Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 513 - Chương 513. Thánh Nữ Núi Vu Tổ

Chương 513. Thánh nữ núi Vu tổ Chương 513. Thánh nữ núi Vu tổ

Chỉ thấy các nàng mặc trường bào xanh thẳm, cổ tay và cổ tất cả đều là trang sức ngân linh.

Trang phục này là biểu tượng điển hình của núi Vu Tổ.

Nghe nói trang sức trên người bọn họ cũng có môn đạo, có thể nhìn ra thân phận địa vị, nói chung chính là ngân sức càng nhiều địa vị càng cao vân vân....

Trước mắt có ba thiếu nữ khoảng chừng mười tám mười chín tuổi đang tiến đến, trong số đó có một người dáng dấp vô cùng thanh lãnh đẹp vô cùng.

Trên cổ tay nàng ta là chiếc vòng bạc khác biệt, cột một sợi dây đỏ.

Sau khi Bạch Quân Quân phát hiện ra sự khác biệt rất nhỏ này, Lý Văn Li ở bên cạnh đã không nhịn được huýt một tiếng sáo.

"?" Bạch Quân Quân nghi ngờ quay đầu, thật hiếm lạ, hồ ly này nhìn thấy mỹ nữ cũng sẽ rạo rực xuân tâm?

Ai ngờ hồ ly lại dùng cùi chỏ đụng vào bả vai Bạch Quân Quân nói thầm bên tai nàng: "Ngươi nhìn sau lưng mỹ nữ là ai."

? ? ?

Bạch Quân Quân nghe vậy quay đầu, sau đó chỉ thấy một người nhìn quen mắt, nhưng người này không nên xuất hiện mới đúng.

Sau lưng ba thiếu nữ không phải A Đao thì là ai?

Lúc này A Đao ôm Huyền Đấu không nhanh không chậm đi theo sau các thiếu nữ, xác thực mà nói là đi theo sau mỹ nữ vô cùng thanh lãnh kia.

Bạch Quân Quân sửng sốt một cái, Lý Văn Li cũng mập mờ cười hì hì.

"Tiểu tử A Đao này nói khai mở là khai mở, mở khiến cho người ta vội vàng không kịp chuẩn bị."

"..." Bạch Quân Quân bất đắc dĩ thở dài: "Ngươi đừng nói gió cũng là mưa, nói không chừng A Đao bị người ta khống chế rồi."

Đang nói, mấy vị nữ tử kia ngọc bội leng keng đi tới trước mặt thôn dân, vị xinh đẹp nhất nhìn thoáng qua huyện lệnh, từ trong ngực móc ra một phần văn thư: "Núi Vu Tổ đuổi bắt phản đồ, xin huyện lệnh đại nhân giúp đỡ để thuận tiện."

Nghe nói như thế, huyện lệnh và dân chúng đều ngây ngẩn cả người, vừa rồi bọn họ còn đang vì Vu sư mà từ chối, chỉ chớp mắt thánh nữ núi Vu Tổ cũng tới rồi.

Huyện lệnh đổ mồ hôi lạnh ở gáy nói: "Phản đồ của núi Vu Tổ chính là phản đồ của huyện An chúng ta, Thánh nữ cứ việc xử lý, cần phối hợp nói cho chúng ta biết là được."

Nữ tử kia thản nhiên gật đầu.

Hai nữ hài sau lưng nàng ta cúi người xem xét tình hình người dưới mặt đất kia.

Vốn dĩ Bạch Quân Quân còn tưởng rằng tiểu cô nương đang kiểm tra thương thé của tên Vu sư lừa đảo kia, cho đến khi nàng ta sốt ruột ngẩng đầu nói một câu không liên quan đến thân thể, mới biết là không phải.

"Noãn cô nương, không thấy vu quạ."

Vu Noãn khẽ nhíu mày, bước tới bên cạnh nàng ta cúi người, ngón tay mảnh khảnh cũng đè lên mạch môn của nam nhân, sau khi điều tra, sắc mặt cũng ngưng trọng theo.

Trên người tên này ngoại trừ cổ bản mệnh của chính hắn ta, thì thánh vật vu quạ trộm từ núi Vu Tổ đã biến mất không thấy gì nữa.

Đầu tiên Vu Noãn ngẩng đầu nhìn hai thiếu niên thiếu nữ mặc áo đỏ tươi trước mặt.

"?" Bạch Quân Quân.

"?" Lý Văn Li.

Hai người vô tội xua tay: "Việc này không liên quan đến chúng ta."

"Chính là bọn họ."

Các thôn dân vì để phủi sạch quan hệ, vào lúc hai người mở miệng cũng cùng nhau xác nhận.

"..." Lý Văn Li im lặng nhìn thoáng qua mấy điêu dân không có lương tâm này, sớm biết thế đã không cứu bọn họ rồi.

Thảo nào Hồ đại phu bị xích bỏ vào ngục, hắn coi như hiểu rồi.

Như vậy người vì lợi ích cá nhân mà vong ân phụ nghĩa, ở hậu thế vậy thì gọi là Hán gian.

"Thánh vật vu quạ đối với chúng ta rất quan trọng, xin hai vị nói rõ ràng."

Vu Noãn yên lặng đứng lên, vẻ mặt thành thật nhìn chằm chằm vào Lý Văn Li và Bạch Quân Quân.

Lúc này A Đao sau lưng thiếu nữ đứng ở trước mặt Lý Văn Li, hắn lạnh mặt nhìn về phía Vu Noãn.

"Công tử nhà ta, chắc chắn không liên quan đến việc này."

"..." Vu Noãn kinh ngạc nhìn thoáng qua A Đao.

Lý Văn Li và Bạch Quân Quân xoay chuyển hai mắt quanh hai người này, một chút cũng không có cảm giác kẻ tình nghi.

Bình Luận (0)
Comment