Ngày 29 tháng 8 năm 3225 Tinh lịch, 10 giờ 53 phút, Cố Kinh Bạch và Lục Chỉ chính thức xác lập quan hệ người yêu.
Đối diện với ánh mắt ngập tràn mong đợi của Lục Chỉ, Cố Kinh Bạch chỉ có thể trả lời: “Anh đồng ý.” Y đương nhiên đồng ý, thậm chí cũng đã chuẩn bị một kế hoạch tỏ tình, quyết tâm nghiêm chỉnh thực hiện theo, nhưng không phải bây giờ, không phải ở đây, sinh mệnh dài đằng đẵng, y cũng không sốt ruột, điều quan trọng nhất trước mắt vẫn là: “Em có thể đồng ý với anh một chuyện không?”
“Đương nhiên rồi, bất kể anh nói gì, em đều sẽ đồng ý với anh.” Toàn thân Lục Chỉ đang rơi vào sự khiếp sợ khi Cố Kinh Bạch thật sự đã chấp nhận lời tỏ tình của hắn. Tuy trước khi bày tỏ cũng nắm chắc vài phần nhưng một khắc khi giấc mộng trở thành hiện thực, hắn vẫn cảm thấy thật khó mà tin nổi.
Thậm chí còn nảy sinh suy nghĩ hoài nghi bản thân – mình rốt cuộc có tài cán gì cơ chứ?
“Ngay cả anh muốn nói gì mà em cũng không hỏi, liệu…”
“Bất kể là cái gì cũng đều không quan trọng hơn anh.” Lục Chỉ trả lời gần như là theo phản xạ, không chút động não bật thốt lên: “Anh nói gì thì đáp án của em cũng vẫn là đồng ý với anh.”
“Có thể…”
“Không cần nói cũng được.” Không thể không đồng ý, chỉ cần bọn họ có thể ở bên nhau thì bảo hắn làm gì cũng được.
Rất nhanh, Lục Chỉ đã vì sự qua loa này của mình mà vạn phần hối hận.
Bởi vì điều mà Cố Kinh Bạch muốn Lục Chỉ đồng ý chính là… ký vào tờ đăng ký kết hôn.
Một phút trước mới xác lập quan hệ, một phút sau đã kết hôn rồi. Lục Chỉ sáng suốt nhận ra, nhất định là có vấn đề xảy ra ở khâu nào đó, hắn lập tức hỏi thẳng lại, Cố Kinh Bạch cũng trả lời rất thật thà.
“Anh định dùng giấy đăng ký kết hôn của chúng ta làm một phần tư liệu khiếu nại, nộp lên bên trên.” Chứng minh Lục Chỉ có tình cảm với con người, còn Cố Kinh Bạch là người giám hộ hợp pháp của Lục Chỉ. Bọn họ cũng có thể xin làm nhiệm vụ chồng chồng hỗ trợ nhau.
Diễn biến nhanh như một cơn lốc xoáy, trên đầu Lục Chỉ xuất hiện vô vàn dấu chấm hỏi, tuy hắn cũng muốn kết hôn với Cố Kinh Bạch nhưng kết hôn vội vàng và đính kèm theo nguyên nhân thế này, không có một xu cảm giác nghi thức nào hết!
Cho nên, đến cùng là đã xảy ra chuyện gì?
Chuyện này phải kể từ lúc trước khi Cố Kinh Bạch đến gặp Lục Chỉ.
Vừa ngủ dậy, Cố Kinh Bạch phát hiện mình đang bị treo trên hotsearch, còn là loại hotsearch tiêu cực, cả Tô Lâu và trợ lý AI đều không biết nên an ủi Cố Kinh Bạch như thế nào, Tô Lâu thậm chí còn ôm con thú cưng của Cố Kinh Bạch tới, để y vuốt ve điều hòa tâm trạng. Nhưng thái độ của Cố Kinh Bạch cực kỳ bình tĩnh, giống như chẳng liên quan gì đến mình, còn phân tích các mặt lợi và hại, đưa ra sách lược ứng phó.
Đã gặp phải vấn đề thì không nên sợ hãi mà phải tìm cách giải quyết vấn đề, đây chính là phong cách làm việc nhất quán của Cố Kinh Bạch, tiếc nuối hay hối hận chỉ tổ lãng phí thời gian, chi bằng nghĩ cách làm thế nào để chuyển hóa mọi chuyện từ âm thành dương.
Cái hotsearch tiêu cực kia của Cố Kinh Bạch, rất hiển nhiên là có liên quan đến Lục Chỉ.
