Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 839 - Chương 839. Quan Hệ Gì

Chương 839. Quan hệ gì Chương 839. Quan hệ gì

Nhìn dáng vẻ bình tĩnh của chủ nhân nó, phỏng chừng là vật hình tròn nho nhỏ kia có sát chiêu gì đấy.

Bạch Quân Quân cũng nghiêm túc hóng chuyện.

Chỉ thấy sau khi con nhện kia nuốt vật hình tròn nho nhỏ kia vào, đang định tiếp tục công kích hai loài người ngu xuẩn này thì biến cố lại xảy ra ngay tại giờ khắc này.

Vốn miệng của con nhện có thể đóng mở tùy ý nhưng bây giờ nó bị dính ở yết hầu, chẳng những không mở miệng được mà thậm chí đường hô hấp và thực quản đều bị dính lại, con nhện bối rối giãy giụa.

Nhưng mà giãy giụa thì có tác dụng gì?

Viên bột trắng kia càng lúc càng bành trướng càng ngày càng dính ở trong thực quản của nó. Con nhện bối rối muốn phun ra nhưng mà tai mắt mũi miệng hoàn toàn bị bột trắng dính chặt, không thể nhúc nhích gì được.

!!!

Bạch Quân Quân trơ mắt nhìn con nhện to lớn này bị viên bột trắng kia chẹn chết.

Chẹn… chết.

Bạch Quân Quân yên lặng sờ sờ cổ mình, giống như mình mới là người bị bắt nuốt bột trắng vào.

Bị bột trắng chẹn chết… Thế này cũng quá kinh khủng rồi.

Cái quỷ gì thế.

Bạch Quân Quân sững sờ nhìn thoáng qua Vu Noãn, Đao tẩu tương lai… thật là khủng khiếp.

Vu Noãn không cần tốn nhiều sức lực đã giải quyết xong con nhện, nàng ta búng ngón tay một cái, viên bột trắng kia xuất hiện từ trong miệng con nhện đã chết, nó lắc lắc làm sạch dịch dạ dày của con nhện đang bám trên người, trở về màu trắng như tuyết rồi mới nhảy nhót chạy về phía tay của Vu Noãn.

“Đi thôi.” Vu Noãn không hề tranh công, chỉ thản nhiên nói với Bạch Quân Quân.

“Được.” Bạch Quân Quân ngoan ngoãn gật đầu, đáp một tiếng phối hợp.

Càng đi vào phía trong đường càng nghiêng, lúc nước bùn sắp bao phủ đầu gối, cuối cùng hai người mới đi đến lối ra.

Trước mắt Bạch Quân Quân rộng mở trong sáng, nhìn kỹ thì đây là một hang động đá vôi dưới lòng đất, vị trí bọn họ đang ở là một rừng thạch nhũ, nơi này núi non trùng điệp thay nhau dựng đứng như bức bình phong nhưng vẫn có thể xem là một nơi ẩn thân rất tốt.

Bạch Quân Quân đang cẩn thận quan sát xung quanh thì Vu Noãn ở bên cạnh nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay, ý bảo nàng đừng hành động thiếu suy nghĩ.

Bạch Quân Quân nhất thời ngồi nghiêm chỉnh lại, mới vừa nín thở tập trung thì chợt nghe thấy tiếng trò chuyện vang lên từ phía dưới.

Bạch Quân Quân hơi nghiêng người, lập tức nhìn thấy có hai người đang ở trung đình* phía dưới.

Trong đó có một người mặc trường bào màu đỏ tía, dáng hình cao lớn kia trông rất quen mắt, chẳng phải là Vũ Văn Tuyển vừa rời khỏi Hoàng đô thì là ai?

Bạch Quân Quân ngạc nhiên, biết rằng quan hệ của Vũ Văn Tuyển và núi Vu Tổ rất tốt nhưng không biết quan hệ tốt đến mức có thể đến cấm địa của núi Vu Tổ.

Hơn nữa chẳng phải người này đã quay về đất Đông rồi sao? Sao còn vào đây liên lạc tình cảm vậy?

Lúc này có một nữ tử mặc áo choàng màu xanh thắm đang đứng trước mặt Vũ Văn Tuyển.

Nữ nhân kia tuy rằng đã ở tuổi trung niên nhưng dáng vẻ vẫn còn duyên dáng, giơ tay nhấc chân thành thục thướt tha, dư vị vô tận, là một mỹ nhân hiếm có.

Nhìn đến đây, Bạch Quân Quân giật mình, nói vậy thì đây chính là cổ chủ trong truyền thuyến. Có điều không biết mối quan hệ giữa Vũ Văn Tuyển và bà ta là gì.

Hay là bạn vong niên? Hai người này một người hơn hai mươi một người hơn ba mươi, cũng không được xem là cách quá xa.

Bạch Quân Quân cảm thấy hợp lý, gật đầu nhưng mà lúc nhìn đến Vu Noãn lại chỉ cảm thấy nàng ta cũng không thoải mái lắm, rõ ràng rằng đây là lần đầu tiên nàng ta gặp Vũ Văn Tuyển, hơn nữa tỏ vẻ không quá vừa lòng với mối quan hệ tỷ đệ luyến.

Bạch Quân Quân không ý thức được trí tưởng tượng của nàng cũng không kém hơn kịch bản của Đan Hạc tiên sinh bao nhiêu.

Lúc này hai người ở trung đình cũng không phát hiện ra có hai con mèo con đang ẩn nấp phía trên rừng thạch nhũ dựng đứng trùng trùng điệp điệp. Vũ Văn Tuyển lấy hộp báu bằng sắt đen từ trong tay áo ra.

Cổ chủ kia nhìn thấy hộp báu bằng sắt đen thì cười đến mức vẻ mặt trở nên dịu dàng.

“Tiểu Quyện quả nhiên không làm cho cô tổ mẫu thất vọng.”

Vũ Văn Tuyển ngước mắt, đáy mắt cũng chứa ý cười dịu dàng.

“Việc lớn của cô tổ mẫu sắp tới, Quyện nhất định không thể trì hoãn.”

Gì? Bạch Quân Quân ngạc nhiên.

Không phải tỷ đệ luyến mà là cô tổ mẫu? Đây là bối phận gì vậy?

Bình Luận (0)
Comment