Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 733 - Chương 733. Tiền Đồ Vô Lượng

Chương 733. Tiền đồ vô lượng Chương 733. Tiền đồ vô lượng

Nhận được một tiếng đặc xá này, thủ vệ âm thâm thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhưng mà cho dù có thở phào nhẹ nhõm thì vẫn khó tránh khỏi việc oán thầm trong lòng, không có mấy người đến chỗ của hắn, hôm nay thủ tọa bị gì mà lại đến nơi này khiến người ta sợ hãi vậy chứ?

Đôi mắt nhỏ của người nọ đảo quanh, thầm nghĩ tìm ra chỗ kỳ lạ.

Dù sao những năm tháng ở nơi núi thẳm thật sự nhàm chán, cuộc sống ngày qua ngày thật sự rất vất vả.

Nhưng mà điều khiến người ta tiếc nuối đó là thủ tọa cũng chẳng để lộ ra điều gì cả, chỉ bảo hắn mở cửa kho vũ khí ra, thủ tọa muốn đi vào kiểm tra.

Thủ vệ không ngờ rằng cuối cùng cũng có một ngày kho vũ khí bị kiểm tra, dù sao nơi này cũng không cần nhiều nhân lực giống như xưởng linh kiện, xưởng lắp ráp hay là xưởng trưng bày.

Những thứ được cất giữ trong kho này toàn là trường mâu, mũi tên đã được sản xuất xong, nói trắng ra chỉ là một kho hàng.

Cho nên cũng chỉ cần bố trí một người trông coi mà thôi.

Bình thường thủ tọa cũng đều bỏ qua nơi này, không ngờ rằng hôm nay lại đến kiểm tra, đúng là chuyện xưa nay chưa từng thấy.

Thủ vệ không dám phản đối, lập tức mở kho mời thủ tọa đi vào.

Lý Văn Li chậm rãi đi vào kho vũ khí, chỉ thấy hang động này ước chừng cao năm thước, sâu hơn xưởng linh kiện, rất nhiều mũi tên đang được cất ở đây, mỗi một bó có trên dưới một trăm mũi tên, mỗi một mũi tên đều ánh lên ánh sáng lạnh lẽo.

Sau khi xác định nơi này không có bản vẽ, Lý Văn Li mới chuẩn bị đi ra ngoài, mà thủ vệ kia theo sát phía sau, thủ tọa nhìn mũi tên hắn cũng nhìn thủ tọa, cứ có cảm giác thủ tọa hôm nay trông có vẻ béo hơn ngày xưa.

Lý Văn Li phát hiện thủ vệ kia cứ nhìn chằm chằm vào mình, may mà đại tiểu thư gầy, dán sát vào lưng hắn, hơn nữa gió thổi lên làm mờ các góc cạnh nên cho dù có nhìn cũng sẽ chỉ cảm thấy hắn là một ông cụ lưng còng mà thôi, nhưng đây chỉ là đánh lừa về mặt thị giác.

Nếu thủ vệ này đột nhiên đưa tay ra sờ thì sẽ lộ mất.

Cho nên sau khi cảm giác được ánh mắt của thủ vệ, Lý Văn Li khẽ ho một tiếng rồi đưa tay tùy tiện nghịch mũi tên.

“Hang động ẩm ướt, phải chú ý phòng ẩm, tránh để mũi tên bị rỉ sắt.”

Thủ vệ bị lời này làm cho hoàn hồn, liên tục gật đầu: “Thủ tọa yên tâm, cơ bản cứ ba ngày chúng ta sẽ kiểm tra tình hình trang bị một lần.”

“Ừ.” Lý Văn Li gật đầu, chậm rãi đi ra ngoài.

Khi quay lại hành lang một lần nữa, Lý Văn Li hơi bối rối, con đường này giống như một chữ T vậy, hai đầu trái phải là xưởng linh kiện và kho hàng ở bên này, còn một bên là con đường lúc đến, hoàn toàn không có đường khác. Hắn nên đi tiếp như thế nào?

Nhưng một khi hỏi thì sẽ lộ ra sơ hở.

Lý Văn Li lúng túng.

Thủ vệ kia cũng là người thành thật, nhìn thấy thủ tọa đi ra ngoài nên đương nhiên cho rằng thủ tọa đã kiểm tra xong, kết quả vừa đóng kho hàng xong, quay đầu lại vẫn thấy thủ tọa đứng trên hành lang bất động.

Thủ vệ bị hoảng sợ, hắn xấu hổ sờ sờ trái tim đang đập thình thịch của mình: “Thủ tọa còn muốn dặn dò gì sao?”

“À, không, ngươi làm rất tốt, ta cũng chuẩn bị đến chỗ tiếp theo kiểm tra rồi.”

Lý Văn Li lúng túng tiếp lời nhưng bước chân vẫn chưa hề nhúc nhích.

Thủ vệ kia nhìn thấy thủ tọa không hề động đậy thì chợt hiểu ra trong nháy mắt, hắn bước lên phía trước hai bước, bấm một cái vào ngọn đèn trên hành lang nhìn như không có lối đi.

Cánh cửa đá mở ra, một lối đi rộng rãi xuất hiện trước mặt.

“!” Lý Văn Li.

Lúc này thủ vệ giúp Lý Văn Li mở ra cánh cửa ngầm kính cẩn lễ phép cúi đầu: “Mời thủ tọa vào bên trong.”

“Ờ, làm, làm, làm tốt lắm, ngươi sẽ có tiền đồ vô lượng.”

Lý Văn Li không ngờ rằng thủ vệ này thức thời như thế, sự niềm nở này quả thật là quá tốt rồi.

Thủ vệ chu đáo như vậy, nên khen ngợi.

Thủ vệ kia không biết tình hình, vẫn nhiệt tĩnh xua tay với Lý Văn Li, cung kính tiễn hắn rời đi.

Bình Luận (0)
Comment