu Tẫn vừa mới đứng dậy thay long bào, quay người lại đã nhìn thấy Tô Oanh cũng từ trên giường ngồi dậy.
"Mùa đông trời rất lạnh, sao nàng không ngủ thêm chút nữa?"
Tô Oanh ngáp một cái,"Phải thu don đồ đạc thôi, sắp đến giờ thìn rồi, thiếp phải đích thân đi làm khảo nghiệm cho các vị tiểu cô nương đó."
Tiêu Tẫn liền tiến lên bế nàng ra khỏi chăn, đưa chóp mũi chạm vào trán nàng và nói: "Nàng không phải cũng là một tiểu cô nương sao?"