Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 374 - Chương 374. Hắc Tri Chu Đến Thăm

Chương 374. Hắc Tri Chu đến thăm Chương 374. Hắc Tri Chu đến thăm

Đêm qua, Bạch Quân Quân đi chưa được bao lâu, Hắc Tri Chu trong truyền thuyết kia đột nhiên tới Triệu gia trang.

Vốn dĩ bọn họ muốn đến tìm đám xúi quẩy tách khỏi tổ chức này, ai ngờ đến chậm một bước người nơi này bị diệt khẩu toàn bộ.

Đối với bọn họ mà nói, phản đồ của mình chỉ có chính mình được giết, có người làm thay là chuyện không thể nào tha thứ.

Rất nhanh đã có người tìm được Triệu Tiểu Miêu, nhìn thấy người còn sống sót duy nhất ở Triệu gia trang này, Hắc Cửu không hề thương tiếc chút nào dẫm một chân lên ngực Triệu Tiểu Miêu.

"Bọn họ là do ai giết?"

Chưa từng nghĩ tới nữ nhân nhìn thì có vẻ yếu đuối này lại kiên cường không nói ra.

Người kia cười lạnh một tiếng, gọi người lấy roi da.

Sau đó cây roi như con rắn đen hung hăng đập vào người Triệu Tiểu Miêu như mưa rơi, trong chốc lát bên trên da thịt trắng nõn túa ra từng dòng máu đỏ tươi.

Triệu Tiểu Miêu cắn mạnh vào cánh tay không nói tiếng nào.

Không biết từ bao giờ, nàng ta đau đến mức bất tỉnh, nhưng một giây sau lại bị một roi đánh mạnh vào rồi tỉnh lại.

Người kia lên tiếng lần nữa: "Rốt cuộc, đã xảy ra chuyện gì?"

Triệu Tiểu Miêu quay đầu lại, nước mắt và máu hoà vào nhau khiến hai mắt mơ hồ, nàng ta nhìn hắn hung dữ: "Giết ta đi."

"A." Nam nhân kia cười lạnh một tiếng phất tay với thủ hạ: "Cởi hết đồ, treo lên đầu tường, treo đến khi nào tình nhân cũ của nàng ta trở lại cứu mới thôi."

Rõ ràng, Hắc Tri Chu hiểu lầm rồi.

Nhưng chuyện này có gì quan trọng, mọi người vẻ mặt dâm tà lôi Triệu Tiểu Miêu đi.

Ở cửa ra vào dây dưa hơn một canh giờ mới treo nàng ta lên đầu tường, về phần một canh giờ kéo dài này đã làm gì không cần nói cũng biết.

Sau khi Triệu Tiểu Miêu bị treo ở đầu tường, chỉ cảm thấy trong lòng lạnh lẽo như nước.

Nhớ lại nửa đời trước an ổn và nửa tháng này trôi qua một cách vô ích, nàng ta thật sự khao khát được chết đi.

Dần dần nàng ta bắt đầu căm hận lên hai người đã cứu nàng ta tối hôm qua, đã cứu được nàng ta rồi vì sao không dẫn nàng ta đi theo, nếu như đã định trước có sự khuất nhục như ngày hôm nay, còn chẳng bằng ngay từ đầu không cứu.

Chí ít... Chí ít nàng ta sẽ không bị...

Lúc này trong đáy mắt của Triệu Tiểu Miêu tràn đầy sự coi thường bản thân.

Coi thường bản thân nhu nhược, cho dù có chết cũng không có cách nào rửa sạch những vết dơ bẩn trên người.

Bạch Quân Quân thản nhiên nhìn nàng ta không nói gì.

Mà Lý Văn Li ở bên cạnh híp mắt không vui.

"Tất cả những gì ngươi đã trải qua quả thực là không may, chúng ta đối với chuyện này cảm thấy tiếc nuối và rất có lỗi. Nhưng đây không phải là lý do cho việc phẩm hạnh của ngươi bị đánh mất, chúng ta không nợ ngươi thứ gì, thậm chí còn cứu được ngươi hai lần. Ai quy định cứu được ngươi rồi sẽ phải chịu trách nhiệm cả đời với ngươi? Chúng ta và ngươi không quen biết gì, dựa vào đâu phải dẫn theo ngươi đi? Mạng sống là của bản thân ngươi, ngươi không dựa vào chính mình, lại chỉ oán niệm người khác vì sao không cứu đến cùng. Nếu ngươi còn như thế này thì sẽ chỉ liên tục giẫm lên vết xe đổ mà thôi."

Lý Văn Li nói xong không chút thương tiếc lôi Triệu Tiểu Miêu khỏi lòng ngực Bạch Quân Quân, kéo Bạch Quân Quân đứng lên.

Triệu Tiểu Miêu này dần dần nắm chặt tay, nước mắt lã chã rơi xuống: "Đừng nói ta quá quắt như thế, nếu không phải ta kiên trì, hành tung của các ngươi đã sớm bại lộ rồi."

"Ồ, vậy thật đúng là cám ơn ngươi." Lý Văn Li ngoài cười nhưng trong không cười châm chọc một câu: "Chẳng qua cho dù có làm ngươi tổn thương cũng vẫn phải nói với ngươi một câu, chuyện ngươi làm hình như là vô dụng rồi, chúng ta không quan tâm bị bại lộ hành tung."

Lý Văn Li giải thích xong lại lôi kéo Bạch Quân Quân đi vào trong Triệu gia trang.

Nhìn thấy nước bọt dính máu trên mặt Bạch Quân Quân chướng mắt, hắn cau mày vén tay áo lên lau rồi lại lau cho nàng, vẫn không quên lầm bầm một câu: "Người này có chú ý vệ sinh hay không vậy, bẩn chết rồi."

Bạch Quân Quân cong môi, tâm trạng không vui vừa rồi bị Triệu Tiểu Miêu mang tới đã được giảm bớt đi không ít.

Lý Văn Li nhìn thấy Bạch Quân Quân đột nhiên nở nụ cười thì không khỏi nghi ngờ.

Bình Luận (0)
Comment