"Hắc hộ pháp cho chúng ta một thời hạn mới được, bằng không việc này trở về lại không giải quyết được gì."
Hắc hộ pháp nhíu mày: "Ba ngày sau, bổn hộ pháp sẽ cho các ngươi một đáp án vừa lòng."
"Được, nhóm tương thân đều nghe thấy chưa, ba ngày sau Hắc hộ pháp sẽ cho chúng ta một đáp án vừa lòng, mọi người lại kiên nhẫn chờ một chút."
Triệu Đại Hà đều lên tiếng, mọi người tự nhiên đều nghe theo.
Triệu Đại Hà tự mình dẫn theo hai lão tẩu tử che chở cho Nhị Ny về nhà.
Vốn trong nhà Nhị Ny có cái huynh đệ tỷ muội, nhưng lúc trốn nạn trên đường đều bệnh chết, phụ mẫu cũng đều không có, hiện tại cũng chỉ còn lại một ca ca sống nương tựa lẫn nhau.
"Nhị Ny ngươi đừng sợ, việc này nói cái gì thúc đều sẽ làm chủ cho ngươi."
Nhìn Nhị Ny bị dọa đến không nhẹ, về đến nhà trên người còn run rẩy không ngừng.
"Thúc, nếu việc này không thể cho Nhị Ny một công đạo, ta dù liều mạng này cũng đều sẽ không bỏ qua dễ dàng."
Nhìn thấy muội muội của mình bị bắt nạt, trong lòng Triệu đại tài cũng thật sự không dễ chịu.
Triệu Đại Hà ý bảo hắn ta không cần xúc động: "Bọn họ ở chỗ này nhiều năm, thật sự muốn mạnh bạo với bọn họ chúng ta cũng không chiếm được chỗ tốt, trước chờ ba ngày, đến lúc đó xem bọn họ nói như thế nào."
Hắc hộ pháp dẫn theo Hắc y nhân về tới hổ doanh, lúc này, hắn cũng không còn buồn ngủ, trực tiếp tách người tuần tra đêm nay ra, thẩm vấn một đám.
Hỏi một buổi tối, được đáp án cực kỳ nhất trí.
Mặc kệ hắn thẩm tra như thế nào, dùng hình như thế nào, tuy cách nói của Hắc y nhân có khác biệt rất nhỏ, nhưng phương hướng đều nhất trí, hơn nữa không có lời mở đầu không ăn khớp với tình huống sau.
Nếu không phải tâm trí của bọn họ thật sự vô cùng kiên định, vậy chỉ có thể nói, bọn họ nói đều là sự thật.
"Hộ pháp, bọn họ có thể thật sự là thật thà."
Tuy tuổi tác bọn họ đều là huyết khí phương cương, nhưng từ nhỏ bọn họ đã bị dược vật ăn mòn, thân thể đã sớm không giống người bình thường, hơn nữa nguyên nhân hoàn cảnh trưởng thành, với phương diện nữ sắc này thật sự còn nhạt hơn cháo loãng sao buổi tối lại đi khinh nhục một nữ tử?
Từ trong lòng, Hắc hộ pháp không quá tin tưởng Hắc y nhân sẽ làm ra loại chuyện này.
Nhưng Nhị Ny kiên trì cắn định chính là Hắc y nhân động tay với nàng ta, nếu Hắc y nhân bên này hỏi không ra cái gì, cũng chỉ có thể xuống tay từ bên của Nhị Ny.
Hắc hộ pháp chuẩn bị ra cửa, sắp đến cửa hắn lại ngừng lại, để người đi bắt hai con gà đến đây.
Hắn cầm theo gà trực tiếp đi vào trong doanh địa.
Chu thẩm nghe thấy động tĩnh trong sân đi ra thì bị hoảng sợ.
Lúc này, Hắc hộ pháp mặc hắc y tay cầm theo hai con gà cổ còn đang nhỏ máu đứng ở cửa, không biết còn tưởng là hắn tới cửa muốn trả thù.
"Ngươi, ngươi làm gì vậy?"
Hắc hộ pháp nhét hai con gà vào trong tay Chu thẩm.
"Thăm Chu Hành."
Chu thẩm rất nghi ngờ, Chu Hành và hắn có giao tình tới cửa đưa gà khi nào?
Chỉ là lần trước sau khi Chu Hành uống thuốc của hắn xong vết thương trên người xác thật có chuyển biến tốt đẹp, cũng không nghi ngờ ý đồ của Hắc hộ pháp.
Chu Hành nghe thấy động tĩnh, cũng thở hổn hển từ cửa sổ duỗi cổ ra.
Nghe nói Hắc hộ pháp tới thăm hắn, hắn cũng vô cùng kinh ngạc.
"Ta và ngươi... Không thân..."
Hắc hộ pháp vốn là muốn đi vào của trong phòng hắn, nghe hắn nói như vậy bước chân xoay lại đến nhà chính ngồi xuống.
"Là không thân."
Chu Hành: "..." Vậy ngươi còn tới!
"Thẩm, gà kia ta thích nấu ớt, như vậy sẽ thơm hơn."
Chu Hành: "..." Hoá ra ngươi tới xem nương ta là đầu bếp.
Chu thẩm cảm thấy Hắc hộ pháp không thể vô duyên vô cớ tới cửa, bà đưa mắt ra hiệu với Chu Hành sau đó cầm theo gà đến nhà bếp.