Nói về Bạch Quân Quân, lúc này nàng đang rơi vào hỗn loạn, ngay lúc nàng đang hôn mê, cảm giác được không gian truyền đến rung động, bùn lầy bên ngoài cũng đang rung động.
Đầu của nàng càng đau đến lợi hại, trong sự đau đớn này nàng đột nhiên mở mắt.
Chẳng biết tại sao, trước mắt nàng là một màu đen kịt, nhưng có thể cảm giác được bên cạnh có hai thứ rung động đến kịch liệt.
Bạch Quân Quân không nói hai lời mò tới vật kia, kết quả lại là hai hộp huyền thiết.
?
Bạch Quân Quân không biết đây là Vu Noãn trộm được từ chỗ cổ chủ, chỉ cho là trong không gian.
Nhưng khi nàng cẩn thận vừa cảm nhận được hai thứ trong không gian cũng rung động, thế là Bạch Quân Quân tiện tay lấy ra, kết quả nàng hoàn toàn sợ ngây người.
Lúc này, trong tay của nàng lại có bốn hộp báu!
Đúng lúc Bạch Quân Quân kinh hãi, chỉ cảm thấy bốn hộp báu đột nhiên xuất hiện một luồng lực hấp dẫn, tiếp theo linh hồn của Bạch Quân Quân bị hút vào.
Nàng mềm nhũn ngã xuống, Lý Văn Li đột nhiên mở to mắt giữ lấy nàng.
Lúc này ánh mắt của Lý Văn Li đỏ như máu, không có bất kỳ một tia cảm xúc nào, tay của hắn hơi co lại, muốn bóp chết người đang giữ trong tay, nhưng không biết tại sao lý trí nói cho hắn biết không thể.
Cho nên Lý Văn ly đã đưa tay ra lại yên lặng thu về, cuối cùng hắn chỉ ôm nữ nhân này vào trong ngực của mình.
Lúc này đám rêu trước mặt lần nữa ép bùn nhão quỷ dị kia đến góc xó.
Không còn lớp bùn bao vây, những độc trùng đó lần nữa thức tỉnh.
Lần này chúng nó dường như bị ngâm đầy trong bùn điện, con nào con nấy hai mắt đều đỏ lên, tất cả đều đang cố gắng kiềm nén chiêu cuối.
Lý Văn Li nhìn thấy con mồi trước mắt cũng phát ra tiếng cười liên tục.
Hắn nhìn thoáng qua thiếu nữ đã ngất xỉu trong ngực, cuối cùng chỉ đặt thiếu nữ này lên trên lưng của mình, lại xé một mảnh cột chặt ở trên lưng.
Lý Văn Li cũng không biết tại sao phải như này, chỉ biết là người này rất quan trọng, không thể vứt đi.
Lý Văn Li lo liệu xong cho Bạch Quân Quân, không cẩn thận đụng phải Chu quỷ trên lưng nàng, Lý Văn Li dứt khoát rút Chu quỷ ra, lưỡi dao sáng bóng này rất hợp ý hắn, so với răng được tháo ra từ trong miệng những con côn trùng đó thì dùng tốt hơn nhiều.
Lý Văn Li thỏa mãn cong môi, xông ra ngoài trước côn trùng một bước.
Mà đám côn trùng này không nghĩ tới kẻ điên này mạnh như vậy, đám trùng xuất phát từ bản năng tránh bị hại đã tập kết lần nữa.
Vốn dĩ cổ chủ ở bên trên đang toàn lực đối phó với Vu Noãn và A Đao, đột nhiên nhìn lại, không biết bắt đầu từ lúc nào, đầm lầy mạn đà la thật vất vả mới triệu hoán được ra lại biến mất lần nữa, chỉ còn một chút bùn đất ở trong khe hẹp góc xó đang run lẩy bẩy, về phần hoa Mạn Đà La to lớn thì càng khô héo.
Điều làm cho bà ta ngoài ý muốn là kịch độc như vậy lại không nuốt sạch hai người này, hơn nữa thiếu niên áo đỏ vẫn như cũ tinh thần phấn chấn chiến đấu với những độc trùng đó.
Đây rốt cuộc là quái vật gì?
Cổ chủ hoàn toàn không nghĩ tới thế gian này lại có người bách độc bất xâm.
Lúc này lực chú ý của cổ chủ hoàn toàn đặt trên người Lý Văn Li, Vu Noãn nắm lấy cơ hội lấy ra một con độc trùng khác, ong bay.
Đây là một loại ong mật toàn thân biến thành màu đen lại có lông tơ màu đỏ, nhìn thì cũng là thuộc loại có kịch độc.
A Đao cũng không biết những tiểu trùng tử này Vu Noãn giấu ở đâu, nói tóm lại lúc hắn phát hiện ra, côn trùng đã kết thành đội dũng mãnh lao tới chỗ cổ chủ.
Chờ cổ người kịp phản ứng ong mật đã đến trước mặt, bà ta liên tiếp lui về phía sau thuận tiện vung ra mạng nhện ngăn cản lại ong mật.
Hai người lần nữa bắt đầu đấu pháp.
A Đao không còn tác dụng nào khác, chỉ có thể làm xe cho Vu Noãn ngồi, phụ trách ôm nàng ta trốn tránh sự tấn công từ bốn phía của cổ chủ cổ trùng, Vu Noãn chỉ cần toàn tâm toàn ý đối phó với cổ chủ là được