Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 434 - Chương 434. Quỷ Báo Tang

Chương 434. Quỷ báo tang Chương 434. Quỷ báo tang

Bọn họ nhìn thấy khói báo động cũng cảm giác được hy vọng sinh tồn của tổ chức, ai ngờ tới đây lại bị cho ăn một hạt giống chết không tên.

Tất cả mọi người như lọt vào trong sương mù không biết chuyện gì xảy ra.

Đúng vào lúc này, không biết tên vô lại nào lại đột nhiên ném một con gà chết ra.

Mọi người vẫn còn đang suy nghĩ xem chẳng lẽ Bát đương gia đang muốn thử thách bọn họ?

Không chờ bọn họ có bước hành động kế tiếp, con gà chết kia đột nhiên bắt đầu chuyển động.

Mọi người sững sờ, tiếp đó là một cảnh tượng khó tin.

Chỉ thấy con gà kia rung lên một cái, cái bụng nhanh chóng phình lên sau đó bị nứt ra, một gốc dây leo màu xanh lục chui ra khỏi đầu.

Mọi người sợ ngây người, nhao nhao hỏi người xung quanh: "Tình... tình hình gì vậy?"

"Ngươi... ngươi thấy không?"

Chẳng biết tại sao, bọn họ đột nhiên cảm thấy trong bụng có chút khó chịu.

Lúc này, Hắc Bát mới yên lặng xuất hiện, vẻ mặt nghiêm nghị: "Hạt giống vừa rồi các ngươi ăn chính là cái này."

Hắn giơ con gà chết trog bụng mọc dây leo kia lên.

Chỉ thấy phía sau lưng con gà vẫn nguyên vẹn, chỉ có bụng bị thủng thành một cái lỗ, dây leo này điên cuồng mọc ra trong bụng, dây leo càng ngày càng khoẻ mạnh, con gà càng ngày càng xẹp lại, cảm giác chẳng mấy chốc nội tạng bên trong sẽ chẳng còn.

Nhìn lấy màn trước mắt này, tất cả mọi người sợ ngây người.

Có người giật mình cũng móc họng để nôn ra như Hắc Bát.

Hắc Bát có dáng vẻ của người từng trải nói với bọn họ: "Vô dụng thôi, hạt giống đã dính vào trong ruột các ngươi rồi, không dễ dàng bị nôn ra được."

"..." Mọi người.

"Bát đương gia, sao ngài lại muốn hại chúng ta." Mọi người có nỗi khổ khó nói, hận không thể đảo ngược thời gian.

"..." Hắc Bát cũng có vẻ mặt bất đắc dĩ.

Hắn không định lừa người khác, hắn ước gì cũng không phải ăn hạt giống đáng sợ này.

Mà bây giờ, trong bụng hắn cũng có một trái bom, nếu như hắn không tuân theo, người bị mọc cây trước chính là hắn.

"Thật ra, hạt giống này cũng không phải chuyện gì lớn, các ngươi cứ coi nó như không khí, chỉ cần làm người đàng hoàng, không làm xằng làm bậy, nó sẽ không sao."

"???" Mọi người đều bày ra vẻ mặt khó hiểu.

Bọn họ cũng làm thổ phỉ rồi thì còn làm người tốt cái gì nữa chứ? Đây chẳng phải là nói đùa à?

"Thực ra là, hiện tại có một con đường mới đang trải ra trước mặt mọi người, xin mời mọi người nghiêm túc nghe ta nói."

Hắc Bát hắng giọng một cái, cố gắng khiến cho giọng của mình trở nên nghiêm túc: "Ta biết các vị đều là bị thế đạo này khiến cho không còn đường sống, nên mới lưu lạc thành thổ phỉ.

Nhưng bây giờ có một con đường sáng đang trải ở trước mặt mọi người, từ hôm nay trở đi các ngươi có thể giống như ta, được làm người đàng hoàng.

Chẳng lẽ các ngươi không muốn dừng bước bôn ba?

Chẳng lẽ các ngươi không muốn sống một cuộc sống yên ổn?

Chẳng lẽ các ngươi không nhớ nhung cuộc sống yên bình trước đây?

Chẳng lẽ các ngươi hi vọng luôn luôn bị quan phủ tới đòi mạng hay sao?"

Một loạt những điều chẳng lẽ kia đã khiến cho tất cả mọi người thay đổi sắc mặt.

Bạch Quân Quân ở căn phòng nào đó phía sau nhìn màn tẩy não vô cùng xuất sắc của Hắc Bát.

Nhìn thấy lúc này Bạch Quân Quân đã biết không cần dùng đao kiếm đã có thể bắt được bọn họ là không có vấn đề gì.

Lúc đó Bạch Quân Quân bảo Hắc Bát ở lại Triệu gia trang tẩy não mọi người, huynh đệ không may lại lần nữa gánh vác nhiệm vụ dẫn đường, đưa bọn họ đến phần mộ trong truyền thuyết.

Lúc đó, hai anh em cũng không nghĩ nhiều, nhưng nhìn biểu cảm thâm trầm của hai vị tu la hồng y này, lời từ chối lại không dám nói ra khỏi miệng, cuối cùng chỉ có thể yên lặng làm đầy tớ cho bọn họ.

Bạch Quân Quân đi trên đường như tên bắn, lúc chạng vạng tối cuối cùng đã đến một mảnh rừng rậm.

Vốn dĩ mảnh rừng này cỏ hoang mọc thành bụi, ít ai lui tới.

Nhưng bây giờ mảnh rừng này lại hỗn độn, khắp nơi đều có dấu vết hoạt động của con người.

Bình Luận (0)
Comment