Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 842 - Chương 842. Động Nhện

Chương 842. Động nhện Chương 842. Động nhện

Lúc này đã làm rõ nội tình của núi Vu Tổ, Bạch Quân Quân cảm thấy không cần thiết phải che giấu, nên để cho nơi này hoàn toàn lật tẩy đi.

Cho nên, nàng bảo Vu Noãn trở về bảo A Đao dẫn người đi trước, các nàng cản ở phía sau.

Vu Noãn bất đắc dĩ, theo đường cũ trở về chỉ có thể cố hết sức không nghĩ đến Bạch Quân Quân ăn thiệt thòi.

Chờ Vu Noãn rời đi, Bạch Quân Quân cũng không nhàn rỗi, nàng nhắm mắt thả dị năng tìm kiếm tung tích của hồ ly.

Chuyện không tưởng tượng được xảy ra rồi.

Ở bên ngoài hang động dị năng vẫn bình thường, nhưng bây giờ lại đột nhiên cảm giác dị năng hoàn toàn biến mất.

Cây bắt muỗi là dựa vào dị năng của nàng để khôi phục, không biết chừng nào thì dị năng trong cơ thể nó cũng bắt đầu biến mất một lần nữa trở về dáng vẻ ốm yếu.

Cũng không biết là do tác dụng của hộp báu huyền thuyết mà Vũ Văn Tuyển mang tới, hay là nơi này có huyền cơ khác.

Bạch Quân Quân âm thầm rầu rĩ, sớm biết Vũ Văn Tuyển có hộp báu huyền thiết, ở Hoàng Đô nàng tuyệt đối sẽ cướp.

Tính sót một bước, khiến cho hộp báu huyền thiết này có cơ hội trở lại nơi này, thật sự là tự mình hại mình.

Bạch Quân Quân vừa thầm mắng chủ quan vừa bỏ cây bắt muỗi và tiểu thự sam vào không gian lánh nạn.

Vốn dĩ định lợi dụng dị năng ở huyệt động này dò xét một phen, bây giờ chỉ có thể dựa vào thịt người để đi điều tra.

Nhưng tra xét con người độ khó rất cao không nói, nàng cũng chỉ có thể trung thực đợi ở nguyên tại chỗ, chờ Vu Noãn trở về.

Khoảng chừng một khắc đồng hồ, bên ngoài đình viện truyền đến tiếng ồn ào, trong chốc lát Vu Noãn đã xuất hiện.

Lúc này nàng ta đã thay một bộ đồ mới có dáng vẻ thanh lãnh giống như trước đó.

Cổ chủ nhìn thấy Vu Noãn lại tới đây không khỏi nhướng mày: "Tiểu Noãn tại sao lại tới."

Ngụ ý, đã tới rất nhiều lần.

Vu Noãn áy náy thở dài cúi đầu: "Xin cổ chủ thứ lỗi, thuộc hạ phát hiện một chuyện quan trọng."

"Chuyện gì?"

"Núi Vu Tổ có tiểu tặc xông vào."

"Lời này nghĩa là thế nào?"

"Vừa rồi thuộc hạ đi tuần tra ở gần chân núi, phát hiện ra không thích hợp, sau khi cẩn thận lần theo dấu vết phát hiện tiểu tặc này có lẽ đã ẩn núp vào núi Vu Tổ. Xin cổ chủ đi cùng ta để định đoạt."

Vu Noãn nói nửa thật nửa giả, nhưng cổ chủ lại tin mười phần. Dù sao cấm địa thật sự có một tên tiểu tặc xâm nhập, hơn nữa nói không có đồng bọn, bà ta tuyệt đối không tin.

Cho nên Vu Noãn nói phát hiện ra tung tích của người ngoài, cổ chủ không nghi ngờ gì.

Chỉ cho là đồng bọn của tiểu tặc kia cuối cùng kìm nén không được lộ ra sơ hở.

"Rốt cuộc là ai năm lần bảy lượt tới nơi này giương oai." Cổ chủ có chút không vui phất tay: "Dẫn đường."

"Vâng." Vu Noãn phối hợp cúi đầu, dẫn đầu đi ra bên ngoài.

Bạch Quân Quân chờ bọn họ đi một lúc bây giờ mới nhảy xuống, nhanh chóng chạy vào trong huyệt động.

Chính là sau khi tiến vào mới phát hiện ra cấm địa gần như là ổ nhện, đi vào trong huyệt động phát hiện bên trong còn có hàng ngàn hàng vạn cửa động, căn bản không biết thông tới chỗ nào.

Bạch Quân Quân hết cách, chỉ có thể tìm kiếm từng động huyệt một.

Chính là một lần thăm dò này mới phát hiện trong huyệt động hơn phân nửa là các loại ao trùng, bên trong có rất nhiều rắn, côn trùng, chuột, kiến, cũng không biết đám côn trùng này đã bị tên này giết bao lâu, dưới đáy chất đống một tầng chất lỏng màu nâu đen, bên trên chất lỏng còn lúc nhúc rất nhiều giòi bọ, nhìn vào khiến cho người khác có cảm giác rất buồn nôn.

Bạch Quân Quân gần như là cau mày tìm kiếm trong những huyệt động này.

Trên lý thuyết nói, Vu Noãn có thể tranh thủ cho nàng nhiều nhất một canh giờ, nếu như trong khoảng thời gian này không tìm được hồ ly, thì rất có thể sẽ gặp cổ chủ .

Cho nên Bạch Quân Quân chỉ có thể giảm bớt thời gian, sau khi liên tục nhìn mấy cái động huyệt đều là ao trùng bình thường, Bạch Quân Quân dứt khoát từ bỏ bên ngoài đi thẳng đến chỗ sâu nhất.

Dù sao có thể trở thành thánh trùng, chắc hẳn là vô cùng quan trọng.

Bình Luận (0)
Comment