Đương nhiên, hắn cũng biết tất cả đều chỉ là vô dụng, cho dù hắn chặn được dung nham, cũng chỉ là sự khác biệt chết trước hay chết sau.
Nhưng thân là một nam nhân, chết cũng phải chết trước nữ nhân, chuyện này không liên quan gì đến tình yêu, chỉ là đây là nhận thức căn bản nhất khi sinh ra làm nam nhân.
Nhưng nóng bỏng trong dự đoán lại không xuất hiện.
Hắn và Bạch Quân Quân rơi xuống một không gian vững chắc, thậm chí nơi này còn có một chút mát lạnh.
Hai người rơi xuống đất trong nháy mắt cũng cảm giác được không thích hợp, hai người bọn họ đồng thời mở mắt ngồi dậy, đã thấy một không gian khoảng chừng mười mét vuông.
Trước đó một giây còn đang ở trên miệng núi lửa hung hiểm, chỉ chớp mắt đã tới đây, hai người đồng thời lóe lên một suy nghĩ trong đầu.
Cái này... Không phải là... Không gian!
Bọn họ đồng thời phản ứng, lập tức đứng lên quan sát bốn phía.
Nhưng vừa di chuyển, chỉ cảm thấy dưới chân trống không, hơi nóng lại ập tới trong nháy mắt, trước mặt lại biến trở về khung cảnh nóng hổi, dung nham lại hướng về bọn họ gào thét như cũ.
Bạch Quân Quân và Lý Văn Li khó khăn lắm mới tách nhau ra lại cuộn lại thành một đoàn, nhưng một giây sau bốn phía lại khôi phục sự mát lạnh.
Lúc này Bạch Quân Quân lập tức nhào vào trong ngực Lý Văn Li, hai người cũng bất chấp đang thân mật với nhau, lần này động cũng không dám động chỉ cẩn thận từng li từng tí quan sát bốn phía.
"Chuyện.... chuyện gì xảy ra vậy?" Vẻ mặt Bạch Quân Quân giống như gặp phải quỷ: "Phía dưới ngươi là thực thể sao?"
Lúc này Lý Văn Li nằm trên mặt đất tiếp xúc thân mật khắp nơi, quả thực cũng chỉ có hắn mới có thể cảm nhận được mặt đất.
Lý Văn Li gật đầu: "Là mặt đất thật."
"Vậy vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?" Bạch Quân Quân bối rối.
Nàng thề vừa rồi đứng lên, quả thực lại quay trở lại núi lửa, sau đó không biết thế nào lại rơi vào không gian này một lần nữa.
Điều này nói rõ bọn họ vẫn ở trong núi lửa, chỉ là trong núi lửa còn có một không gian khác.
Có lẽ vừa rồi Lý Văn Li cảm giác được có cái gì ngăn cản, chính là ranh giới với không gian này.
Lý Văn Li nằm dưới đất nhìn thoáng qua không gian mười mét vuông này nói: "Bây giờ chúng ta chậm rãi đứng lên."
"Được."
Bạch Quân Quân phối hợp xê dịch từng chút xíu một.
Hai người giống như đang quay chậm, sau khi Bạch Quân Quân dịch chút xíu, Lý Văn Li cũng dịch chút xíu đứng dậy.
Giữa bọn họ, thậm chí còn có thể cảm nhận được hơi thở hồi hộp của nhau.
Nhưng hai người không để ý đến sự mập mờ đó, lực chú ý đều dồn ở bốn xung quanh.
Lúc này, bọn họ đã thành công ngồi dậy.
Bốn phía không xảy ra sự thay đổi nào, hai người hơi buông lỏng ra một chút, nhìn thấy tay còn đang nắm chặt vào nhau, lúc này mới lúng túng buông ra.
Nhưng ngay vào giây phút buông tay nhau ra, dưới chân lại trống rỗng.
Hơi nóng lại ập tới lần nữa, lần này dung nham cách bọn họ chỉ trong gang tấc.
"Phải nắm tay!"
Cuối cùng bọn họ đã tìm ra quy luật, khỏi phải nói tay hai người lập tức ôm nhau giống như con gấu koala.
Một giây sau quả nhiên lại rơi vào không gian vững chắc.
"..." Bạch Quân Quân.
"..." Lý Văn Li.
Hai người hoàn toàn choáng váng.
"Như này là có ý gì? Cái không gian này còn muốn hai người liên thủ à?"
"Đây là không gian yêu đương gì vậy?"
Trong miệng không ngừng chửi rủa, nhưng cơ thể hai người vẫn rất thành thật, bọn họ động cũng không dám động cứ như vậy dính cùng một chỗ.
Dù sao dung nham này cách mình trong gang tấc, lần này không gian mà biến mất thì dung nham sẽ gặm nhấm bọn họ không còn sót lại một chút cặn nào.
"Dị năng thứ năm của ngươi có phải là không gian hay không?"
Bạch Quân Quân ôm một tia hy vọng cuối cùng hỏi Lý Văn Li.
Ở căn cứ H hồ ly điên là thiên tài dị năng, một mình hắn có năm dị năng, cho nên ở căn cứ H đã giành được quyền lãnh đạo tuyệt đối.
Nhưng Lý Văn Li ra ngoài lăn lộn những năm này, mọi người chỉ thấy hắn có bốn dị năng Địa Thủy Hỏa Phong, cũng chưa thấy hắn sử dụng dị năng thứ năm.
Cho nên rất nhiều người đều đang đoán có phải dị năng thứ năm của hắn là không gian hay không.