Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 950 - Chương 950. Đến Cửa

Chương 950. Đến cửa Chương 950. Đến cửa

Lúc này vợ của Đại Mao và Lâm nương tử đang thảo luận chính là chuyện rừng cây hợp hai làm một.

Lúc này Lâm nương tử nghe chuyện thì sửng sốt một chút, cái gì mà cồn cát bay tới, rừng cây sát nhập, địa hình thay đổi lớn... Bọn họ đang nói chuyện thần thoại xưa hay sao?

Nhìn thấy Lâm nương tử vẻ mặt mờ mịt, rất rõ ràng nàng ta không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, vợ của Đại Mao sốt ruột vô cùng, hận không thể lôi bọn họ đi ra ngoài xem một chút.

Đúng lúc này Bạch Quân Quân mở cửa phòng đi ra.

Vợ của Đại Mao nhìn thấy Bạch Quân Quân lập tức từ bỏ Lâm nương tử, kích động chạy đến trước mặt Bạch Quân Quân, kể lại chuyện tối ngày hôm qua một lần.

Mà lần này Lâm nương tử có thể coi như nghe hiểu rồi, ý của bọn họ là trong vòng một đêm tất cả gò núi của rừng cây bên trái đều được quăng sang rừng cây bên phải rồi.

Nhưng... Sau khi nghe hiểu thì càng thấy không thể nào hiểu được nữa.

? ? ?

Cồn cát tự mọc chân rồi chạy?

Bạch Quân Quân bình tĩnh gật đầu: "Ngươi nói ta đã biết, thật ra không có gì kỳ quái, giống như mây trắng trên trời biết di chuyển, dòng sông cũng sẽ lưu động, vỏ quả đất đang vận động không phải bình thường sao? Trải qua trăm ngàn năm sau một mảng lớn đại lục này sẽ còn phân ra năm châu lục lớn đấy."

"? ? ?" Vợ của Đại Mao mờ mịt.

Cái gì mà vỏ quả đất vận động, một khối đại lục phân chia thành lục địa gì, nàng ta căn bản không hiểu rõ là cái gì.

Nhưng trong mắt nàng ta Bạch Quân Quân chính là quyền uy, nàng nói không có vấn đề vậy chắc chắn không có vấn đề, mặc dù cũng không biết vấn đề không có vấn đề này rốt cuộc là vấn đề gì, nhưng tóm lại không có vấn đề là được.

Cho nên vợ của Đại Mao cũng không xoắn xuýt nữa, ngược lại là Lâm nương tử lúc này mới chậm rãi nhướng mày: Xem ra... Chuyện cồn cát di chuyển này là có ẩn tình khác.

Bạch Quân Quân nhìn thoáng qua Lâm nương tử, bình tĩnh khẽ vỗ bờ vai của nàng ta: "Nghĩ cái gì thế, thật sự việc này không liên quan đến chúng ta."

"..." Lâm nương tử bình tĩnh gật đầu: "Ta có nói các ngươi liên quan đến chuyê n này sao?"

"..." Bạch Quân Quân.

"Yên tâm ta sẽ không nói ra, hơn nữa loại chuyện này ta gặp nhiều rồi, trong phim khoa học viễn tưởng đừng nói cái gì dời sông lấp biển, ngay cả sao hỏa đụng phải trái đất, siêu nhân cũng có bản lĩnh một quyền đánh bay sao hoả này, chuyện này của các ngươi không tính là gì."

"..." Bạch Quân Quân chưa được xem phim khoa học viễn tưởng.

Nghe thật sự là lợi hại.

Cứ như vậy, cho dù bên ngoài ngân hà sao bắc đẩu di chuyển thế sự xoay vần cảnh còn người mất, nhưng ở trong rừng này, thôn Hỏa tộc thậm chí người của thần tiên cư rất nhanh đã chấp nhận sự thay đổi thần kỳ của mảnh đất này.

Mặc kệ bên ngoài mất đi cồn cát hay là mất đi rừng cây, bọn họ vẫn như cũ muốn học tiếng phổ thông, học được kỹ năng sinh hoạt, học các loại đánh nhau ẩu đả... Không phải, bản lĩnh cường thân kiện thể.

Bạch Quân Quân và hồ ly làm hiệu trưởng ban đầu, dưới sự trợ giúp của rất nhiều lão sư ưu tú cuối cùng đã được thả tự do, hôm nay là ngày từ chức đầu tiên, cũng là ngày đầu tiên rừng cây sát nhập, ở giai đoạn rất tốt đẹp này, bọn họ dứt khoát chọn ngày không bằng đụng ngày, hiện tại đến nhà hàng xóm thăm hỏi.

Dù sao đến nhà hàng xóm vào buổi tối cũng không giống chuyện quan trọng, hơn nữa buổi tối bọn họ còn phải làm công trình mở kênh dẫn lưu, rất bận rộn.

Lúc này Hắc Phong Thập Bát trại đều một lòng nghĩ đến việc đi tìm chứng cớ kỳ quái trên trời rơi xuống nên tất cả đều chạy đến cồn cát cắm đầu tìm kiếm cái gọi là chỉ thị của thiên thần, bọn họ một người hai người chổng mông lên đào bới ở trong cát vàng, tuyệt đối không nghĩ đến sẽ có người ở giữa ban ngày mở đường trên không trung đi thẳng đến nơi ở của bọn họ.

Hơn nữa tốc độ phi hành trên bầu trời của hai người quá nhanh, cũng không để ý đến ở trên cồn cát có người đang chổng mông lên tìm bảo tàng.

Cứ như vậy, lực lượng đôi bên hoàn mỹ bỏ lỡ nhau.

Lúc Bạch Quân Quân và Lý Văn Li đi vào Hắc Phong Thập Bát trại, nơi này một mảnh vắng lặng.

Nhưng mặc kệ là cuộc sống hàng ngày hay là hoàn cảnh đều tốt hơn so với bờ sông bên kia.

Bình Luận (0)
Comment