Chỉ Cần Được Ở Phía Sau Anh

Chương 63


Sau ngày hôm đó, Từ Anh hoàn toàn im lặng.

Cậu là đến giờ sẽ xuống ăn cơm, hướng dẫn mấy người tập luyện dị năng, huấn luyện mấy người Kỳ Anh năng lực chiến đấu.

Tránh né Bạch cha và Thiên Tuấn rõ ràng.
°°°°°
Chu Hạo sau khi phụ giúp người trong căn cứ xây dựng ổn thỏa liền mang theo em gái đến tìm Thiên Tuấn.
"Đây là Chu Mộng, em gái tôi.

Là dị năng Nước." Chu Hạo vào nhà ngồi xuống rồi giới thiệu với Thiên Tuấn.
" Chào Bạch thiếu gia.." Chu Mộng đỏ mặt giọng ngọt ngào chào hỏi
" Ừm....!" Thiên Tuấn gật đầu uống ngụm nước chờ Chu Hạo nói tiếp
" Mấy người bọn họ muốn gia nhập vào đội của căn cứ, hai anh em chúng tôi đến để theo Bạch thiếu" Chu Hạo nói rõ mục đích.
" Người nhà các người đâu? Thiên Tuấn gật đầu
" Chỉ còn hai chúng tôi thôi".

Chu Hạo không nói nhiều
" Các người với Chu Tường Minh....?" Thiên Tuấn hỏi thẳng
" Kẻ thù....." cả hai anh em đồng thanh
" Được.....!Nhưng các người nhớ kỹ, Tôi không thích người phản bội...." Rốp .....!Thiên Tuấn nói xong cái ly anh đang cầm trên tay bể nát
Hai anh em Chu Hạo nhìn nhau, Bạch thiếu gia đây là đang cảnh cáo họ.
"Các người thu dọn rồi đi tìm Bạch Diễn" Thiên Tuấn cho họ đi ra.
"Vâng.....!" Hai anh em nhanh chóng đi thu dọn đồ của mình để đến Bạch Gia.
Gần một giờ sau họ quay trở lại.
"Bạch Diễn, về nhà chính..." Thiên Tuấn lấy bộ đàm gọi
"Lão Đại....." Gần mười phút sau Bạch Diễn có mặt.
" Hai người này sẽ gia nhập đội ngũ của chúng ta, mang đi thu xếp.." Thiên Tuấn ra lệnh.
"Rõ....!Lão Đại" Bạch Diễn gật đầu rồi mang đi.
Buổi tối có người mới nên cả đám lại tự mình tụ tập ăn mừng....!Nhưng lần này lại có cả Từ Anh.
Sau khi giới thiệu qua mọi người bắt đầu ăn uống....
" Cậu ở phòng nào? Khi nào rảnh tôi sang tìm cậu chơi" Chu Hạo khều Từ Anh hỏi.

" Tôi không ở đây....!Hôm nay là sang ăn ké mọi người" Từ Anh lắc đầu
" Vậy cậu ở đâu?"
" Nhà chính"
" Ở chung với Bạch thiếu" Chu Mộng nghe vậy lên tiếng ngay
" Ừm....." Từ Anh gật đầu
" Thế cậu đi bên kia ai thế cậu làm việc...?" Chu Mộng
"Làm việc....?" Từ Anh ngẩn đầu lên nhìn
Cả nhà đều nhìn Chu Mộng.
" Làm sao thế..?" Thấy cả nhà bỏ đũa nhìn mình Chu Mộng có chút ngại
" Cô nghĩ tôi sẽ phải làm gì..?" Từ Anh không nhịn được mà hỏi.
" Nhìn cậu nhỏ như vậy....!Chắc là canh cửa hay là sai vặt của Bạch Lão Gia đi" Chu Mộng nhìn nhìn rồi nói
Không khí lạnh xuống vài độ.....!" Quên giới thiệu với hai người...!Đây là Từ Anh, cứ gọi là Từ thiếu đi.

Cậu ấy có thân phận đặc biệt đến làm khách ở Bạch Gia......!Nói chung chúng ta đều phải bảo vệ cậu ấy......!" Bạch Long hắng giọng nói.
" Thân phận đặc biệt....!Tôi sao chưa nghe qua nước mình có gia tộc, hay một quan chức nào họ Từ." Chu Mộng suy nghĩ rồi hỏi
" Cô cứ biết như thế là đủ rồi" Từ Anh cũng không muốn so đo
" Thời buổi này còn bày đặt ra vẻ....!Cái gì mà đặc biệt, Tôi là người họ Chu còn chưa nói mình đặt biệt..." Chu Mộng bĩu môi
"Em ít nói thôi" Chu Hạo nghe được liền kéo tay em gái.
" Xì....." Chu Mộng liếc ngang rồi ăn cơm của mình.
Từ Anh nghe xong không khí bây giờ lại lạnh thêm.....!Nhưng rất nhanh chóng phục hồi.
" Mọi người ăn đi tôi về.." Từ Anh cố gắng bình tĩnh lại rồi đứng dậy đi ra
" Có gì hơn người chứ, cũng chỉ đến ăn nhờ ở đậu mà thôi" Chu Mộng thấy cậu đi liền nói
" Mời cô ăn nói cho cẩn thận lại.

