Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 182 - Chương 182. Người Một Nhà

Chương 182. Người một nhà Chương 182. Người một nhà

Nàng chật vật rơi xuống đất lập tức cảm giác được vô số ong vò vẽ kêu vù vù lao về phía mình.

Bạch Quân Quân vội truyền dị năng ra lấy dây leo bao bọc mình lại.

Nàng nằm trên đất giả chết hơn nửa canh giờ mới cảm giác mấy con ong vò vẽ kia đã bay đi hết rồi, giờ mới nhếch nhác bò dậy.

Bạch Quân Quân nhìn thoáng qua bóng dáng vẫn đứng sừng sững bất động ở con đường phía trước, trong lòng có linh cảm không hay.

Đi đến nhìn xem, quả nhiên chỉ là một bộ đồ rách!

Nàng bị chơi rồi!!!

Người này hoàn toàn nắm rõ địa hình cung đường này, đầu tiên tạo ra hãm trận, nếu có người thoát được vào lúc đang đắc ý vênh váo sẽ bị cọc gỗ bay ngang đâm đẩy xuống hồ.

Nếu đào thoát được sẽ lo lắng đề phòng trên chặng đường kế tiếp, chờ hơi thả lỏng cảnh giác sẽ đột nhiên nhìn thấy trên đường có bóng người, vậy thì khó tránh khỏi kinh hoảng, theo bản năng trốn lên cây hoặc trong bụi cỏ.

Nhưng trên cây có tổ ong vò vẽ chờ, có lẽ trong bụi cỏ cũng không dễ gì thoát được.

Bạch Quân Quân nghĩ vậy, lập tức đi đến cạnh bụi cỏ gạt nhẹ ra, quả nhiên nhìn thấy được một tổ kiến núi siêu lớn.

Nếu không chú ý đạp vào, e rằng sẽ nếm phải mùi vị bị ngàn vạn con kiến cắn xé.

Bạch Quân Quân sờ soạng khuôn mặt nóng rát, thấy lửa giận hừng hực, hận không thể xé xác kẻ lập bẫy.

Lăn lộn một hồi gần như đã tiêu hao hết dị năng với kiên nhẫn của Bạch Quân Quân.

Nàng lặng thầm móc ra nửa ống trúc nước cỏ cây còn dư lại uống hết, nàng muốn tăng dị năng lên rồi gõ nát đầu chó của kẻ này.

Đã đến nước này rồi, Bạch Quân Quân hoàn toàn hiểu rõ kẻ mình phải đối mặt là thứ chó má gì.

E là kẻ này cũng là con chó điên, nếu cứ tiếp tục như vậy có khi còn phải chịu thiệt.

Thay vì liều lĩnh xông lên, không bằng ở tại chỗ này ôm cây đợi thỏ.

Dù sao hắn đã làm nhiều chuyện như vậy, chắc chắn sẽ quay về đây tra xét, đến lúc đó cho hắn một xiên chết quách đi.

Bạch Quân Quân hạ quyết tâm, lập tức cẩn thận tránh đi tổ ong vò vẽ với tổ kiến, trèo lên một cây khác ngủ gật.

Đêm ngày càng tối, cũng ngày càng lạnh.

May mà nửa đêm nay trời không mưa, nếu không Bạch Quân Quân sẽ còn tức giận hơn nữa.

Trải qua hồi lâu chờ đợi, cuối cùng trời cũng sáng.

Khi trời hửng sáng, bên dưới đã truyền đến một tiếng ho khan.

Tiếp theo là cuộc đối thoại của hai người.

Một tiểu hài nhi uất ức nói: “Sớm vậy làm sao có con mồi được.”

“Ai nói không, có mấy con chuột chỉ thích hoạt động về đêm.”

Hắn còn chưa nói xong đã cảm nhận được sau lưng có một luồng khí lạnh.

Người dáng cao đẩy tiểu hài nhi ra, bản thân thì nhanh chóng tránh né.

Nhưng tên bắn lén lại vù vù bay về phía hắn, thậm chí cung tên bắn vào hư không còn quay đầu lại.

Lý Văn Li bất ngờ không kịp phòng bị, chỉ kịp dặn dò Bạch Linh Vũ một câu: “Mau nằm sấp xuống.”

Bạch Linh Vũ ngây ra như tượng, nằm sấp xuống là làm gì?

Khi nhìn thấy Lý Văn Li đổ máu nằm trong đống mưa tên quỷ dị.

Bạch Linh Vũ phút chốc mở to hai mắt nhìn.

“Ca… ca ca!”

“A!” Lý Văn Li giờ đang chật vật né tránh còn bớt thời giờ nhìn thoáng qua Bạch Linh Vũ: “Tiểu ngu ngốc này, bây giờ còn kêu ca ca thì không ổn đâu.”

Ngụ ý: Ngươi phải phủi sạch quan hệ với ta rồi chạy ngay đi.

Bạch Linh Vũ là đứa thông minh, làm sao mà không nghe ra ý của Lý Văn Li, hắn đã trải qua một lần chia ly với trưởng tỷ, giờ thấy cảnh bi thương òa một tiếng khóc rống lên.

Mà lúc này, sát ý đỏ mắt Bạch Quân Quân nghe thấy tiếng khóc quen thuộc, bỗng giật mình, nàng dừng tấn công lại nhảy xuống.

Lý Văn Li đang ở thế bất lợi nhìn thấy người đằng sau cuối cùng cũng xuất hiện, lập tức rút dao găm ra chém về phía trước.

Bình Luận (0)
Comment