Nếu như những người này tiến hóa thành độc nhân, cổ chủ đã sớm lấy máu đầu tim của bọn họ.
Bạch Quân Quân giơ tay chém xuống giải quyết xong hơn bốn mươi quái vật hình người này, nhưng vội vàng kiểm tra lại một phen, bên trong huyệt động này ngoại trừ quái vật hình người cái gì cũng không có, Bạch Quân Quân bất đắc dĩ rời đi, lại chọn một huyệt động ở bên trái để thám hiểm.
Vừa nhấc chân Bạch Quân Quân chỉ cảm thấy dưới chân bị siết chặt, nàng cúi đầu thì nhìn thấy mắt cá chân bên trái bị quấn một chùm tơ trắng, tơ trắng này thậm chí có dịch sền sệt, mắt cá chân bị trói chặt nếu không phải có ủng da cá côn, chỉ sợ đã bị dịch nhờn tơ trắng này ăn mòn xuyên thấu.
Bạch Quân Quân còn chưa kịp suy nghĩ đây là cái gì, chỉ cảm thấy bên hông siết chặt, một chùm tơ trắng trói chặt eo nàng, dịch nhờn sền sệt này còn có một mùi gay mũi.
Một giây sau tơ trắng cuốn lấy eo và chân nàng phát lực, nhanh chóng kéo về phía sau.
Bạch Quân Quân khó khăn xoay người để cho phần lưng của mình chạm đất, sau đó vung vẩy Chu quỷ trong tay chém đứt tơ trắng.
Nhưng đồng thời lúc chặt chém, tơ trắng sền sệt dính bám vào trên lưỡi dao của Chu Quỷ.
Bạch Quân Quân cảm thấy sốt ruột, nếu như Chu quỷ bị tơ trắng dính chặt, lưỡi dao sẽ không còn sắc bén nữa, đối với hành động sau này sẽ có trở ngại rất lớn.
Nếu như nàng có dị năng hệ Hỏa thì tốt, trực tiếp thiêu hủy những tơ trắng đáng chết này, bớt việc lại giải hận.
Đáng tiếc, nàng không có.
Bạch Quân Quân không dùng được đao, chỉ có thể lấy cây bắt muỗi từ trong không gian ra, dùng ma pháp đánh bại ma pháp, lợi dụng axit của cây bắt muỗi đối phó với tơ trắng, quả nhiên tơ trắng gặp thứ có tính ăn mòn cao hơn so với chính mình chỉ có thể liên tục thất bại.
Rất nhanh tơ trắng theo đó bị đứt, Bạch Quân Quân bị kéo ra bên ngoài cuối cùng cũng ngừng lại, nàng thở phào một hơi.
Cây bắt muỗi mờ mịt liếc nhìn xung quanh, điều làm cho nó kinh ngạc nhất chính là, chủ nhân bình thường có tay nghề điêu luyện, hiếm khi lộ ra vẻ mặt mệt mỏi, thậm chí tóc còn dính vào trên trán trên gáy nàng, lộ ra có mấy phần yếu ớt.
Bạch Quân Quân dành thời gian nhìn thoáng qua cây bắt muỗi, có chút áy náy nói: "Cây bắt muỗi, hôm nay chỉ có thể dựa vào sự giúp đỡ của ngươi rồi."
Gào!
Cây bắt muỗi vô cùng phấn chấn, khiến cho mình đứng thẳng dậy.
Chỉ là tình huống nhỏ, nó không sợ hãi!
Lúc này Bạch Quân Quân đã bị kéo đến gần sát lối đi ra, nàng vừa đứng lên đã thấy cửa vào xuất hiện một con nhện to lớn màu tím.
Con nhện này so với con nhện mặt quỷ vừa rồi ở trong mật đạo thì lớn hơn gấp mười mấy lần, hơn nữa bên trên màu tím quỷ dị còn có một số hoa văn sẫm màu, giống như một vật tượng trưng gì đó.
Bạch Quân Quân đang nghiêm túc quan sát, đột nhiên phát hiện trên lưng con nhện có một ông lão khom người, ông lão kia ngồi tự nhiên trên lưng con nhện, không biết còn tưởng rằng là một con bọ chét trên người con nhện.
Mà ông lão này Bạch Quân Quân đã từng gặp, chính là người đi theo bên cạnh cổ chủ kia.
Chắc là vừa rồi quái vật hình người gào thét đã gọi ông ta quay trở về.
Bạch Quân Quân siết chặt tay.
Trước mắt, nàng chỉ có ba loại vũ khí là một cây chủy thủ, một cây roi trên cổ tay và cung nỏ đoản tiễn.
Nhưng, không có dị năng, uy lực của những vũ khí này sẽ yếu đi rất nhiều, không nói đến cây roi, chỉ với cung nỏ đoản tiễn, đã không thể thao túng bách phát bách trúng rồi.
Xem ra, chỉ có thể dựa vào kinh nghiệm khéo léo để giành chiến thắng, Bạch Quân Quân thở ra một hơi, chuẩn bị tấn công bất cứ lúc nào.
Mà lưng gù đã cười nói liến thoắng: "Con chuột nhỏ thật to gan, nếu ngươi đã muốn làm chất dinh dưỡng cho Tử Tiêu như vậy, vậy ta sẽ thành toàn cho ngươi."
Lưng gù nói xong đột nhiên bấm thủ quyết, Tử Tiêu nhất thời há to miệng.
Bạch Quân Quân lờ mờ có thể nhìn thấy răng nanh và giác hút bên trong miệng của con nhện màu tím, chỉ thấy bên trong những cái giác hút kia chứa đủ loại trứng trùng, nhìn rất là kinh khủng.