Vốn dĩ cũng không có gì, cũng chỉ là Văn Li ca ca thích tự ngược bằng cách không ngủ trên giường mà chuyển tới chỗ khác ngủ ngồi mà thôi.
Nhưng đương Bạch Táp Táp nhìn sâu vào trong căn phòng, phát hiện trưởng tỷ ôm gối nằm trên chiếc giường kia ngủ say sưa, Bạch Táp Táp không bình tĩnh nổi.
!!!
Trưởng tỷ quay về từ bao giờ vậy!
Hơn nữa trưởng tỷ thà cuộn tròn trên chiếc giường này mà ngủ, cũng không muốn trở về phòng ngủ cùng với nàng!
Là fan sắt thép số một của trưởng tỷ, Bạch Táp Táp cảm thấy bị đả kích không hề nhẹ.
…
Bạch Quân Quân đang ngủ tới mức quên cả trời đất, bỗng nhiên cảm nhận được vô số ánh mắt đang dồn về phía mình.
Nàng bất giác cựa chân, lại phát hiện ra mình đã đá phải chướng ngại vật nào đó.
Bạch Quân Quân nửa mê nửa tỉnh mở mắt ra nhìn, trông thấy hồ ly đang ghé người bên giường mà ngủ, nàng vừa đá vào đầu gối của hắn.
Bạch Quân Quân đã ngủ tới mức ngốc luôn rồi, trong đầu chỉ có một ý nghĩ, rằng hồ ly đang chiếm địa bàn của mình, nên mới khiến nàng cả đêm không duỗi thẳng chân được.
Vì thế đại tiểu thư đá một cái, đẩy hồ ly ra thật xa, sau đó thoải mái duỗi thẳng chân mà ngủ tiếp.
“?”
Lý Văn Li bị đá tỉnh, vẻ mặt thẫn thờ.
Ai ngờ đại tiểu thư còn lẩm bẩm: “Ngươi ra ngoài nhìn xem, cứ có cảm giác ai đó đang nhìn chằm chằm ta.”
“???”
Lý Văn Li cũng chưa tình ngủ, nghe thấy đại tiểu thư nói như vậy bèn đưa mắt nhìn ra cửa sổ.
Hắn trông thấy ngoài cửa sổ, đám người A Đao đang đứng đối diện hành lang, vẻ mặt thất thần.
“???”
Lý Văn Li chẳng hiểu đầu cua tai nheo ra làm sao, mới sáng tinh mơ, những người này không ngủ cho ngon mà chạy ra hành làm gì.
Phải mất một lúc lâu sau, hắn mới nhận ra tại sao những người này lại đứng ở hành lang, hóa ra bọn họ tưởng rằng hắn và đại tiểu thư đã làm gì đó.
Lý Văn Li loay hoay ngồi dậy, đang định giải thích vài câu thì đám người bên ngoài đột nhiên quay đầu lại, ai về phòng người ấy, giả vờ như không nhìn thấy bất cứ chuyện gì, mắt điếc tai ngơ toàn tập.
Lý Văn Li: “…”
Vốn dĩ hắn cũng không cảm thấy có vấn đề gì, dù sao bọn họ cũng chỉ nói chuyện tới khuya, sau đó ngủ thiếp đi, nhưng thấy thái độ như thể bọn họ giấu lòi đuôi của đám người kia, không hiểu sao Lý Văn Li lại cảm thấy xấu hổ.
Nhưng nhìn thấy đại tiểu thư đang ngủ say sưa, Lý Văn Li không đành lòng quấy rầy, chỉ đành thức thời mà lánh đi chỗ khác.
Cho đại tiểu thư một không gian yên tĩnh.
Lý Văn Li vừa ra khỏi cửa đã trông thấy Bạch Táp Táp vẫn còn đang đứng ở hành lang, vẻ mặt vô cùng đau lòng.
Lý Văn Li sửng sốt.
Cảm nhận được sự đau lòng của tiểu cô nương trước mắt, hắn nhẹ giọng nói: “Tối hôm qua trưởng tỷ của muội trở về quá muộn, nói chưa được hai câu đã ngủ rồi, không phải trưởng tỷ làm lơ muội đâu.”
“…” Bạch Táp Táp nghe Lý Văn Li nói vậy vừa, xấu hổ vị bị hồ ly nhìn thấu suy nghĩ, khuôn mặt nhỏ của nàng đỏ lên, chột dạ giải thích: “Muội không phải… Muội không hề có ý này.”
“Muội chỉ thích trưởng tỷ của mình mà thôi, không có gì phải ngượng ngùng, nàng cũng sẽ vô cùng hạnh phúc khi có một muội muội yêu thương mình như thế.”
Lý Văn Li xoa đầu Bạch Táp Táp.
Tuy rằng, người thời mạt thế máu lạnh vô tình, nhưng chính vì nguyên nhân này, trong lòng bọn họ có khát vọng hòa bình cao cả hơn ai hết.
Bởi vì chưa từng có được, vậy nên mới hết lòng quý trọng.
Đối với tình cảm anh chị em, Lý Văn Li cũng vô cùng trân trọng.
Được Lý Văn Li an ủi như vậy, Bạch Táp Táp đã dễ chịu hơn rất nhiều, ấn tượng về Lý Văn Li lại tốt hơn một chút.
Bạch Táp Táp chân thành nở nụ cười: “Muội cũng hy vọng Văn Li ca ca và trưởng tỷ có thể vui vẻ như vậy mãi.”
Không ngờ tiểu cô nương này lại biết nói lời ngon tiếng ngọt như thế, thông minh hơn tên đầu gỗ A Đao kia không biết bao nhiêu lần.