Chỉ Cần Được Ở Phía Sau Anh

Chương 68


Bạch Diễn trở về mọi người còn đang xôn xao trên sân
"Lão Đại..."
" Ừm....!Kết quả..?"
"Lão đại...!Lần này Bạch Thần, Bạch Trúc, Bạch Phi, Bạch Khê, Bạch Minh, Bạch Khôi, Kỳ Anh sẽ đi theo anh."
" Xe thì mang theo hai xe tải, một xe bọc thép, và một xe phòng."
" Xe tải một xe chứa nhiên liệu một xe chứa thức ăn và nước uống, xe phòng thì chứa thiết bị y tế và quần áo, xe bọc thép thì chứa vũ khí..."
" Anh xem cần bổ sung gì thêm không" Bạch Diễn nói kế hoạch cụ thể cho Thiên Tuấn nghe.
Thiên Tuấn trầm ngâm một lúc
" Trước cậu sang bên kia tìm người lúc trước mang theo giấy giới thiệu của tôi vào căn cứ rồi gọi sang đây"
"Vâng lão đại...." Bạch Diễn nhanh chóng rời đi
"Các người chờ khi nào Bạch Diễn trở lại thì vào thông báo, tôi đi tìm lão gia"
"Vâng lão đại...."
Thiên Tuấn vào nhà thấy cha mình đang ngồi ở bàn trà nên cũng đi đến ngồi xuống.
" Con đã quyết định..."
" Dạ....!Mong Ngài hiểu cho chúng con"
" Tại sao phải nhất định là nó.."
" Ngài xem ..

Ngay cả ông trời cũng cho chúng con một cơ hội, thì sao Ngài lại không thể chứ..?"
" Nhưng hai đứa là anh em ruột..."
" Thân phận hiện tại của cậu ấy không phải"
" Con....."
" Con còn nhiều việc, xin phép cha .."
Thiên Tuấn đứng dậy đi ra ngoài thì Bạch Diễn cũng vừa về dẫn theo một người.
" Chào Bạch thiếu Tôi là Lâm Tường.

Ngài còn nhớ Tôi chứ...?"
" Tất nhiên....!Hôm nay gọi cậu đến là có việc cần bàn bạc"
" Bạch thiếu có việc cứ nói...!Tôi sẽ không từ chối"
" Lần này Tôi có việc cần đi ra ngoài một thời gian khá lâu chưa biết cụ thể thời gian trở về, bên cậu có ai không vướng bận người nhà không...?"
" Ngài cần bao nhiêu người...!?"
" Năm người biết lái xe .."
" Có..."
" Vậy cậu về thương lượng với họ, rồi nhanh chóng đến gặp tôi đi..."
" Được tôi sẽ trở lại ngay..."
Chờ Lâm Tường đi rồi Thiên Tuấn mới nói

" Bạch Diễn, ngày mai sau khi Tôi đi, cậu mang theo một nữa số vũ khí trước đó HUYỀN đã chuẩn bị đem đi cho bên căn cứ"
" Cậu xem bọn họ ai có khả năng thì đưa ba người sang bên kia hướng dẫn mọi người hấp thu tinh thạch"
" Từ ngày mai cậu sẽ thay Tôi làm chủ ở đây, Tôi là giao cả Bạch Gia cho cậu..."
" Lão đại...!Tôi sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ, còn Bạch Gia sẽ luôn luôn chờ anh về làm chủ"
"Có việc gì cứ nói" Thiên Tuấn thấy mọi người cứ muốn nói lại thôi nên lên tiếng
" Lão đại anh dù thế nào cũng phải mang Từ Anh về có được không...? Bạch Diễn trịnh trọng nói
" Đúng vậy, đúng vậy..

lão đại
" Các người vì sao lại xem trọng Từ Anh như thế chứ...?" Đây là vấn đề mà anh đã thắc mắc từ rất lâu.
"......"
Mọi người nhìn nhau một lúc Bạch Thần mới lên tiếng
" Lão đại....!Thật ra từ đầu chúng tôi không hề thích Từ Anh.

