Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 861 - Chương 861. Ai Hiểu Được Tình Thế Hỗn Loạn

Chương 861. Ai hiểu được tình thế hỗn loạn Chương 861. Ai hiểu được tình thế hỗn loạn

Nhìn có vè xấu xí kinh khủng, hơn nữa lại sắp đánh úp về phía đầu của A Đao.

Lý Văn Li ở phía dưới đột nhiên nhanh chóng lao lên trên như một mũi tên rời cung.

Chẳng mấy chốc hắn đã vượt qua A Đao, lao về phía Thiềm Thừ[1]. Lý Văn Li vung mũi đao gió lên, trong nháy mắt Thiềm Thừ bị chia thành hai mảnh, máu thịt văng tung tóe khắp trời.

[1] Thiềm Thừ cũng có nghĩa là con cóc

Lý Văn Li ghét bỏ vung tay lên một lần nữa, một cơn cuồng phong đột nhiên đánh úp lại, cơn cuồng phong này thổi ngũ tạng lục phủ của Thiềm Thừ lên phía trên, dính thẳng vào mặt của cổ chủ.

Tuy rằng cổ chủ am hiểu rất sâu việc nuôi cổ, cũng có năng lực kháng độc nhất định nhưng độc tố bình thường sao có thể so với kịch độc trong cơ thể của Thiềm Thừ mà bà ta đã nuôi dưỡng nhiều năm được?

Bà ta bất ngờ không kịp đề phòng bị dính lên khắp mặt, chỉ cảm thấy trên mặt bỏng rát khó chịu, giống như người bị tạt axit sulfuric vậy.

Cổ chủ gào khóc, kêu rên thảm thiết.

Không đợi bà ta kêu gào bao lâu, Lý Văn Li đã nhanh nhẹn lao lên trên, đối mặt với nữ nhân đã triệu hồi ra làn sương mù đỏ này, Lý Văn Li không hề khách sáo chút nào, cũng chẳng nói gì cả mà dứt khoát chặt đầu bà ta xuống.

“!!!”

Vu Noãn và A Đao hoàn toàn không ngờ rằng Lý Văn Li lại hành động nhanh chóng như vậy, mới trong chốc lát đã giết chết cổ chủ, hơn nữa lúc này Lý Văn Li đã cõng Bạch Quân Quân xông ra ngoài, không hề có ý chờ bọn họ.

Lúc này A Đao và Vu Noãn đều cảm thấy có gì đó không ổn nên cũng nhanh chóng đuổi theo ra ngoài, cây rêu bị thế lửa dồn vào góc cũng thuận thế giữ lấy góc áo của Vu Noãn, cứ như vậy theo bọn họ rời đi.

Lúc này, bên ngoài cấm địa, một đống người đang ngẩng cao cổ chờ đợi, bọn họ nghe thấy tiếng gầm thét của đủ loại dã thú trong cấm địa, càng nghe càng sợ hãi kinh hoàng.

Chỉ sợ nơi này đã xảy ra chuyện lớn rồi.

Nhưng mà cổ chủ có lệnh, không có dặn dò của bà ta, không ai được phép tiến vào.

Mọi người giống như kiến bò trên chảo nóng, như thiêu như đốt nhưng lại không có cách nào.

Bọn họ cứ đứng sừng sững ở cửa giống như hòn vọng phu, đột nhiên một người lao ra từ bên trong, người nọ dáng vẻ bẩn thỉu, toàn thân đều có dấu vết bị độc trùng gặm cắn, trên lưng hắn còn có một thiếu nữ mặc áo choàng màu xanh thắm.

Đầu tiên mọi người đều sửng sốt nhưng rồi nhanh chóng phản ứng lại. Vừa rồi chỉ có một thiếu nữ mặc áo choàng màu xanh thắm đi vào, có phải người này đang cõng Vu Noãn không?

Lý Văn Li nhìn thấy một đám người đông đúc muốn tiến lên bao vây thì dứt khoát nhấc chân ngự phong mà đi.

???

Mọi người đang muốn tiến lên hỏi tình hình, kết quả lại nhìn thấy Lý Văn Li không nói một lời đã bay lên biến mất trong không trung, lúc này cả đoàn người đều sững sờ.

Trong lúc mọi người ở đây đang nghẹn họng nhìn trân trối thì bên trong lại vang lên tiếng bước chân.

Tiếp theo lại là một nam nhân cõng một nữ tử mặc áo choàng màu xanh thắm từ bên trong đi ra.

Nhưng mà hai người này cũng chẳng hơn bao nhiêu, nhìn thấy bên ngoài có nhiều người như vậy thì nam nhân cũng tăng thêm tốc độ, mọi người chỉ cảm thấy hoa mắt, sau đó không còn thấy bóng dáng của hắc y nhân kia đâu nữa.

???

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

“Hay là… người đi trước là lão tiên sinh lưng còng, mà người được cõng chính là cổ chủ? Người được cõng phía sau mới là Vu Noãn?

Có người sững sờ hỏi một câu.

Nhưng mà mọi người đều im lặng, không ai có thể trả lời.

Mọi người bối rối đứng trong chốc lát rồi mới có người lên tiếng: “Chúng ta cứ đứng ở đây cũng không có tác dụng gì cả, nếu không cứ vào xem thử? Dù cho cổ chủ trách phạt thì cũng chấp nhận?”

“Nói có lý.” Vì thế nhóm trưởng lão và thánh nữ bắt đầu đi vào bên trong.

Mới đầu, trung đình ở cấm địa vẫn bình thường như cũ nhưng lúc đi về phía hang động của cổ chủ thì lại bắt đầu không ổn.

Chỉ thấy có một con nhện màu tím cực lớn nằm trước miệng hang động, mọi người sửng sốt, con nhện này… có vẻ rất quen.

Chờ bọn họ đi qua nhìn lại, không ai có thể nhầm lẫn họa tiết đám mây trên người con nhện màu tím kia được, là cổ bản mạng của tiên sinh lưng còng, Tử Tiêu.

Nói đến Tử Tiêu, ai ở núi Vu Tổ mà không biết chứ?

Bình Luận (0)
Comment