Nhưng 100 ngàn phản quân lại quả thực xuất hiện, hơn nữa cũng thật sự làm rối loạn Hoàng Đô.
Hoàng đế cũng không thể vì đối phó với Hà Thanh Vương mà làm loạn chính đất nước của mình đúng không?
Cho nên phản quân này hẳn là cỗ thế lực thứ ba.
Cỗ thế lực thứ ba giả mạo binh mã của Hà Thanh Vương, khiến cho nước Bạch Câu loạn lên.
Nhưng đã ba năm qua đi, cho đến nay mọi người đều mơ mơ màng màng.
Nói không chừng người sau lưng này muốn chính là kết quả này, chờ mọi người đánh đến ngươi chết ta sống, hắn ta lại ngồi ngư ông đắc lợi.
Về phần chủ nhà họ Bạch, hắn thuộc Hà Thanh Vương hay là cỗ thế lực thứ ba thì chưa chắc.
"Có lẽ Trâu công công còn lén giấu đi một vài thứ đồ."
Nói không chừng Trâu công công cũng là người của thế lực thứ ba.
Hai người ăn ý nhìn nhau một cái, dăm ba câu đã quyết định hành trình trong tương lai.
Lúc đó Trâu công công ở tiểu viện tử của mình xoa Tiểu Kim châu của ông ta, vốn dĩ đang vô cùng hài lòng đột nhiên lại giật mình một cái, chỉ cảm thấy giống như bị con rắn độc gì đó để mắt tới rồi.
"Sao vậy Trâu công công?" Tiểu thái giám phục vụ bên cạnh hắn lo lắng hỏi một câu.
Trâu công công lắc đầu: "Có lẽ buổi tối có gió lớn, kiểm tra lại một lần, xem cửa sổ xung quanh đã đóng hết chưa."
"Vâng, công công."
Tiểu thái giám nhanh chóng lui ra ngoài.
Mà Trâu công công vẫn như cũ khẽ hát ngâm nga xoa Kim Châu, một chút cũng không biết bản thân đã bị hai Sát Thần để mắt tới.
...
Bên này, Bạch Quân Quân và Lý Văn Li như cũ đang đi dạo viện tử.
Viện tử thứ hai hai bên đều có một cái sân rộng, là cho khách quý hoặc thân thích ở.
Lý Văn Li ở Tuyết Viên căn bên phải.
Lý Văn Li mặc dù là môn khách của Bạch gia, nhưng thân phận khác với môn khách bình thường, những môn khách còn lại đều ở viện tử đầu tiên dùng chung một đình viện.
Nhà Lý Văn Li thì có một Tuyết Viên riêng.
Đương nhiên, ở trong đó còn có chút sâu xa.
Tổ tiên của Lý Văn Li từng là quý tộc, đắc tội với hoàng gia nên mới xuống dốc, nhưng suy cho cùng người ta cũng vẫn có huyết mạch cao quý.
Cho nên chủ nhà họ Bạch vẫn như cũ dùng lễ nghi cao cấp để tiếp đãi.
Sau viện tử thứ hai này cũng là nơi sinh hoạt chính của chủ nhà.
Khỏi phải nói khu vườn của chủ nhà họ Bạch đã bị bới lên lung tung lộn xộn vô cùng thê thảm, ngay cả vườn lan của Bạch Quân Quân cũng như thế.
Về phần Phương Viên phía sau cho tiểu thiếp ở, Trúc Viên cho nhóm con thứ và thứ nữ ở cũng đều chướng khí mù mịt, thậm chí một vài cánh cửa cửa sổ đều bị dỡ ra.
Cũng không biết là dân chúng dùng để sửa cửa nhà mình, hay là lấy đi cân bán.
Cuối cùng, Bạch Quân Quân và Lý Văn Li chỉ có thể đưa ánh mắt phóng tới Tuyết Viên.
Đây cũng là vị trí tương đối hoàn hảo ở toàn bộ Bạch phủ này.
Lý Văn Li cảm khái: "Không có cách nào cả, cha ta xưa nay không quan tâm vật ngoài thân, tiền trong nhà cũng đều lấy ra chữa bệnh cho ta, chưa từng nghĩ tới trong cái rủi lại có cái may."
Nơi này của bọn họ có thể nói là bảo tồn hoàn hảo nhất.
Dù sao đồ vật đắt tiền gì cũng không có, bọn thổ phỉ đến đi dạo một vòng rồi tất cả lại đi về phía những căn phòng đáng tiền.
Chính là bởi vì như vậy nên nơi này mới được bảo tồn.
Nhìn Lý Văn Li nói đùa về cha mẹ mình, Bạch Quân Quân im lặng.
Nhân lúc màn đêm buông xuống, hai lão đại bắt đầu động thủ.
Lý Văn Li giúp Bạch Quân Quân trấn giữ viện tử, Bạch Quân Quân thúc giục dị năng để cỏ dại trong phòng Tuyết Viên tự động biến mất.
Chờ cỏ dại trong căn phòng này đều di chuyển ra ngoài sân, Lý Văn Li lại lướt nhẹ qua tay dùng gió xoáy hết cát bụi trong phòng đi.
Sau đó dị năng hệ Thủy cọ rửa sạch sẽ cả một sân mốc meo, chờ nước rót vào bùn đất lại dùng dị năng hệ hoả hơ khô gian phòng.
Chờ Lý Văn Li làm xong tất cả, Bạch Quân Quân kiểm tra lại và bổ sung những chỗ khuyết thiếu, thúc giục những cánh cửa sổ và xà nhà lung lay sắp đổ kia, lần nữa sinh trưởng, trong chốc lát tất cả đều được tu sửa lại.