Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 1049 - Chương 1049. Tham Quan Trạch Viện Của Thần Tiên

Chương 1049. Tham quan trạch viện của thần tiên Chương 1049. Tham quan trạch viện của thần tiên

Đám con nít mỗi ngày đều phải đi học làm trợ giáo vân vân, đã ngây ngốc đến phát ngán, các tiên sinh đồng ý cho bọn nó nghỉ hơn nữa còn cho phép dẫn bạn cũ đi tham quan nơi xinh đẹp này, mọi người không dị nghị gì vui vẻ đồng ý.

Cứ như vậy, người lớn quyết định lên lớp buổi sáng trước, chờ mấy người Bạch Quân Quân trở lại rồi nói, mà đám trẻ con thì dẫn người mới tới đi tham quan nơi này.

"Lão Khâu thúc, mấy người tới đây lúc nào thế?" Bạch Táp Táp làm tiểu quản gia nơi này chủ động gánh vác trách nhiệm dẫn đầu.

Lão Khâu thúc nhìn thấy hai tỷ đệ đã lâu không gặp vừa cao vừa lớn thêm rất vui mừng, yêu thương xoa đầu bọn nó mới cười trả lời: "Nửa đêm hôm qua chúng ta đến, thấy các cháu ngủ rất say nên không quấy rầy."

"Vậy mọi người đã đi xem phòng của mình chưa?"

"Ách, vẫn chưa đi." Mọi người cùng nhau lắc đầu.

Tối hôm qua vào phòng mọi người nhìn thấy giường là ngả đầu ngủ, căn bản không có tâm tư đi xem phòng ốc có dáng vẻ gì, sáng sớm hôm sau lại nghe thấy có người đang la hét "Không được, không thể" vân vân....

Mọi người ở trong tình cảnh nguy hiểm chạy trốn vừa đi vừa về, thần kinh mẫn cảm hơn bình thường, nghe thấy tiếng đối kháng nhau như này, lập tức vọt ra ngoài, sau đó chính là một chầu lễ ra mắt.

Tất cả những chuyện này đều xảy ra trong chớp mắt làm gì có thời gian để xem phòng.

Bạch Táp Táp sáng tỏ gật đầu, chân thành nói: "Vậy chúng ta bắt đầu tham quan từ phòng ngủ nhé."

"?" Mọi người buồn bực, phòng ngủ có gì hay mà tham quan?

Nhưng buồn bực thì buồn bực, ánh mắt lại không tự chủ được đánh giá xung quanh.

Nói ra thì những căn phòng bằng gỗ ở đây rất chắc chắn, còn nữa cái viện tử này rất là lớn.

"Không giấu diếm các vị, nơi này là động phủ của Thần Tiên, là căn nhà mà thiên thần để lại, trưởng tỷ nói đây là thứ mà thần tiên để lại cho người có duyên, bây giờ chúng ta chính là người có duyên ở chỗ này, nhưng mặc dù nơi này chỉ có chúng ta, mọi người vẫn phải bảo vệ."

Một tiểu nữ hài tám tuổi giáo dục mọi người phải bảo vệ nhà cửa, thấy thế nào cũng dễ thương làm sao, tất cả mọi người có chút buồn cười. Bạch Táp Táp nghiêm trang nói xong, Bạch Linh Vũ cũng gật đầu phụ họa: "Không sai, mọi người đều phải bảo vệ cẩn thận nha."

Nói xong, hai người bọn họ dẫn đầu đi vào một căn phòng, mọi người rất tự nhiên đuổi theo.

Trời đã sáng bố cục của căn phòng dĩ nhiên là rõ như ban ngày, khi thấy cấu tạo chắc chắn không nhìn thấy dấy vết của một cây đinh, người khác không cảm thấy gì, nghệ thuật gia Vũ Văn Loan Phi phát ra tiếng cảm khái đầu tiên.

"Ta có thể coi như biết vì sao lại gọi là động phủ của Thần Tiên rồi."

Căn nhà bình thường có thể không có một cây đinh nào hay không? Người khác nhìn không ra cũng không đại biểu là hắn nhìn không ra, am hiểu sâu về kết cấu của nhà cửa hắn nhất thời hiểu ra, đây tuyệt đối không phải là thứ mà người thường làm được.

Chỉ sợ mọi người thật sự gặp được thần tiên.

"Duy nhất không được hoàn mỹ là gỗ này trụi lủi quá đơn điệu, nếu như chạm trổ thêm một số hoa văn hoạ tiết thì sẽ càng khí phái."

Lúc Vũ Văn Loan Phi nói chuyện trong mắt như có ánh sáng, hơn nữa ngón tay thon dài không tự chủ được bắt đầu chuyển động, rất có tư thế lập tức làm một đợt lớn trên xà nhà.

Nhưng nghiễm nhiên mục đích của Bạch Táp Táp không phải dẫn bọn họ tham quan sườn của căn nhà, nàng vòng qua phòng khách trực tiếp dẫn mọi người tới phòng vệ sinh.

Nơi này mỗi một căn phòng đều kết hợp với nhà vệ sinh, hơn nữa nhà vệ sinh vẫn là làm tách rời ẩm ướt, phòng tắm còn có cỏ bồng.

Mọi người thấy gian phòng nhỏ kỳ lạ này có chút khó hiểu.

"Nơi này dùng để làm gì? Không phải là phòng bếp nhỏ chứ?"

Tiểu Thiền che miệng cười: "Nơi này là nhà vệ sinh, đồng thời cũng là nhà tắm."

"?"

Ngoại trừ cả nhà Lão Khâu thúc, những người khác mặt mũi đều tràn đầy nghi hoặc.

Bình Luận (0)
Comment