Tôi đã nói qua cậu ấy là người chúng tôi bảo vệ" Bạch Long nghiêm túc.
"Cô đã vào đây thì nên nhớ một điều, ở đây ngoài Lão Đại thì tất cả đều là cậu ấy quyết định..." Bạch Lan ngồi đối diện nhìn Chu Mộng nói.
" Không phải cậu ấy là.....!Cái kia đó chứ...?" Chu Mộng nghĩ đến một khả năng nên nhìn mọi người e dè hỏi.
" Chúng tôi không biết, đó là việc của chủ, chúng tôi ở đây là người làm, hai người cũng vậy.

Việc của người làm là im lặng và tuân thủ mọi mệnh lệnh là được...." Bạch Thần giọng nói nghiêm túc lạnh lùng
" Chúng tôi biết, chúng tôi biết..." Chu Hạo thấy không khí căng thẳng nên giải vây cho em gái.


Mọi người nhanh chóng kết thúc bữa ăn rồi ai về phòng người ấy.

Nhưng bọn họ có chung một suy nghĩ là cảnh giác Chu Mộng và Chu Hạo
Sáng hôm sau tập trung tại nhà chính ăn sáng.

Vẫn là ba bàn...!Bạch cha ngồi chủ vị.

Thiên Tuấn, Từ Anh ngồi một bên, Thiên Ân và Bạch Diễn ngồi đối diện.
"Cậu ta có thể ngồi ở kia..?" Chu Mộng đi vào thấy vậy liền nhăn nhó
" Ăn sáng đi...." Chu Hạo thấy mọi người nhìn liền nhanh chóng kéo em gái ngồi xuống ghế.
Chu Mộng bực mình, cậu ta vậy mà được ngồi chung bàn trên còn ngồi kế bên Bạch Thiên Tuấn.
Ăn uống xong thu dọn mọi thứ mọi người họp lại.

Hôm nay có người mới nên cả đội tập trung tại sân huấn luyện để nói qua quy định của đoàn đội và Bạch Gia.
" Cái gì là nấu ăn và dọn dẹp..

Tôi cũng phải làm?" Chu Mộng nghe đến đây liền la lên.
" Như cô vừa nghe".

Bạch Diễn nhíu mày nói
" Tôi không biết..." Chu Mộng kiên quyết lắc đầu.
" Tiểu thư Bạch Thiên Ân còn phải làm cô dựa vào đâu mà muốn rảnh rỗi...?" Từ Anh thật sự không thích được người này.
" Cậu....." Chu Mộng định phản ứng lại liền bị anh trai ngăn lại.
" Em im lặng cho anh......Xin lỗi tiếp tục đi...." Chu Hạo la em gái rồi nói với Bạch Diễn.
" Hôm qua quên nói với hai người một việc.

Ở đây tất cả đều do Lão Đại quyết định, nếu lão Đại vắng mặt sẽ do Từ Anh quyết định.

Cậu ấy là người chúng ta cần phải bảo vệ..." Bạch Diễn nói cho Chu Mộng và Chu Hạo.


"Còn một điều nữa tôi nhắc nhở.

Không cần biết trước đó thân phận của các người là gì, nhưng hôm nay đã gia nhập vào đội An Hạo thì quên thân phận đó đi và cũng nên nhớ rõ một quy tắc......!Các người sống chết gì cũng phải tuyệt đối trung thành.

Làm theo mọi mệnh lệnh được đưa ra.

Nếu không làm được ngay lúc này hãy bước ra, nếu không sau này vi phạm sẽ chỉ có một con đường duy nhất,......." -- Sáng nay cả đám đã báo lại việc tối qua cho hắn.

Từ Anh có thân phận gì không bàn tới, chỉ riêng việc cậu còn giữ bao nhiêu vật tư trên người thì đã đủ để phải bảo vệ cậu ta an toàn tuyệt đối.
"Rõ chưa....." Bạch Diễn nói xong nhìn qua không một ai bước ra rồi hỏi
"Rõ......" Cả đám đồng thanh.
"Tốt......! Hôm nay các người xuất ra dị năng mạnh nhất xem có thiếu sót thì cùng nhau tìm cách khắc phục..." Từ Anh thấy Bạch Diễn nói xong gật đầu, liền đứng lên nói.
Được.....!Cả đám gật đầu rồi bắt đầu đi tập luyện.

Hôm nay Từ Anh không để mọi người hấp thu tinh thạch chắc là có lý do nên cả đội nhanh chóng làm theo.
Cũng như thường lệ, mọi người rèn luyện Từ Anh và Thiên Tuấn sẽ ngồi nhìn.

