Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 391 - Chương 391. Chuyển Đi

Chương 391. Chuyển đi Chương 391. Chuyển đi

Đừng nói người trong thôn thích, ngay cả Bạch Quân Quân cũng rất hài lòng.

Đối với nàng mà nói, đây thật sự là món ngon nhất có một không hai mà nàng nếm từng ăn.

Năm đó thịt heo rừng nướng xếp hạng nhất cũng bị nàng vô tình đẩy ra phía sau.

Lý Văn Li buồn cười bày tỏ sẽ tiếp tục cố gắng, cố gắng khiến cho món ngon mỗi ngày của đại tiểu thư được đổi mới.

Mấy người rất nhanh đã ăn hết hai cân gạo.

Để tránh thịt bò hầm tương hư mất, Bạch Quân Quân bỏ toàn bộ vào bình bịt kín lại.

Về sau mới sắp xếp mứt dưa hấu dưới mái hiên.

Bạch Quân Quân xếp hết mứt hoa quả vào trong bình, chuẩn bị ngày mai cầm đến huyện thành bán.

Mọi người nghe nói ngày mai đến huyện thành, kích động bày tỏ bản thân cũng muốn đi.

Bạch Quân Quân suy nghĩ một chút, cùng đi cũng phải không được dù sao ngày mai cũng không còn mứt để làm.

Nhưng mỗi ngày vừa đi vừa về như thế hình như cũng không cần thiết, không bằng chuyển nhà đến huyện thành sẽ dễ dàng hơn.

Hơn nữa lúc nàng đi bắt heo vàng, đám Táp Táp còn có thể đến nhà Huyện thái gia, chỉ cần Vũ Văn Tuyển không đánh xuống, nha môn của huyện Đại chính là nơi an toàn nhất.

Càng nghĩ càng thấy có thể thực hiện, thế là ngày hôm sau, lúc trời còn tờ mờ sáng Bạch Quân Quân đã dẫn cả nhà lên đường.

Trước khi đi nàng còn để một túi gạo một con gà ở trước cửa nhà mỗi hộ gia đình.

Đây cũng là thù lao đơn giản của bọn họ cho những người thôn dân thuần phác đã thu nhận bọn họ.

Lúc đó, Bạch Quân Quân không biết, đợi người trong thôn thức dậy nhìn thấy gạo và gà ở cửa cùng với nhà trưởng thôn trống không, tất cả đều thổn thức không thôi.

Thậm chí về sau có người còn thề son sắt, bọn họ là hoá thân của Sơn Thần tới cứu bọn họ trong lúc nước sôi lửa bỏng hỏa.

Từ nay về sau, thôn Tân Định cung phụng hồ ly và Gấu trắng, con cái đời sau đều sẽ không săn bắn hai loại sinh vật có linh này.

...

Lại một lần nữa bị mọi người coi là Sơn Thần đã tới cửa thành từ rất lâu rồi.

Đô Đầu thủ thành từ xa xa đã thấy xe ngựa thì bắt đầu cảnh giác, chờ xe ngựa tới gần lại nhìn, lại là nhóm Bạch Quân Quân.

Mở cổng thành là có giờ quy định, bây giờ chính là lúc có thể mở cổng thành.

Nếu như bình thường, ngoài cửa thành đã có rất nhiều người bán hàng rong ở dưới thôn quê đang chờ cổng muốn vào thành bán đồ từ rất sớm, mà bây giờ chiến sự phía trước căng thẳng lại thêm thổ phỉ hoành hành, mọi người không cần thiết gần như không ra khỏi thôn, cửa thành cũng chỉ có chiếc xe ngựa của Bạch Quân Quân.

Liên quan tới hai người này, hôm qua có thể nói là chấn động huyện Đại, bọn họ làm thủ thành sao có thể không biết.

Cho nên binh lính cười chào hỏi: "Hồ ly huynh đệ, như này là lại bắt được thổ phỉ rồi hả?"

"Không, chúng ta dự định chuyển vào trong thành ở." Lý Văn Li cũng không giấu diếm.

Binh lính kinh ngạc: "Trong thành được, có các ngươi ở đây huyện Đại chúng ta an toàn hơn rồi!"

"?" Lúc đó Bạch Táp Táp ở trong xe ngựa vẻ mặt khó hiểu, hoàn toàn không biết bọn họ đang nói cái gì.

Đối với ấn tượng về binh lính thủ thành, nàng còn đang dừng lại ở những năm tháng chật vật chạy nạn kia.

Làm dân lưu lạc, lúc chạy nạn là lúc bị binh lính thủ thành ruồng bỏ nhất.

Mọi người nhìn bọn họ giống như nhìn giòi bọ, sợ bọn họ lợi dụng sơ hở chạy vào nội thành làm bẩn địa phương.

Nào giống như hiện tại, những binh lính này còn vừa nói vừa cười với Văn Li ca.

Thủ thành đại ca không làm khó thêm, rất nhanh đã để bọn họ đi vào.

Thậm chí trước khi bọn họ vào thành, có người đã nhanh chóng đến nói tình hình với Huyện thái gia.

Lúc đó huyện lệnh đại nhân hiếm khi được an giấc một lần đang trong mộng đẹp lại bị người đánh thức, ông ta mơ màng mở mắt còn đang chờ hỏi tình hình gì, quản gia đã nói ra lời nhắn của tráng ban.

Huyện lệnh nghe nói đám Bạch Quân Quân quyết định vào trong thành ở, không nhịn được vui mừng!

Huyện Đại bọn họ đang chính là lúc thiếu người, nếu hai vị thiếu hiệp này chịu ở lại huyện Đại, về sau huyện Đại có cuộc sống tốt rồi!

Đây thật sự là mộng đẹp trở thành sự thật đó ông trời!

Bình Luận (0)
Comment