Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 1168 - Chương 1168. Nhóm Mê Binh Khí Ăn Mừng Năm Mới Rồi

Chương 1168. Nhóm mê binh khí ăn mừng năm mới rồi Chương 1168. Nhóm mê binh khí ăn mừng năm mới rồi

Đùa thì đù, nhưng chế giễu hai người này suy cho cùng không phải mục đích mà Vũ Văn Loan Phi xông vào cửa.

Hai người tới chủ yếu là thăm hỏi Bạch Quân Quân, hôm qua nghe nói Bạch Quân Quân bị thương, nhưng nàng ở phòng ngủ buổi tối thức dậy, người ngoài lại ngại quấy rầy, cho đến bây giờ bọn họ mới tới, trước mắt thấy được nàng Long Tinh Hổ Mãnh coi như yên tâm.

Rất nhanh, Vũ Văn Loan Phi đã phát hiện trên bàn bày một thanh trường kiếm.

Đầu tiên là Vũ Văn Loan Phi sững sờ, tiếp theo là từ từ kinh ngạc.

Kiếm này toàn thân màu xanh sẫm đuôi xanh nhạt, cho dù bảo kiếm an tĩnh ở đó vẫn như cũ hiện ra ý lạnh... Chẳng lẽ là… là...

Vũ Văn Loan Phi không dám nói ra tên của nó.

Lý Văn Li chú ý tới ánh mắt của Vũ Văn Loan Phi, hắn cao hứng vung kiếm: "Mau tới thưởng thức kiệt tác của ta."

"Kiệt tác?" Vũ Văn Loan Phi sửng sốt: "Đây là ngươi đúc?"

"Ừm." Lý Văn Li vô cùng tự hào gật đầu.

Nghe đến đó Vũ Văn Loan Phi thở phào một hơi: "Còn tưởng rằng tuyệt thế danh kiếm Thanh Vĩ hiện thế chứ, thiếu chút hù chết ta, hơn nữa huynh đệ ngươi cũng thật lợi hại, làm sao làm được? Kiếm này gần như có thể làm giả rồi."

Thanh Vĩ là danh kiếm thượng cổ, thân kiếm màu xanh sẫm đuôi kiếm màu xanh nhạt, Thanh Vĩ cũng đứng đầu tứ đại danh kiếm, nhưng Thanh Vĩ đã sớm biến mất ở trong truyền thuyết.

Vũ Văn Loan Phi liếc mắt còn tưởng rằng Thanh Vĩ hiện thế, cho nên bị dọa sợ giật mình.

Chẳng qua nếu như thật sự là Thanh Vĩ, chỉ sợ toàn bộ đại lục đều sẽ chấn động.

Nghĩ như vậy lại có chút tiếc nuối.

"Ây..." Lý Văn Li khẽ gãi đầu: "Nó chính là Thanh Vĩ."

"? ? ?" Vũ Văn Loan Phi đầu đầy dấu chấm hỏi.

"Thanh Vĩ sở dĩ biến mất là bởi vì nó bị người khác hòa tan, mà chúng ta ngoài ý muốn thu hoạch được khối thép này, nên đã một lần nữa đúc nó thành kiếm, cho nên nói nó là Thanh Vĩ cũng phải, nói nó không phải là nó quả thực cũng không phải."

"! ! !" Vũ Văn Loan Phi trừng to mắt.

Nam nhân ở cổ đại trò chuyện đến kiếm, cũng giống như nam nhân ở hiện đại trò chuyện về máy bay đại pháo vậy, hai người đều đắm chìm trong nghiên cứu vũ khí, thậm chí Vũ Văn Loan Phi còn xung phong nhận việc chế tạo vỏ kiếm cho Thanh Vĩ này.

Thế là Lý Văn Li cao hứng dặn dò đại tiểu thư nhớ uống hết canh, rồi hấp tấp dẫn theo Vũ Văn Loan Phi cùng nhau đi ra ngoài.

Nhìn thấy hai người như tiểu hài tử, Văn Nhân Phinh Đình bất đắc dĩ lắc đầu.

Bạch Quân Quân cũng mắng theo một câu: “Ấu trĩ."

Chẳng qua người ấu trĩ không chỉ có Lý Văn Li và Vũ Văn Loan Phi, Sơn Hải tiên sinh thậm chí một đám lão nam nhân nhìn thấy Thanh Vĩ tất cả đều sôi trào.

Mọi người giống như nhìn thấy bảo tàng gì đó, tất cả đều xúm lại cùng một chỗ.

Cân nhắc đến thần binh lợi khí còn chưa có vỏ kiếm, mọi người bắt đầu vì đó bày mưu tính kế.

Vũ Văn Loan Phi nói: "Chúng ta làm một vỏ kiếm vàng thì thế nào? Bên trên khảm nạm các loại bảo thạch quý hiếm, cần phải thể hiện một cách hoàn mỹ sự tôn quý của nó."

Kiếm đế vương thì cần phải như thế.

Lý Văn Li vò đầu, vàng và bảo thạch, hắn quả thực có, nhưng tất cả đều là của đại tiểu thư, nếu như hắn mặt dày mày dạn cầu xin đại tiểu thư một câu, đại tiểu thư dĩ nhiên sẽ cho hắn. Nhưng... vàng óng ánh tầm thường như thế... hình như không hợp với phong cách của mình.

Sơn Hải tiên sinh cũng không đồng ý: "Thanh Vĩ sao có thể dùng vàng bạc thế tục để làm bẩn, theo ta thấy vẫn nên tìm một khối thiên thạch huyền thiết để làm nền cho nó."

"Haizz, không nói đến thiên thạch huyền thiết khó tìm, vốn dĩ Thanh Vĩ đã rất nặng, lại làm cái vỏ thép ngẫm lại thì rất nặng." Đan Hạc tiên sinh châm biếm.

"Vậy ông nói xem còn cái gì?"

Bình Luận (0)
Comment