Nhưng theo thời gian trôi qua, Bạch Quân Quân chỉ cảm thấy năng lượng trong cơ thể đang không ngừng tiêu hao.
Chẳng lẽ, tên này muốn so mệnh dài với nàng?
Bạch Quân Quân không khỏi cong môi cười lạnh: "Chơi trò kéo dài thời gian ở chỗ của ta là vô dụng, hoặc là thả ta ra, hoặc là ta sẽ giết ngươi rồi ra ngoài."
Lời của Bạch Quân Quân khiến cho Cự Long bên trong đầm lầy nổi giận, nó quay đầu vào trong vùng đầm lầy, quả thật là hạ quyết tâm muốn hao tổn đến cùng với Bạch Quân Quân.
Nhưng đầm lầy mênh mông nàng cũng không có khả năng thật sự chạy xuống để bắt Cự Long, dù sao ở trong đầm lầy không thấy rõ này có nguy hiểm gì ai cũng khó mà nói, hơn nữa bốn hòn đá đều ở nơi này, ngộ nhỡ dị năng lần nữa bị hạn chế thì phải làm sao bây giờ?
Bạch Quân Quân không còn cách nào, chỉ thúc giục thân hoa thuỳ đồng đang ngâm mình trong vùng đầm lầy, để sợi rễ thật dài truy tìm tung tích của Cự Long.
Hắc Long trốn dưới đáy đầm lầy cảm nhận được xúc tu đang truy tìm mình, đành phải trốn đến chỗ sâu.
Cho dù nó chạy đến đâu, cũng đều bị dây leo hoa thuỳ đồng của Bạch Quân Quân truy đuổi đến, bắt buộc phải trói lại được Hắc Long này.
Vào lúc Bạch Quân Quân đang hết sức chăm chú hoà giải với Hắc Long này, cũng không biết phía sau nàng âm thầm hiện lên bóng dáng của một con Hắc Long khác.
Con Hắc Long này im hơi lặng tiếng xuất hiện, lại bay lên không một tiếng động, chờ Bạch Quân Quân cảm nhận được sau lưng có cảm giác lạnh buốt quỷ dị, Cự Long đã gần trong gang tấc.
Nó há miệng ra nuốt Bạch Quân Quân vào trong bụng.
Bạch Quân Quân rơi vào trong miệng Cự Long ngược lại không cảm giác được vật thể như răng bén nhọn, nàng dường như vẫn rơi vào đầm lầy sền sệt như cũ, trong nháy mắt có thể khiến cho nàng ngạt thở.
Bạch Quân Quân dùng hoa thuỳ đồng bọc lấy chính mình, để phòng ngừa bùn nhão trong đầm lầy rơi vào tai mắt mũi miệng, khi cái kén hoa thuỳ đồng rơi vào trong bụng rồng, nó đột nhiên sinh ra rất nhiều xúc tu, những xúc tu này không ngừng cắm vào lục phủ ngũ tạng của Cự Long, sau đó lần nữa điên cuồng hấp thu năng lượng của Cự Long.
Cự Long này cho rằng nuốt Bạch Quân Quân vào bụng là xong việc, ai biết lại là nuốt một cái tổ tông, bị Bạch Quân Quân làm như thế, khí lực của nó điên cuồng giảm mạnh.
Cuối cùng chỉ trơ mắt nhìn chính mình bị thu nhỏ lại từng chút xíu một, đến khi chỉ còn lại có một giọt bùn nhỏ đến không thể nhỏ hơn.
Bạch Quân Quân nhìn viên bùn như ngọc trai đen này có chút trố mắt, đây là cái gì?
Chẳng lẽ đây mới là bản thể chân chính của Hắc Long?
Bạch Quân Quân vô ý thức nắm hạt châu màu đen này vào trong tay, không chờ nàng thấy rõ ràng trân châu đã biến mất trong lòng bàn tay, rất nhanh Bạch Quân Quân cảm nhận được trong khí hải có một thứ kỳ quái đang phá xác mà ra.
Một lúc lâu mới cảm nhận được thứ kia hình như là... Dị năng?
Dị năng gì mà quỷ dị như vậy?
Sau khi Bạch Quân Quân luyện hóa được Hắc Long, những con Hắc Long khác trong vùng đầm lầy dường như cũng cảm nhận được đồng bọn bị thôn tính, tất cả đều tức giận cuồn cuộn, bao gồm cả con Hắc Long đang bị Bạch Quân Quân truy đuổi cũng gào thét một trận.
Sau đó Bạch Quân Quân thấy trong đầm lầy lớn như vậy cuồn cuộn hiện lên ba con Cự Long màu đen.
Những con Hắc Long này đều ẩm ướt dính dấp, nhìn có chút dáng vẻ như chó rơi xuống nước.
Nhưng chuyện này không quan trọng, quan trọng là trong mắt những Cự Long màu đen này đều nhuốm sự cuồng bạo.
Vừa rồi Bạch Quân Quân ở ngay trước mặt người ta giải quyết một con Hắc Long, lúc này tiểu đồng bọn của nó dĩ nhiên là muốn báo thù.
Bạch Quân Quân cũng biết hiện tại chính là cục diện sống chết, cho nên nàng cũng không khách khí nữa, trực tiếp điều động nụ hoa của hoa thuỳ đồng.
Một bên là bùn nhão màu đen không ngừng phun ra, một bên khác là hoa thuỳ đồng bay trên bầu trời, song phương đều dốc hết toàn lực để chém giết.
Loại cảm giác tranh đoạt năng lượng quen thuộc này, Bạch Quân Quân cảm giác dường như đã từng quen biết.