Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 991 - Chương 991. Lẻn Vào Phía Trước Hóng Hớt

Chương 991. Lẻn vào phía trước hóng hớt Chương 991. Lẻn vào phía trước hóng hớt

Cho nên bọn họ không nghe mệnh lệnh cũng không sao, đúng không?

Hơn nữa đêm nay đi thám thính tin tức cũng tiện để sắp xếp cho hành động ngày mai.

Về tình về lý, hai người đều có đầy đủ lí do để không thể không xuất phát, sau khi thỏa thuận xong, bọn họ ăn bánh bao rồi chuẩn bị nghỉ ngơi, đợi trời tối.

Mãi cho đến nửa đêm, hai người mới chậm rãi thức dậy hoạt động.

Tuy rằng lúc này hơi muộn nhưng xung quanh ngoài thủ vệ tuần tra ra thì cơ bản không có người sống đi lại.

Hai người nhờ bóng đêm che phủ, bay lên không trung giống như pháo bắn thẳng lên trời.

Vì để tránh cho người khác phát hiện mà độ cao của bọn họ được áng chừng lên đến vạn mét, cũng có nghĩa là chỉ trong giây lát, hai người đã đến phủ thành chủ.

Thủ vệ ở bên này càng nghiêm ngặt hơn so với khu cư dân.

Hơn nữa còn sắp xếp rất nhiều thủ vệ quan sát tình hình trên đài cao, những người này cầm cung nỏ trong tay, ánh mắt mở to như chuông đồng, sáng ngời linh hoạt nhìn xung quanh, cho dù là một con bướm đêm bay qua cũng sẽ khiến bọn họ cảnh giác, càng đừng nói là người sống.

Bạch Quân Quân và Lý Văn Li lượn vòng trên không trung một hồi lâu, thật vất vả mới tìm được điểm mù ở trong một góc, từ từ đáp xuống.

Nhưng mà tuy rằng bọn họ tránh thoát thủ vệ quan sát tình hình nhưng lại không tránh thoát được thủ vệ tuần tra.

Bọn họ vừa hạ xuống đã lập tức gặp phải một đội thủ vệ tuần tra sáu người, may mà thân thủ hai người linh hoạt, không đợi thủ vệ kịp phản ứng đã hành động trước để kiềm chế đối phương.

Hai người phi thân lên, một người giải quyết ba người, chỉ trong giây lát đã hạ gục sáu người.

Rồi sau đó Bạch Quân Quân dùng dị năng điều khiển dây leo kéo sáu người xuống dưới nhà, làm cho bọn họ hoàn toàn hóa thành bùn xuân.

Cứ như vậy, hai người thay y phục của thủ vệ, trà trộn vào giữa đội ngũ tuần tra.

Sau khi quanh co lòng vòng một lúc, cuối cùng cũng đến được phòng khách.

Hai người nhanh chóng leo lên trên xà nhà, ẩn nấp thân hình ở đó.

Người ở trong phòng khách hoàn toàn không phát hiện ra, vẫn chăm chú đọc thư như cũ.

Người này khoảng chừng hơn ba mươi tuổi, khuôn mặt tròn tròn, dáng người cũng tròn tròn, không dính dáng gì đến hai chữ mỹ nam cả nhưng mà cả người lại lộ ra vẻ ung dung đẹp đẽ quý giá, nhất là sau khi đã ở trong khu dân nghèo tận hai ngày, lúc thấy người này, Bạch Quân Quân lại càng cảm thấy hắn giống như một viên cá viên cà ri.

Đương nhiên nàng có thể có tưởng tượng phong phú như vậy là nhờ quyển sách mỹ thực văn hay tranh đẹp của Lý Văn Li, lúc Bạch Quân Quân đang suy nghĩ cá viên cà ri có hương vị gì thì một thanh niên mặc áo choàng tím từ bên ngoài bước vào.

Hắn nhìn người đang ngồi ở vị trí chủ vị, lễ phép nâng tay lên, chắp tay thi lễ.

“Đường huynh.”

Viên cà ri kia khẽ nhướng mi, như cười như không nhìn hắn: “Ta nghe nói đệ vẫn chưa tìm được Vũ Văn Loan Phi.”

Vũ Văn Tuyển vẫn chỉ nâng tay thi lễ, không hề trả lời.

“Cửu đệ à, đây là lỗi của đệ đấy, rõ ràng phụ vương đã hạ lệnh cho đệ bắt sống Vũ Văn Loan Phi nhưng mà đệ làm việc thế nào vậy? Đệ như vậy bảo chúng ta làm sao yên tâm mà giao thiên hạ cho đệ được?”

Vũ Văn Tuyển vẫn im lặng rũ mắt như cũ, không lên tiếng.

Viên cà ri đứng lên: “Xem ra phụ vương nói rất đúng, đệ vẫn còn quá trẻ, kinh nghiệm không nhiều, từ hôm nay trở đi ta sẽ hỗ trợ đệ, cùng nhau bắt Vũ Văn Loan Phi.”

“Đa tạ đường huynh.” Bàn tay nâng lên của Vũ Văn Tuyển vẫn không buông như cũ nhưng cuối cùng cũng chịu mở miệng.

“Khách sáo gì chứ, suy cho cùng thì chúng ta mới là huynh đệ.” Viên và ri nói một câu đầy ẩn ý rồi sau đó lại nói: “Đúng rồi nghe nói ngày đệ mất dấu Vũ Văn Loan Phi còn gặp phải phục kích của người thần bí?”

“Phải.” Vũ Văn Tuyển không hề giấu diếm.

“Sao lại thế, chẳng lẽ vẫn chưa thu dọn sạch sẽ dư nghiệt của lão tam sao?”

“Có lẽ vậy.” Vũ Văn Tuyển thản nhiên trả lời.

“Đệ như thế là không được rồi.” Viên cà ri chân thành nói, vỗ vỗ bả vai của Vũ Văn Tuyển.

Bình Luận (0)
Comment