Cậu ấy quá tự cao lại rất ngạo mạn.

Trong mắt ngoài lão đại thì chỉ có Bạch thúc và tiểu thư thôi.

Chúng tôi khi đó còn cho rằng cậu ấy vì muốn lấy lòng để được ở lại Bạch Gia."
" Nhưng sau khi cùng nhau đi ra ngoài làm nhiệm vụ, cùng trải qua nguy hiểm, lại cùng nhau sinh hoạt hằng ngày..

Chúng tôi dần dần có cái nhìn khác về cậu ấy."
Một lúc sau đột nhiên Bạch Phi như hồi tưởng lại mà hỏi một câu
"Lão đại......!Anh không thấy cậu ấy rất giống Tam thiếu gia sao...?"
" Các người đều thấy vậy sao...?" Thiên Tuấn nhìn mọi người như đang nhớ đến cái gì đó.
" Đúng vậy.....!Rất giống đó .." Mọi người gật đầu
" Lão đại có nhớ lần chúng ta ở nhà máy pin năng lượng không....? Khi nhìn thấy cậu ấy từ trong đi ra tôi cứ ngỡ là Tam thiếu gia, tôi cứ theo bản năng xem cậu ấy như tam thiếu mà làm việc, không ngờ cậu ấy lại phối hợp vô cùng nhịp nhàng.

Nếu lúc đó Từ Anh nói cậu ấy là thiếu gia sống lại hay phẫu thuật thẩm mỹ thì tôi đều tin hết.." Bạch Phi nhớ lại
" Đúng vậy...!Thật ra cậu ấy có nhiều điều giống thiếu gia nhà mình lắm.

Như là ăn uống, tính cách, thói quen hằng ngày nữa...." Bạch Minh bổ sung
"Ngay cả mục tiêu chọn nam nhân cũng giống nhau..." Kỳ Anh bỗng nhiên lên tiếng.
" Cái này thật sao....?" Mọi người giật mình.
" Đúng vậy...!Rất giống nhau..." Kỳ Anh khẳng định rồi tự cười một mình.
" Nếu hai người kia là một, vậy làm sao có thể yêu anh trai tôi đây? Họ là anh em ruột thịt đó...!Mọi người quên à..?" Thiên Ân nhắc nhở

"......"
" Thật ra tôi cũng không biết nên nói như thế nào cho phải.

Nhưng thật sự nếu hai người họ đều là một cũng là Thiên Hạo thì đã sao chứ....?"
" Cô thấy chúng tôi là anh em ruột thì có khả năng ở bên cạnh nhau sao...?" Thiên Tuấn không ngờ rằng sẽ có người nói như vậy
" Nếu là trước kia thì tôi không dám nói, nhưng bây giờ là mạt thế.

Hiện tại chúng ta còn có thể đứng đây nói chuyện, biết đâu chút nữa thôi liền bị tang thi cào phải.

Lúc đó sẽ trở thành quái vật thì cho dù là cha, mẹ, con cái hay người thân của mình còn ăn thịt được nữa kìa.

Nếu đem hai chuyện này ra so sánh thì vấn đề lão đại vừa nói đó, nó nhỏ đến mức không đáng để nhắc đến đâu.

Huống hồ....!Hai người đều là nam, đâu có khả năng sinh con đâu mà sợ vấn đề huyết thống..." Kỳ Anh nói ra suy nghĩ trong lòng mình.
" Mọi người cũng cho là vậy sao...? Thiên Tuấn và Thiên Ân lại bất ngờ khi không thấy ai phản bác cả
" Lão đại, Tiểu thư......!Đối với chúng tôi thật ra vấn đề huyết thống nó cũng không có gì quan trọng và nó không đáng giá một chút nào cả...! Điển hình là mười lăm người chúng tôi đây.

