Chỉ Cần Được Ở Phía Sau Anh

Chương 81


Buổi tối, Bạch gia tổ chức ăn mừng Từ Anh bình an trở về.

Sau khi ăn uống Thiên Tuấn chờ mọi người ổn định anh mới lên tiếng..
" Hôm nay tập trung mọi người, tôi có một chuyện cần tuyên bố..
.....Đây là Từ Anh, có lẽ mọi người đã biết.

Nhưng tôi một lần nữa nói rõ..

Cậu ấy là vợ tôi, sau này mọi quyết định của cậu ấy cũng chính là quyết định của tôi.

Ở đây cậu ấy sẽ toàn quyền quyết định mọi chuyện không cần thông qua bất kỳ ai.

Tôi không muốn có người nghi ngờ hay không làm theo chỉ thị của cậu ấy...."
" Có ai không phục hay ý kiến gì thì trực tiếp bước ra, nếu không thì sau này phạm phải cấm kỵ thì đừng trách tôi không nương tay..."
Cả nhà im lặng như tờ..

Bạch cha không ngờ con trai lớn lại dứt khoát như thế..
" Lão đại...!Tôi có ý kiến..."
" Nói...."
" Tôi không phải là không phục, tôi chỉ muốn khiêu chiến với Từ thiếu có được không..? Cảnh Liêm bước ra nói.
Mọi người nghe vậy liền háo hức lên...!
Từ Anh nhìn về phía Thiên Tuấn thấy anh gật đầu liền bước ra.
" Được...!Anh ra tay đi..."
" Từ thiếu chỉ giáo thêm.." Nói xong Cảnh Liêm nhanh chóng ra đòn.
Hắn là bộ đội đã giải ngũ, nên động tác nhanh gọn, dứt khoát đúng vào chỗ hiểm.

Từ Anh cũng không vội vàng, nhẹ nhành mà tránh đòn.

Cảnh Liêm thấy thế biết năng lực cậu không đơn giản liền xuất ra dị năng lửa cấp 2 của mình.
Từ Anh không né cứ đứng yên tại chỗ, khi mọi người cho rằng ngọn lửa sẽ táp vào cậu..

Nhưng không..

nó dừng lại cách Từ Anh nữa mét sau đó tắt ngấm đi...
" Tôi thua..." Cảnh Liêm biết mình không phải đối thủ của cậu.
" Còn ai nữa không.." Từ Anh vẫn đứng đó chờ người tiếp theo.
" Lão đại..

Anh và Từ thiếu thử một chút đi.." Bạch Diễn cười toe toét.
" Được thôi..." Thiên Tuấn cũng muốn xem cậu đã mạnh đến đâu...!

Từ Anh cũng không từ chối
Hắc...!hắc...!hắc....
"Hai người từ từ..." Bạch Diễn ngăn lại..
" Sao đấy..." Mọi người không vui
" Chúng ta cá xem ai sẽ thắng đây..." Bạch Diễn không do dự.
" Tôi cá Từ thiếu.."
" Tôi cá lão đại..."
Cuối cùng chỉ có nhóm Lâm Tường - Chu Mộng - Chu Hạo và nhóm Đào Tính chọn Thiên Tuấn.

Còn lại đều chọn Từ Anh.

Bạch cha và bốn người Quân Thừa Ân chỉ ngồi xem.
" Lần này em không được nhường, nếu không thì đừng mơ có đồ ăn ngon..." Thiên Ân bước ra lớn tiếng đe dọa.
Hắc..

hắc...!hắc ..
Cả nhà thấy mặt Từ Anh nhăn như trái cà héo liền cười vang.

" Không cần nhường anh đâu.." Thiên Tuấn sao không nhìn ra cậu là sợ anh bị mất mặt trước mọi người chứ.
" Là anh kêu đó..." Từ Anh thở dài.
" Lên..."
Thiên Tuấn hô to rồi nhanh chóng ra tay, Từ Anh cũng tiến lên.

Anh ra đòn cậu nghênh đón không hề né tránh.

Các đòn anh ra nhanh và chuẩn xác vô cùng nhưng cậu lại thông thả mà tiếp nhận.

Trước mắt mọi người bây giờ là một người mạnh mẽ tấn công, một người nhẹ nhàng uyển chuyển phá chiêu.

Cả hai như đang trình diễn một màn "tâm đầu ý hợp".

Mọi người nín thở quang sát theo từng động tác của cả hai.

Mắt thấy đã không thể làm ảnh hưởng đến cậu Thiên Tuấn nhanh chóng xuất ra dị năng của mình.
Một loạt băng bay thẳng về hướng Từ Anh, cậu cũng không hề lo lắng mà bình tĩnh xuất ra từng đoạn băng nhỏ đối đầu trực tiếp với băng của anh làm cho nó chuyển đi hướng khác.

Thiên Tuấn liền phóng ra một ngọn lửa, lần này anh đã xuất ra toàn bộ dị năng của mình.

Ngọn lửa vừa ra mọi người đều cảm nhận được nhiệt độ xung quanh đột nhiên có chút tăng cao.

