Lâm nương tử nói xong nhảy chóng nhảy xuống khỏi bờ tường, những đứa bé kia cũng theo Lâm nương tử nhảy ào ào xuống từng đứa một tiếp đất biến mất không thấy gì nữa.
Chờ Bạch Quân Quân ngồi xuống cạnh đống lửa mài đao xoèn xoẹt cửa lớn được gõ vang, tiếp theo Lâm nương tử dẫn năm đứa đầu củ cải đi vào mà không xin phép.
"Các vị hàng xóm, ta tặng quà gặp mặt cho các ngươi."
Nói xong Lâm nương tử bảo đám tiểu hài nhi đưa giỏ trúc sang.
Tiểu Thiền làm đại biểu nhận đồ.
Bây giờ đội bảy người cũng biết người nào mới thật sự là người lo liệu việc nhà làm chủ, cho nên Tiểu Thiền trực tiếp xách đồ tới trước mặt Bạch Quân Quân.
Bạch Quân Quân nhìn thoáng qua rổ thì ngạc nhiên.
Mấy thứ đồ này rất quen thuộc!
Ở thành Phục Ba Lý Văn Li đã từng làm, nến sáp ong.
"Đây chính là độc môn tuyệt kỹ của ta, ở Hoàng Đô này, một ngọn nến đáng giá ngàn vàng, rất nhiều quý tộc đều xin ta giúp bọn họ làm."
Lâm nương tử vô cùng kiêu ngạo, ngay cả những đứa bé kia đáy mắt cũng đều lộ ra vẻ kiêu ngạo.
Bạch Linh Vũ nhìn thấy ngọn nến này đột nhiên nhớ tới tiểu bằng hữu Tiểu Sơn ở huyện Đại xa xôi, hắn nói: "Đây là ngọn nến ta đã thấy rồi nha."
Lâm nương tử trừng to mắt: "Làm sao có thể!"
"Ta..."
Bạch Linh Vũ đang định nói chuyện Bạch Quân Quân đã trả lời trước một bước.
"Chúng ta quen biết một người biết làm nến, không chỉ có hắn, người ở trong thôn kia đều dùng cái này."
Lâm nương tử lui về sau hai bước, dáng vẻ bị đả kích nghiêm trọng.
Bà ta còn tưởng rằng đây là bí tịch thương nghiệp độc nhất.
Mấy năm này bà ta hoàn toàn dựa vào chuyện này vào Nam ra Bắc phát tài, không phải, nuôi sống gia đình.
Ai ngờ, trên đời này lại còn có người hiểu được phương pháp này?
"Không biết mật ong này tìm được ở nơi nào." Lý Văn Li cười như không cười hỏi.
"Núi Danh Sĩ." Lâm nương tử vô ý thức thốt ra.
Chờ đến lúc giật mình bản thân đã nói địa điểm cho người khác rồi, bà ta càng phiền muộn liên tiếp lui về phía sau, thật sự là chưa ra trận đã chết, ăn trộm gà không thành ngược lại còn mất nắm gạo.
"Cho dù... Cho dù hiện tại giữ lại cũng vô cùng khó làm, liệu rằng các ngươi cũng không kiếm được, biết là núi Danh Sĩ cũng phí công."
Hơn một năm nay, tổ ong dễ kiếm bọn họ đã chọc hết rồi, còn lại hoàn toàn chính xác đều là không cách nào khiêu chiến.
"..." Lý Văn Li cười gật đầu: "Nói đúng lắm, Lâm nương tử mau mau ngồi xuống đi."
Lý Văn Li nướng chính là một miếng thịt bò bít tết lớn, còn sót lại cuối cùng trong không gian.
Đoạn đường này mọi người gần như đều ăn thịt nướng, tuy nói thịt nướng ăn ngon, nhưng cũng không chịu nổi cứ dồn sức ăn.
Cho nên kế hoạch của Lý Văn Li là đêm nay ăn một lần cuối cùng, ngày mai bắt đầu thu dọn nhà bếp xào rau ăn.
Bởi vậy miếng thịt bò lớn hắn lấy tất cả ra nướng.
Đang lo làm sao ăn hết, Lâm nương tử đã xuất hiện ở bờ tường.
Nghĩ đến bọn họ cũng thiếu đồ dùng mấy ngày nay, Lý Văn Li bèn cược một ván.
Không nghĩ tới lại thành công, Lâm nương tử này thật đúng là có đồ tốt.
Ngọn nến, tuy nói chế tạo dễ dàng, nhưng bí phương này tạm thời còn không chưa được người xưa phát hiện ra.
Lý Văn Li rất có thâm ý liếc nhìn Lâm nương tử một cái, càng chắc chắn vị Lâm nương tử này lai lịch bất phàm.
Bò bít tết trước mắt mỡ bốc lên xèo xèo, Bạch Táp Táp dùng một cái thìa gỗ thật dài nhận lấy mỡ động vật đang không ngừng nhỏ xuống, lại bỏ chúng nó vào trong một chiếc bình.
Lâm nương tử nhướng mày: "Các ngươi đã gom mỡ để đốt lửa rồi, còn muốn đồ thắp sáng gì chứ?"
"Cái này cháy nhanh chưa tới mấy ngày đã hết rồi." Lý Văn Li trả lời tự nhiên.
Lâm nương tử không còn lời nào để nói, mỡ động vật quả thực cháy nhanh cũng vô cùng lãng phí, nhưng cũng chưa từng thấy đứa nhỏ nào am hiểu lo trước tính sau như thế.
Nhưng chờ thịt lên bàn, Lâm nương tử không nghĩ viển vông những thứ khác nữa.
Đây quả thực là bò nướng tảng cấp năm sao!