Cha mẹ - con cái là huyết thống thiêng liêng nhất mà còn có thể bỏ đi, thì chuyện này nó chỉ đơn giản là trước kia hai người ở hai phòng, yêu nhau rồi thì đến ở một phòng thế thôi."
" Nếu một ngày nào đó chúng tôi yêu đương rồi kết hôn đi.....!Biết đâu đối phương lại là anh chị em ruột thịt của mình thì sao..? Lúc đó thì sao đây...? Tiếp tục hay chấm dứt...? Lỗi là tại ai chứ...? Đâu có ai trước khi yêu đương liền đi xét nghiệm ADN chứ..."
" Tình cảm nó không phải là thứ chúng ta có thể quy định được hay không được.

Đúng hay sai.

Nếu đã là duyên phận thì sẽ đến được với nhau.

Trên thế giới này đâu phải chưa xảy ra chuyện như thế"
" Chúng ta còn có được dị năng, Từ Anh lại có không gian thần kỳ, thì chuyện này cũng như chúng ta nấu gói mì bỏ thêm rau với thịt, góp phần làm tăng thêm hương vị thế thôi...."
" Nói chung Từ Anh cũng được mà Tam thiếu thì càng tốt...!Đối với chúng tôi họ quan trọng như nhau cả..."
" Cho nên lão đại lần này, nhất định phải mang người về, phải là nguyên vẹn trở về..."
Bạch Diễn nghe mọi người nói như thế đột nhiên linh quang lóe lên trong đầu....!Sau đó làm ra vẻ mặt âu sầu rồi thở dài
"Thật ra...!Lão đại có nổi khổ của mình....!Haizzz...."
Thiên Tuấn và Thiên Ân chưa bắt nhịp kịp với mọi người thì bị Bạch Diễn làm cho giật mình...
" Lão đại có gì cứ nói ra chúng ta nhiều người nhiều cách"
" Đúng đó, có khi người ngoài sẽ dễ nhìn ra vấn đề hơn.."

"Đúng đó...!Đúng đó..."
"....."
" Là như thế này....!Bạch thúc cũng giống các người xem Từ Anh thành Tam thiếu gia rồi."
" Như vậy càng tốt chứ sao.."
" Nhưng Ông lại không đồng ý cho họ đến với nhau, nói họ là anh em ruột.....!Chỉ khổ cho Từ Anh và lão đại của chúng ta....!Lần này đi nếu trở về liền sẽ khó mà đến với nhau được...!Thôi thì cứ để họ cùng nhau sống ở bên ngoài đi.

Chứ về rồi nhìn nhau mà không được phép ở bên nhau, lỡ như Bạch thúc ép buộc họ lấy người khác thì....!Haizzz....." Bạch Diễn chỉ nói bấy nhiêu rồi lại thở dài....
" Chuyện này....."
" Giờ làm sao đây...."
" Khó khăn lắm lão đại mới hiểu được tấm lòng của Từ Anh mà....."
" Cậu ấy e là chưa biết được nữa kìa...."
" Nhưng còn Bạch thúc thì làm sao đây...."
" Bạch thúc ơi là Bạch thúc...."
" Bạch thúc cũng thật là...."
Bạch cha bên trong phòng...!Hắc xì...!hắc xì....!hắc xì...
"Chỉ cần Bạch thúc đồng ý là được đúng không....? Xuân Hi nhìn Bạch Diễn
"Ừm....!Lần này lão đại là làm trái ý với Bạch thúc.

Có thể...."
Xuân Hi đi tới đi lui một lúc rồi kéo luôn Bạch Diễn lại.

Cả đám to nhỏ với nhau.

" Tôi có cách này......"
Thiên Tuấn nhìn em gái.

Bọn họ chỉ mới giải quyết được vấn đề trước mắt, còn sau này chưa biết sẽ xử lý ra sao.

