Bạch Quân Quân rảo bước tiến vào Tri Túc Thường Nhạc Tinh Xá.
Nơi này là thiện phòng dành cho khách hành hương nghỉ ngơi, hiện giờ đã trở thành chỗ ở của hai mươi sáu vị thái phi của tiên hoàng.
Trong đó có bốn vị quý phi, ngoài ra còn có hai mươi phi tử, cụ thể từng vị thì Bạch Quân Quân cũng không nói rõ ràng được, tóm lại, đây đều là nữ nhân của tiên hoàng.
Nhưng cho dù đám nữ nhân ở đây phong hoa tuyệt đại tới mức nào, thì sau cái chết của tiên đế, tình cảnh cũng trở nên bế tắc, bọn họ chỉ có thể ở đây ăn chay niệm Phật, cô độc sống nốt quãng đời còn lại.
Trước kia nguyên chủ đã tới đây vài lần, muốn tìm đường trong này cũng chẳng phải chuyện gì khó lắm.
Trong thời điểm rốn ren vô cùng, bọn họ trông thấy rất nhiều bình cam lộ và nhành dương liễu đi khắp nơi vẩy nước.
Đương nhiên, vẩy nước không phải mục đích chính, những người này đều đang đảo mắt tìm khắp chốn, tất cả đều đang chăm chú nhìn tình cảnh xung quanh cùng với cảnh vật trước mắt, như thể đang nhìn xem có chỗ nào nghỉ ngơi hay không.
Nhưng ở đây lại chẳng có thứ gì, bọn họ cũng phải xôi hỏng bỏng không.
Mọi người ở đây đang thắc mắc vì sao chẳng tìm thấy chút manh mối nào, đột nhiên trông thấy Bạch Quân Quân bỗng nhiên xuất hiện trước sân lớn, nhìn thấy Bạch Quân Quân, mọi người sửng sốt vô cùng, lập tức đề cao cảnh giác, hỏi rằng: “Ngươi là ai?”
Bạch Quân Quân cũng không do dự chút nào, móc ra Chu Quỷ sau đó lấy đà bật thẳng về phía trước.
Những tên hòa thượng kia cũng nháy mắt hiểu ra người mới đến này là ngoại địch, vì thế cũng không khách khí mà lôi vũ khí giắt bên hông ra để chiến đấu với nàng.
Toán quân tinh nhuệ này đều là những cao thủ đã được mài giũa trên chiến trường, mặc dù những năm nay họ k ở chùa Pháp Hoa án binh bất động, nhưng bọn họ vẫn thường xuyên xuống phía dưới Tàng Kinh Các thao luyện vào ban đêm, vì vậy công phu của bọn họ cùng không bị mai một ở nơi hoang phế, cô liêu này.
Nhưng quân tinh nhuệ thì được cái nước gì cơ chứ?
Bạch Quân Quân đã từng chiến đấu với vô số zombie, có kinh nghiệm cận chiến vô cùng phong phú.
Hai bên giao chiến vô cùng gay gắt, theo lý mà nói, một tiểu cô nương vừa trẻ tuổi vừa nhỏ nhắn như Quân Quân, thể chất và sức vóc đểu không thể nào sánh được với đám nam tử này.
Nhưng sự thật thì không phải.
Sức mạnh của Bạch Quân Quân chẳng khác gì một nam nhân, thậm chí vũ lực còn đáng nể hơn cả đám nam nhân.
Hơn nữa Bạch Quân Quân ra chiêu cũng không nhún nhường chút nào, chiêu nào cũng là đòn chí mạng.
Chẳng mấy chốc, đám người kia đều vì khinh địch mà bị Bạch Quân Quân dùng một đòn đoạt mạng.
Trận chiến ở phía này dẫn dụ các hòa thượng đang làm sái tịnh khác đổ dồn về đây.
Mọi người nhìn thấy thiếu nữ không biết chui từ xó nào ra kia, xung quanh nàng đã xuất hiện thi thể vài vị huynh đệ của bọn họ, đám người đó bừng bừng lửa giận, đồng loạt xông về phía này.
Bạch Quân Quân cũng không chùn bước, khi bọn họ xông tới thì lập tức xoay cổ tay ra, roi hoa thùy đồng bỗng nhiên vung ra, quét một đường cong như thế rồng cuộn oai hùng.
Những người đó nhìn thấy roi vung tới thì lập tực lui ra sau né đòn theo bản năng, roi kia cũng như mọc mắt mà lần thao, cho dù đã trốn như thế nào, roi hoa thùy đồng cũng có thể dễ dàng nắm gọn.
Chỉ với một đòn, Bạch Quân Quân đã nhanh chóng giải quyết được hết đám người ở đây.
Mấy cái, mười mấy, ba mươi mấy tên…
Thi thể chồng chất xung quanh Bạch Quân Quân càng lúc càng nhiều, cuối cùng động tĩnh này cũng làm kinh động đến các thái phi và phương trượng đang rao giảng đạo Phật.
Tuổi bình quân của bốn vị quý phi ước chừng bốn năm chục, khi trước có lẽ ai nấy đều trắng trẻo béo tốt, nhưng bây giờ ăn chay niệm Phật mấy năm ở Pháp Hoa Tự, hiện giờ tất cả đều đã gầy đi không ít, nom còn trẻ hơn so với khi xưa.
Đám thái phi kia trông thấy thi thể chồng chất như núi, thoạt tiên là kinh hồn táng đảm, nhưng chẳng mấy chốc đã trông thấy kẻ gây chuyện đứng hiên ngang giữa đám người này.
Đó là một tiểu cô nương khoảng chừng mười sáu, bảy tuổi, trên người mặc y phục màu nâu của Pháp Hoa Tự, tóc đen buộc đuôi ngựa, nhưng khuôn mặt lại vô cùng xinh xắn tuyệt trần.
Đám thái phi trông thấy gương mặt xinh xắn ấy thì không khỏi kinh ngạc: “Quân… Quân Quân?”
Năm đó, mấy vị quý phi này từng ngồi trên đài cao nhất trong những buổi yến tiệc hoàng gia, quan viên quý tộc.
Đối với các quý nữ sĩ tộc ở Bạch Câu Quốc, bọn họ quen mặt như thể con gái mình, cho nên liếc mắt một cái đã nhận ra nàng là ai.