Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 302 - Chương 302. Tập Tranh Ảnh Tư Liệu Về Thức Ăn Ngon

Chương 302. Tập tranh ảnh tư liệu về thức ăn ngon Chương 302. Tập tranh ảnh tư liệu về thức ăn ngon

“Rảnh rỗi thì đọc sách nhiều vào.”

“!”

Bạch Quân Quân vừa định châm chọc hắn kiêu ngạo, nhưng sau khi thấy rõ trên tay là một quyển sách thì lập tức im bặt.

Nàng tùy ý mở ra nhìn thoáng qua, không khỏi ngây người, nhìn bề ngoài thì quyển sách này chỉ là một tập giấy giản dị không nổi bật nhưng nội dung bên trong lại cực kỳ hoa lệ, tất cả đều là những trang màu sống động.

Mỗi một trang đều là một món ăn, trên đó không chỉ chứa hình ảnh thành phẩm, cách thức thực hiện mà thậm chí còn có những việc cần chú ý lúc nấu ăn.

Nói tóm lại là một quyển sách tham khảo nấu ăn vừa nhìn là sẽ nấu được ngay.

Bạch Quân Quân quên mất cả việc oán giận Lý Văn Li, không ngừng lật giở những trang giấy màu sắc sặc sỡ, chảy nước miếng ròng ròng với các công thức nấu ăn bên trong.

Sách dạy nấu ăn… Căn cứ Huyền Quy từng cho mấy quyển nhưng mà chỉ có mỗi chữ mà thôi, hơn nữa còn là bản chép tay lại, đều không phải là bản gốc.

Đối với Bạch Quân Quân mà nói, những quyển sách đó tối nghĩa khó hiểu, giống như đang đọc Sơn hải kinh vậy. Dường như toàn bộ món ăn ở bên trong cũng giống như những thần thú thượng cổ, đều đã tuyệt chủng, hoàn toàn không biết trông như thế nào chứ đừng nói là nấu ăn.

Nhưng quyển sách này lại không giống như vậy, chẳng những có hình thành phẩm, thậm chí còn có hình nguyên liệu, ngay cả cách thực hiện cũng có hình ảnh, chỉ cần tìm được nguyên vật liệu theo những hình ảnh này rồi lại nấu nướng theo quy trình thì quả thật có là kẻ ngốc cũng có thể học được.

Ở mạt thế, ngoài năng lượng nhiên liệu ra thì sách và tri thức là thứ đáng giá nhất.

Dù sao hơn sáu trăm năm mạt thế, loài người đã trải qua rất nhiều chấn động, trong những năm tháng chạy trốn, rất nhiều thứ đã sớm mai một ở quá khứ, con người đã làm thất lạc quá nhiều di sản và văn minh.

Giống như một quyển từ điển vậy, lúc còn là học trò thường xuyên dùng nó thì không cảm thấy có gì đáng ngạc nhiên cả nhưng sau khi trưởng thành, từ điển dần dần bị gác xó, một ngày kia muốn viết gì đó thì lại quên mất chữ đó phải viết như thế nào, lúc này di động hay máy tính đều không thể dùng được, chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào việc tra từ điển, nhưng lúc ngươi cần từ điển lại phát hiện đã sớm đánh rơi nó từ lúc nào đó rồi, hoàn toàn không tìm lại được nữa.

Bởi vậy, chữ này nhất định sẽ bị quên lãng, rồi sau đó thất truyền.

Văn minh nhân loại chính là như thế, chờ đến lúc lấy lại tinh thần thì rất nhiều sách và thành quả nghiên cứu khoa học đều không còn nữa.

Nguyên nhân chính là như thế nên Bạch Quân Quân càng hiểu được sự quý giá của quyển sách này.

Sách nấu ăn nhìn thì có vẻ không quan trọng gì cả nhưng ai có thể biết rằng một ngày kia ở thời kỳ mạt thế sẽ không thể khôi phục như thường được nữa?

Đến lúc đó chẳng phải nó sẽ trở thành một quyển sách quý làm giàu hay sao?

Không ngờ rằng Hồ ly lại hào phóng đến mức đưa quyển sách này cho nàng.

Bạch Quân Quân nhìn Lý Văn Li với vẻ kỳ lạ, hơi có cảm giác như chồn chúc tết gà vậy.

Lý Văn Li nhìn ra suy nghĩ của Bạch Quân Quân thì không khỏi đỡ trán: “Đưa sách cho người chính là muốn cho ngươi nhìn xem cách làm món trứng cút nướng muối thôi, ngươi mở thẳng đến trang ba trăm linh hai đi.”

Bạch Quân Quân mở đến trang ba trăm linh hai theo lời hắn, quả nhiên nhìn thấy cách làm món trứng cút nướng muối ở trên.

Nàng không khỏi sửng sốt, người này lại thuộc nằm lòng quyển sách này như vậy sao?

Khó trách biết làm nhiều món ăn như thế.

Lý Văn Li cười nói: “Muối bị bẩn rất nhiều, ta cảm thấy ta có thể thuận tiện làm cả món đại bàng nướng muối, ngươi cảm thấy thế nào?”

Bạch Quân Quân nghe vậy thì lại lật vài trang theo bản năng nhưng mà lại không thấy được cách làm món đại bàng nướng muối.

Lý Văn Li lại cười: “Tuy rằng không có món đại bàng nướng muối nhưng có thể làm dựa theo món gà nướng muối, hương vị hẳn là cũng không kém nhiều lắm nhỉ? Nhưng mà chúng ta không có bột nướng muối cũng không có muối thô, chỉ có thể dùng số muối ăn hiện có để làm ra nguyên liệu tương tự, nhưng mà cũng chẳng sao cả, dù sao thứ chúng ta có cũng không phải gà mà là đại bàng.”

Hai người nói làm là làm, kéo thẳng hai con đại bàng này đến hồ nước.

Sau đó Bạch Quân Quân và Lý Văn Li thừa dịp bốn bề vắng lặng mà dùng luôn dị năng để làm việc.

Một người làm nồi gỗ cỡ lớn, còn một người điều khiển nước bao vây đại bàng lớn rồi sau đó dùng lửa đốt xung quanh, sau khi đại bàng ăn thịt người được trụng qua nước rồi Lý Văn Li lại dùng lưỡi đao gió quét sạch lông của chúng.

Bình Luận (0)
Comment