Chưa biết sẽ giải quyết như thế nào về thân phận của em trai.

Vậy mà tới bọn họ thì chỉ cần nghe qua liền có luôn đáp án không cần thời gian để suy nghĩ.

Đây phải chăng là "Người trong cuộc u mê - Người ngoài liền sáng suốt"....
Một lúc sau.....
"Cứ như thế đi...!Diễn quản gia hạnh phúc của lão đại và Từ Anh nằm hết trên tay anh đó" Xuân Hi trịnh trọng
" Đúng vậy....!Chúng tôi sẽ nghiêm túc thực hiện nhiệm vụ" Cả đám đồng thanh.
"Được...!Tôi sẽ không phụ kỳ vọng của mọi người.

Nhất định sẽ sắp xếp ổn thỏa cho tất cả." Bạch Diễn cũng trịnh trọng không kém.
Cả nhóm tự thảo luận xong liền ngồi chờ Lâm Tường.
Hơn một giờ sau Lâm Tường trở lại mang theo hai nữ bốn nam, tính cả hắn là bảy người.
" Chào Bạch thiếu.."

" Lâm Tường có nói qua rồi đúng không..?"
" Vâng..."
" Tôi cũng nói rõ hơn....!Lần này tôi là đi tìm một người rất quan trọng.

Nếu không tìm thấy thì sẽ không trở về.

Bởi vậy các người phải suy nghĩ cho kỹ rồi đã quyết định...!Các người không theo tôi thì vẫn có thể ở lại căn cứ không có ảnh hưởng gì cả nên đừng quá bận tâm..."
" Nếu như tìm được người trở về chúng tôi có được ở lại đội của Bạch thiếu không..? Lâm Tường hỏi cho hắn cũng là cho mọi người.
" Tất nhiên là được....!Nhưng tôi chưa từng bỏ qua cho kẻ phản bội lại tôi..."
"Điều đó Bạch thiếu yên tâm..." Bảy người khẳng định.
"Trước các người nói tên cùng với khả năng của mình đi.."
"Tôi là Lâm Tường dị năng băng"
" Cảnh Liêm dị năng lửa"
" Đoàn Thanh dị năng thổ
" Nghi Phàm dị năng nước"
" Mộng Nhiên dị năng băng"
" Trường Quân dị năng lửa"
" Hải Hạ dị năng mộc"
Thiên Tuấn gật đầu rồi hỏi
"Các người còn người nhà không..?"
" Không Bạch thiếu...!Bọn họ người thì người thân biến thành tang thi, người thì bị tang thi cắn chết, người thì trong lúc chạy trốn tang thi bị gϊếŧ nhầm, người thì không thể về lại quê nhà để tìm người thân..." Lâm Tường nói đại khái.
" Nếu đã vào đây thì Bạch Gia sẽ là nhà của các người.

Chúng ta sẽ là người thân..."
" Cảm ơn Bạch thiếu..."
" Vậy hai người dị năng thổ và mộc ở lại còn lại sẽ theo tôi ra ngoài..."
" Vì sao..

chúng tôi không được đi..?" Hải Hạ và Đoàn Thanh ngạc nhiên.
" Bạch Diễn"
" Vâng lão đại...",
Bạch Diễn bước ra nhìn bảy người rồi nói
"Các người đã gia nhập vào đây vậy nên nhớ hai điều quan trọng.

Trước hết là tuyệt đối không bao giờ được phép phản bội lại Bạch Gia, thứ hai chỉ cần làm theo chỉ thị của lão đại là được..."
"Hiện nay căn cứ cần phát triển trồng trọt cho sau này, nên rất cần dị năng thổ và mộc.

Đó là lý do hai người ở lại....."
Bạch Diễn để bảy người họ tiếp nhận thông tin một lúc..
" Đã rõ chưa....? Cảm thấy mình có thể làm được không..?"
" Làm được...." Bảy người đồng thanh..

Bình Luận (0)
Comment