Từ Anh vẫn đứng yên, cậu không hề tránh đi ngọn lửa cứ thế bao trùm cả người cậu.


Mọi người há hốc mà nhìn, ngọn lửa cháy ngày càng lớn.

Cả đám lo lắng cho cậu...Nhưng chưa được bao lâu thì mọi người nín thở mà nhìn chăm chú vào ngọn lửa kia..

Ban đầu nó là màu đỏ rực sau đó nhạt dần - nhạt dần rồi từ từ chuyển sang màu xanh lam.

Mọi người cũng cảm nhận được nhiệt độ xung quanh đang từ từ hạ xuống, và hiện tại là lạnh đến rùng mình.

Mọi người chưa kịp hiểu chuyện gì thì một cảnh tượng vô cùng quỷ dị xảy ra..
Ngọn lửa màu xanh kia đang từ từ bị hút vào một chỗ, cho đến khi nó bị hút hoàn toàn thì mọi người mới thấy được Từ Anh vẫn nguyên vẹn đứng đó, cả người không có một dấu hiệu bị lửa đốt qua.

Sau đó cậu xòe tay ra, trên bàn tay cậu có một ngọn lửa nhỏ màu xanh đang nhảy nhót...!
Cả nhà chỉ biết kinh ngạc mà nhìn, không còn ai có thể bình tĩnh được trong lúc này cả.
Hoang mang đi qua cả đám lại la ó vang trời..
" Thắng rồi...!Từ thiếu thắng rồi...!Từ thiếu giỏi quá..."
" Anh thua rồi, em giỏi quá đi.." Thiên Tuấn bước lên xoa đầu cậu cũng không quên khích lệ.

Mọi người xoay quanh Từ Anh để xem ngọn lửa trên tay cậu, chỉ có một người vẫn đứng im tại chỗ.
Người đó không ai khác chính là Chu Mộng.

Lúc nảy khi cậu bị ngọn lửa bao trùm trong lòng cô liền vui vẻ không thôi.

Khi qua một lúc vẫn chưa thấy động tĩnh gì thì cô vui đến độ muốn hét lên, nhưng mà không ngờ cậu có thể bình an, có thể thắng được..

Cô không cam tâm..

Cậu đã có năng lực như thế sao còn đến để tranh Bạch Thiên Tuấn với cô chứ.

Cô không cho phép điều đó xảy ra, Bạch Thiên Tuấn phải là của cô, hai tiếng "chị dâu" chỉ có cô mới xứng thôi...
Sau khi mọi người đã xem đủ Thiên tuấn mới hắng giọng..
" Còn ai không phục nữa thì có thể bước ra.."
" Không có.."
Cả đám đồng thanh, bọn họ không phải không phục mà chỉ muốn biết năng lực của Từ Anh thôi.

Cậu đánh xong mà mặt không đỏ, hơi thở đều đặn nhẹ nhàng, vẫn cứ ung dung như đang chơi đùa thế kia thì chứng minh cậu chưa dùng hết lực, bọn họ không ai muốn đi tìm chết đâu.

Mọi người đã nghĩ đúng, Từ Anh thật sự không biết mình đã là cấp mấy nữa rồi, cậu bây giờ không chỉ có thể sử dụng dị năng của mình mà còn có thể lợi dụng dị năng của đối phương để làm vũ khí cho mình nữa kìa.


Lúc nãy cậu chỉ ra một chút lực mà thôi.
" Nếu không ai nữa thì chúng ta sẽ nói những chuyện tiếp theo đi.."
" Vâng..

Lão đại.." Mọi người nhanh chóng ổn định nghe anh thông báo..
" Từ ngày mai Bạch Thần - Bạch Sa - Bạch Lỗi có một nhiệm vụ khẩn cấp cần phải làm nên sẽ không tham gia vào việc của căn cứ.."
" Có thể không lâu sau chúng ta sẽ đánh tới căn cứ của Chu Tường Minh nên tất cả mọi người phải khẩn trương tập luyện, nâng cao dị năng.."
" Bạch Diễn..Nhanh chọn ra ba người hướng dẫn cho người mới cách hấp thu tinh thạch.."
Thiên Tuấn nói rồi nghĩ một lúc chờ mọi người tiếp nhận thông tin, sau đó mới hỏi lại.
" Mọi người có ai có ý kiến gì nữa không..?"
" Không lão đại.."
" Từ nay các người chỉ cần làm hai việc.."
" Đó là tập luyện nâng cao dị năng và canh gác.."
" Tất cả mọi chuyện còn lại tôi sẽ giải quyết.."
Từ Anh nhắc nhở..
" Rõ...!Từ thiếu.."
" Nếu đã không còn ai có ý kiến thì giải tán đi, sáng mai đúng giờ tập trung.."
" Rõ..

Lão đại..."
Đợi mọi người đi hết Bạch cha không kìm chế nữa, ông đập ngay ly trà đang cầm trên tay..
" Xem ra các anh đã lớn nên không còn để lời nói của tôi vào tai nữa..?"
" Cha bớt giận..." Thiên Ân đưa qua một ly khác cho ông.
Thiên Tuấn và Từ Anh vẫn nắm chặt tay cúi đầu không lên tiếng.

