Tầm mắt nhàn nhạt của Tô Oanh đảo qua từ trên người bọn họ.
"Các ngươi hẳn là rõ ràng thủ đoạn của bổn thành chủ, các ngươi là tự mình nói vẫn là bổn thành chủ tới thẩm?"
Hắc y nhân nhìn thấy Tô Oanh đều run rẩy, trong lòng sợ hãi dù thế nào cũng đều không áp được.
"Thưa thành chủ, đám người thuộc hạ thật sự không khinh bạc nữ tử, chúng ta bị oan uổng, vẫn xin thành chủ minh tra."
"Được, bắt đầu từ hắn, nói từng chuyện xảy ra đêm đó một lần, những người khác đưa ra ngoài trước."
"Vâng."
Trong phòng, cũng chỉ còn lại một Hắc y nhân, hắn ta khẩn trương quỳ trên mặt đất chờ Tô Oanh thẩm vấn.
"Nói chuyện xảy ra đêm đó một năm một mười, không cần bớt bất kỳ một chi tiết gì."
"Vâng thành chủ, buổi tối ngày đó là đám người thuộc hạ tuần tra ở bên trong doanh địa, vừa mới bắt đầu trong doanh địa cũng không có bất kỳ tình huống dị thường gì, ở lúc tới gần giờ Tý, chúng ta đột nhiên nghe thấy được một tiếng kêu cứu của nữ tử, chúng ta theo tiếng đi qua tìm, phát hiện một nữ tử đưa lưng về phía chúng ta quỳ rạp trên mặt đất, váy áo trên người còn bị kéo rơi xuống, chúng ta mới vừa tiến lên dò hỏi, đã có người xông ra, nói chúng ta ý đồ khinh bạc nữ tử."
Tô Oanh nhắm hai mắt nghe, sau khi Hắc y nhân nói xong nàng sâu kín hỏi: "Buổi tối ngày đó là ai chạy tới trước mặt nữ tử đầu tiên? Ngươi đi theo phía sau ai?"
Hắc y nhân cố gắng nhớ lại cho Tô Oanh đáp án.
Tô Oanh hỏi xong để cho hắn đến một phòng khác chờ, lại gọi người tiếp theo đi vào.
Một lúc dò hỏi, trong lòng Tô Oanh đã có đáp án.
Nếu những người này nói dối, không có khả năng rất nhiều chi tiết vấn đề ở dưới tình huống nàng lặp lại dò hỏi còn có thể có được đáp án gần như giống nhau.
Giả thiết, Hắc y nhân không nói dối, mà nữ tử kia cũng không lừa người.
Vậy chỉ có một khả năng, có người ngụy trang thành bộ dáng Hắc y nhân gạt người.
Tô Oanh lại gọi Hắc hộ pháp vào.
"Gần đây Lão Hổ Doanh có xảy ra chuyện gì không?"
Hắc hộ pháp nói chuyện xử trí Trương Đông với Tô Oanh.
"Sau khi thuộc hạ phạt đánh người thì ném ra Bắc Hoang."
Tô Oanh hơi gật đầu, cũng không cảm thấy Hắc hộ pháp làm việc này có cái gì không đúng.
Nhóm Hắc y nhân này lúc trước bị nàng thuần hóa, gần như cứng ngắc không khác gì cỗ máy giết người.
Bọn họ làm người lương thiện không quá nhiều, đồng thời sinh hoạt hoàn cảnh chết lặng cũng khiến cho bọn họ sẽ không cố tình phát tán ác độc của mình.
Càng về sau, chuyện bọn họ trình bày càng đến gần chân tướng.
Lúc trước người thôn kia đồng ý muốn ở lại, đã xem như chấp nhận tất cả quy củ nơi này rồi.
Với người phá quy củ, không cần phải khách khí với bọn họ.
"Tìm được người thứ ba chứng kiến chưa?"
Hắc hộ pháp lắc đầu: "Đã tìm, nhưng bọn họ không quá phối hợp."
Hiện tại Lão Hổ Doanh trừ người của thôn Thượng Diêu cũng chỉ có Hắc y nhân, xảy ra chuyện như vậy, người của thôn Thượng Diêu không phối hợp cũng bình thường.
"Ta đến doanh địa đi một chút, các ngươi không cần đi theo."
"Vâng, thành chủ."
Tô Oanh dịch dung, thay trang phục đi vào trong doanh địa.
Nàng tới nhà Chu Hành đầu tiên.
Bởi vì Chu gia không phải là thôn Thượng Diêu, tuy nhà của bọn họ cũng ở trong một khu vực, nhưng vẫn cách nhà của thôn dân một khoảng cách, đi qua là có thể thấy.
Lúc Tô Oanh đến đó, Chu thẩm đang vác nông cụ, nhìn dáng vẻ như là tính đi ra ngoài làm việc.
"Chu thẩm." Tô Oanh gọi một tiếng.
Chu thẩm nghe thấy động tĩnh quay đầu lại đã thấy Tô Oanh đứng ở cách đó không xa.
Chu thẩm sửng sốt một hồi lâu cũng chưa phục hồi tinh thần lại, hiển nhiên là suy nghĩ rốt cuộc mình gặp Tô Oanh ở chỗ nào.
"Chu thẩm, ta là Tô Oanh."
Đợi cho Tô Oanh tới gần, cảm giác được khí thế trên người nàng không giống bình thường, Chu thẩm bỗng dưng phục hồi tinh thần lại.
"Là, là thành chủ."