Chu Mộng sao khi nghe vậy liền thể hiện hết khả năng của mình, cô là dị năng Nước , thế là bao nhiêu thùng chậu đều bị cô ta cho đầy nước vào đến khi không còn sức thì dừng lại.

Từ Anh và Thiên Tuấn đều nhìn thấy, hai người muốn xem cô ta còn có thể làm đến mức nào.

Cứ thế hai tuần trôi qua mọi người đều tự mình luyện tập nghiêm túc.

"Lão Đại, Từ Anh....." Bạch Khê và Kỳ Anh đang luyện tập đột nhiên la toáng lên.
" Có chuyện gì.....?" Mọi người tập trung lại Thiên Tuấn nhìn hai người bọn họ
"Lão Đại xem......" Bạch Khê và Kỳ Anh hai người điều khiển hai cây dao găm nằm trên mặt đất mà không cần dùng tay.
" Đây cũng là dị năng đi.....!" Thiên Tuấn nhìn một chút rồi mới đưa ra kết luận.

" Đúng như vậy, nếu dựa trên ngũ hành có kim - mộc - thủy - hỏa - thổ, nay đội của chúng ta đã tập hợp đầy đủ rồi......." Từ Anh thật sự không hiểu dị năng là dựa vào đâu để nói, đành nói theo ngũ hành vậy.
" Làm như mình giỏi lắm không bằng..." Chu Mộng bĩu môi.
Mọi người đồng loạt nhìn sang
" Tôi nói không phải sao, chúng ta cả ngày tập luyện cực khổ, lại phải bảo vệ cho cậu ta.

Còn cậu ta cả ngày chỉ biết ngồi đó chẳng làm gì cả cũng chẳng tập luyện." Chu Mộng không kiêng kỵ gì cả cứ thế mà nói ra.

"Đây không phải là chuyện cô nên quan tâm." Thiên Tuấn chỉ nói ngắn gọn.


" Bạch thiếu gia, anh để ý cậu ta thử xem.

Cậu ta mới đến đây có bao lâu chứ, vậy mà quen cửa quen nẻo ở đây, còn có thể không ngượng ngùng mà ra lệnh sai biểu người của anh như vậy, còn bày đặt thân thiết với Bạch tiểu thư nữa chứ.

Làm như đây thật sự là nhà của cậu ta không bằng...." Mấy ngày nay cô luôn quan sát, nếu không ai nói cô còn nghĩ từ nhỏ cậu ta đã sống ở đây rồi.
Toàn trường im lặng, không khí hạ xuống đến mức có thể đóng băng.

" Đây là việc nhà Bạch Gia, người ngoài như tôi không nên xen vào.." Từ Anh cười khẩy nói rồi đi vào nhà chính.
" Cậu nên quản tốt em gái của mình, nếu không quản được có thể lập tức rời khỏi......" Thiên Tuấn nói với Chu Hạo rồi cũng đi ra.

Bạch Diễn ra hiệu tất cả mọi người đều giải tán bây giờ chỉ còn lại hai anh em Chu Hạo.

" Em đây là muốn làm gì hả?" Chu Hạo thật sự không hiểu em gái mình.
" Tại em ngứa mắt cậu ta"
" Nhưng cậu ta đâu có làm gì em"
" Nhìn là biết cậu ta có ý với Bạch thiếu gia, nhưng người ta không quan tâm đến mà cả ngày còn luôn đi bên cạnh, còn bày đặt thân thiết với Bạch Thiên Ân nữa chứ.

Đã vậy còn nói chuyện với đám người kia như là chủ nhân của họ vậy, mà cả đám lại răm rắp nghe theo nữa"
" Nhưng chuyện này không liên quan đến chúng ta"
" Em là không chịu được...."
" Tại sao chứ ?"
" Em....!"
"Em là thích Lão Đại..?"
" Ừm....."
" Haizzz....!Chu Mộng à...! Chúng ta bây giờ không như trước kia nữa.

Lão Đại là nghĩ đến thù địch của hai nhà không liên lụy đến người vô tội nên mới thu nhận chúng ta.

Chu gia và Bạch gia không bao giờ có kết quả đâu."
" Nếu là Bạch thiếu gia đã chấp nhận cậu ta em không nói, đằng này anh ấy chán ghét cậu ta đến thế mà.

Em mặc kệ, khi nào Bạch thiếu gia chưa có người bên cạnh khi đó em còn cơ hội.

Nhưng nhất định sẽ không là cậu ta." Chu Mộng nói xong bỏ đi về không thèm để ý đến anh trai.
"Haizz.......!" Chu Hạo thở dài, hắn biết tính nết em gái mình ra sao, hắn phải canh chừng cẩn thận nếu không sẽ không bao lâu nữa......

Bình Luận (0)
Comment