" Nói.." Bạch cha quát lên.
" Con xin lỗi, nhưng con đã quyết sẽ không thay đổi đâu..

Ngài đừng tức giận hại thân.."
" Hoang đường..

Còn dám nới như thế trước mặt ta..?"
" Thì Ngài bảo con nói mà.."
" Im ngay..."
"............"
Từ Anh ngoan ngoãn không nói một chữ, Bạch cha chờ một lúc không nghe ai lên tiếng.

Ông ngẩn đầu thì thấy con trai nhỏ đang cầm bàn tay con trai lớn chơi đùa.
" Giỏi..

Giỏi lắm.." Bạch cha tức đến mức không nói nên lời, ông đứng dậy đi vào phòng.
Bạch cha đi, Thiên Ân và Bạch Diễn nhìn hai con người đang đứng kia mà không biết nên nói cái gì cho phải...
" Đi ngủ thôi.." Thiên Tuấn thấy cha đã đi nên kéo cậu đi lên phòng.

Bạch Diễn và Thiên Ân chỉ biết lắc đầu, cả hai cũng chia nhau đi về phòng..
_______

Sáng hôm sau..
Khi mọi người ăn sáng xong Bạch Diễn liền phân việc cho từng người trong nhà.

Trong lúc đó Thiên Tuấn - Từ Anh mang theo bốn người Quân Thừa Ân đi tìm mấy người lãnh đạo căn cứ.

Sau khi giới thiệu Từ Anh với bọn họ anh mới để Quân Thừa Ân nói lại toàn bộ sự việc, cả căn phòng im lặng một lúc rồi bắt đầu phẫn nộ..
" Ông ta điên rồi.."
" Ông ta có còn là con người nữa không đây..?"
" Chúng ta phải để cho toàn bộ dân chúng biết được sự thật bộ mặt của ông ta.."
" Thật uổng công cha và ông nội của ông ta mà.."
" Ở dưới mồ chắc họ đang rất căm phẫn rồi đó.."
"......."
Ngươi một câu, ta một câu..

Chu Tường Minh đã bị những người ở đây chửi mắng không còn chút thể diện.

" Là thế này..

Ông ấy đã tìm ra phương pháp để tiêu diệt bệnh độc tang thi, nhưng còn thiếu một vài thứ.

Không biết các vị đây có thể hỗ trợ không..?"
" Bạch thiếu nói thật..?"
Nghe nói thế mọi người ở đây mặt mày hớn hở..
Quân Thừa Ân thở dài rồi mới nói..
" Những thứ còn thiếu thật ra không khó tìm, nhưng cái quan trọng là tinh lọc Thiên thạch, tôi vô phương.."
" Cái này các người không cần lo lắng..

Người của tôi sẽ xử lý.."
" Cậu nói thật..?" Quân Thừa Ân nghe Từ Anh nói thế liền hỏi dồn.
" Thật..

Sau này sẽ cho ông kết quả.." Cậu gật đầu khẳng định.
" Vậy Ngài Quân đây cho chúng tôi danh sách, chúng tôi sẽ cho người nhanh chóng thu gom.." Một người lãnh đạo đưa một sấp giấy và viết qua.
Quân Thừa Ân nhanh chóng ghi ra các thứ cần thiết.
Trong lúc đó Thiên Tuấn - Từ Anh và mọi người tiếp tục bàn các kế hoạch tiếp theo.
" Nếu muốn tiêu diệt tang thi nhanh nhất, chúng ta cần tập trung bọn chúng lại, như thế cũng sẽ hạn chế được số lượng thuốc cần dùng.."
" Từ thiếu nói có lý, nhưng như thế thì số lượng tang thi sẽ rất đông chúng ta có chống đỡ nổi không..?"
" Bởi vậy trong thời gian này chúng ta cần phải cải tạo lại căn cứ..

Đây là kế hoạch mọi người xem đi.."
Từ Anh trải bản vẽ lên bàn, đây là đêm qua cậu đã vẽ ra..
Mọi người nhìn theo tay cậu rồi nghe cậu nói qua từng quá trình..
" Chúng ta sẽ cho dị năng thổ xây thêm một lớp hàng rào bên ngoài nữa, trước là xây xung quanh cả căn cứ, sau đó lại bồi thêm đến khi thấy đủ độ dày thì ngừng..."
" Tại những điểm này chúng ta sẽ xây thành nơi quan sát và để vũ khí, như thế khi đánh với kẻ địch sẽ không cần vận chuyển, làm như thế cũng để phân tán vật tư đi, đề phòng khi chúng ta bị đánh cướp sẽ không bị mất toàn bộ.."
" Tôi có rất nhiều dây lõi đồng, chúng ta sẽ kéo đến những vị trí này, khi đó chúng ta để dị năng lôi truyền điện vào cũng có thể giữ chân của tang thi, chúng ta sẽ có thêm thời gian tấn công chúng.."
" Được chúng tôi sẽ nhanh chóng cho ra nhiệm vụ.." Mấy người lãnh đạo thấy cậu nói cụ thể như thế cũng không có ý kiến gì nữa..

Bình Luận (0)
Comment