Nếu không gặp đại tiểu thư dùng dị năng giải độc, chỉ sợ hắn đã bị ép thất thân.
Lý Văn Li hoảng sợ một trận.
Hắn ở tận thế thủ thân như ngọc hai mươi mấy năm, cộng thêm thế giới này vài chục năm, làm gì cũng coi như hai đời làm người trong sạch, kết quả thiếu chút bị Triệu Tiểu Miêu làm hỏng.
Lý Văn Li âm thầm thề vì "Trinh tiết" của mình, về sau nhất định phải tránh xa Triệu Tiểu Miêu.
"..." Bạch Quân Quân.
Lý Văn Li bỏ ra một chút thời gian để xây dựng lại tư tưởng, Lý Văn Li mới nhìn về phía đại tiểu thư: "Ngươi bên kia có thu hoạch gì không?"
Bạch Quân Quân nghe vậy nhịn không được cong môi, nói đến thu hoạch của nàng, vậy coi như nhiều.
Thế là Bạch Quân Quân nói với hắn chuyện hổ minh uyên.
Lý Văn Li không khỏi cảm khái, đại tiểu thư không hổ là đại tiểu thư.
Cùng đi theo dõi, hắn theo dõi đến mặt xúi quẩy hai mắt phát mù, đại tiểu thư lại có thu hoạch tràn đầy.
Đại tiểu thư thật đúng là con cưng của ông trời, loại vận khí này quả nhiên hâm mộ không thôi!
"..." Hồ ly hâm mộ ghen ghét.
Hai người trao đổi tình báo xong, Bạch Quân Quân lại kiểm tra cho Lý Văn Li một phen, xác định hắn đã không sao lúc này mới chuẩn bị ra ngoài.
Cũng chính là lúc chuẩn bị ra ngoài Lý Văn Li mới phát hiện vốn dĩ Tiểu Thủy linh to bằng quả bóng chuyền bây giờ chỉ bé bằng quả táo.
Nhìn thấy Thuỷ Linh ở bên bờ kia nhỏ hơn ba vòng, Lý Văn Li có chút ngạc nhiên.
Nhưng cảm nhận được trong khí hải dị năng hệ Thủy sung túc, hắn bất ngờ phát hiện, chẳng lẽ... Thủy Linh chia năng lượng của mình cho hắn?
Nghĩ tới đây, ánh mắt Lý Văn Li dịu dàng hơn rất nhiều, hắn đưa tay gõ nhẹ Tiểu Thủy linh một cái.
"Tiểu gia hỏa, ngươi muốn cái gì, ta mang về cho ngươi."
"?" Thủy Linh nghi hoặc nhìn thoáng qua Lý Văn Li, nhìn thấy cặp mày cong vút kia, không nhịn được đi vào trong nước nôn một bãi.
Ngụ ý: Đi mau đi mau, lão tử còn lâu mới thèm.
"Ồ?" Lý Văn Li nhướng mày: "Ta biết rồi, lần sau mang về cho ngươi."
Nói xong dẫn theo Bạch Quân Quân ra khỏi không gian.
"?" Thủy Linh nghi ngờ nhéo người mình một cái, nó nói cái gì chứ?
Không chỉ Thủy Linh nghi ngờ còn có Bạch Quân Quân, lúc này nàng cũng có vẻ mặt mông lung nhìn sang Lý Văn Li.
"Thủy Linh nói cái gì?"
"Nó nói nó ở hồ nước này rất cô độc, muốn tìm vài người bạn Thủy Tộc để chơi."
Lý Văn Li nghiêm túc trả lời.
"?" Thủy Linh.
Cứ như vậy, ao nước nhỏ trong không gian thỉnh thoảng sẽ thêm ra một vài tôm tép nhỏ bé.
Trước đó Thủy Linh ở hồ nước lớn trên núi Danh Sĩ, nó đã quen sinh sống ở căn biệt thự lớn, kết quả bị vứt vào trong vũng nước tù này, chính nó còn đang chê hẹp, chớ nói chi là muốn để người khác tới chia cắt địa bàn.
Cũng chính là vì ở không đủ rộng rãi, nên nó mới có thể nỗ lực mở rộng địa bàn.
Ai ngờ Lý Văn Li hết lần này tới lần khác muốn đối nghịch với nó, thỉnh thoảng lại ném một vài con tôm tép cá thối vào, mấy thứ đồ bẩn thỉu này, nó vẫn phải tốn chút thời gian một chút xíu để tịnh hoá bọn nó.
Thật vô cùng bận rộn! Có được không!
Lý Văn Li tự giác tìm không ít bạn chơi cùng cho Thuỷ Linh, chỉ cần là sinh vật trong nước có dáng dấp đẹp mắt hoặc thú vị thì sẽ ném vào trong không gian.
Tiểu Thủy Linh cũng rất có linh tính, cuối cùng vứt ra ngoài một số tôm cá đã tịnh hoá xong, ban đầu Lý Văn Li không hiểu có ý tứ gì, cho đến lúc đám tôm cá đã được tịnh hoá càng chồng chất càng nhiều, Lý Văn Li cuối cùng đã tỉnh ngộ.
Thì ra, Thủy Linh là vì cảm tạ mình đã tìm bạn cho nó, cho nên dùng những thứ này coi như tạ lễ, tặng lại cho hắn!
Lý Văn Li cuối cùng đã hiểu ý của Thủy Linh, vô cùng vui vẻ nấu hết đám tôm cá đã được tịnh hóa.
Hương vị, dĩ nhiên khiến mọi người khen không dứt miệng.
Cứ như vậy, tôm cá ném vào trong không gian càng ngày càng nhiều.
"..." Thủy Linh.