Làm một nhân viên “hot” của Cục quản lý Thời Không, cộng thêm có phòng phát sóng trực tiếp thu hút khán giả trong nhiều năm, trong lúc vô tình, Cố Kinh Bạch đã gom được một fanclub có số lượng thành viên khá đông đảo trên mạng, coi như cũng là một người nổi tiếng, thiết lập hình tượng được nhiều người biết đến nhất chính là: tam quan chính, “lang” tâm như sắt, cùng với thành tích một trăm phần trăm hoàn thành nhiệm vụ.
Bây giờ chuyện mọi người đang làm ầm ĩ chính là thiết lập tích cách của Cố Kinh Bạch bị sụp đổ, nói chính xác hơn thì là quần chúng ăn dưa sau khi đọc được một cái gọi là “vạch trần nội bộ”, cảm thấy thiết lập tính cách của Cố Kinh Bạch đã sụp đổ.
Phản ứng đầu tiên của Cố Kinh Bạch chính là: “???” Mình có thiết lập hình tượng? Mình có thiết lập hình tượng từ khi nào vậy, sao mình lại không biết?
Trước tiên, tạm thời chưa nói đến việc tự mình định nghĩa, đưa một người đang sống sờ sờ, có nhiều tính cách mà mình không tiếp xúc không biết rõ vào một số từ ngữ miêu tả đếm bằng đầu ngón tay buồn cười cỡ nào, chỉ nói đến chuyện suy nghĩ của con người luôn luôn thay đổi là một sự thật hiển nhiên, suy nghĩ khi lớn rồi sẽ không giống như khi còn bé, chuyện từng trải qua rồi sẽ không giống những chuyện chưa từng trải qua, thậm chí còn có người ngày hôm nay đã không còn giống ngày hôm qua nữa.
Con người là một sinh vật không ngừng học tập và đúc rút kinh nghiệm.
Sao có thể vĩnh viễn không thay đổi?
Vả lại, cái thiết lập hình tượng kia cũng chẳng phải là Cố Kinh Bạch cố tình tạo ra hay thuê người tuyên truyền cho mình, là nhãn mác mà cư dân mạng gán cho y qua mấy lần xem phòng phát sóng trực tiếp làm nhiệm vụ của y mà thôi.
Nhãn mác đó có khả năng bị xé rách bất cứ lúc nào, bình thường đến không thể bình thường hơn, nhưng lại có người không chấp nhận được.
Đối với kết cục của thế giới tận thế, bọn họ tuy không được xem, cũng không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, dựa theo kinh nghiệm của bọn họ, nhất định là Cố Kinh Bạch sẽ giết vua tang thi, cứu vớt thế giới, nhưng bây giờ bên trong bài vạch trần lại nói, Cố Kinh Bạch đang ở bên vua tang thi.
Một tên vua tang thi cực kỳ nguy hiểm, đo lường chỉ số nhân đạo khẳng định là ra số âm, Cố Kinh Bạch lại không giết gã mà còn dùng visa người nhà đưa vua tang thi về không gian mười chiều.
Sao anh có thể ở bên vua tang thi cơ chứ? Anh có xứng với số tiền thưởng chúng tôi ném cho anh không? Anh khiến chúng tôi quá thất vọng rồi.
Phản ứng đầu tiên của fan là đừng có nói miệng như thế, có bản lĩnh thì show ghi chép ném thưởng ra, và tám trong số mười người bày tỏ “sự thất vọng” sẽ mai danh ẩn tích.
Những người không biến mất sẽ nói, đây là chuyện dùng tiền để khen thưởng hay không thôi à? Sao các người lại não tàn vậy hả? Đây là vấn đề đạo đức! Đây là sụp đổ hình tượng! Chúng tôi không làm fan của anh ta, không cho anh ta tiền thì không thể lên tiếng lúc nhìn thấy chuyện bất bình à?
Và trọng điểm là chẳng có một ai cố gắng đi tìm hiểu chân tướng rốt cuộc là như thế nào, người khác nói cái gì bọn họ sẽ tin răm rắp cái đó, cộng thêm trí tưởng tượng của mình vào là bắt đầu cào phím chửi bới.
Căn cứ của bọn họ còn có, trong bài “vạch trần nội bộ” có nói Cố Kinh Bạch trông thì có vẻ nghiêm túc kiềm chế, lạnh lùng cấm dục, thực ra là tình nhân xếp hàng dài. Ngoại trừ vua tang thi thì anh ta còn cặp kè không công khai với một nhân vật phản diện trong nhiệm vụ thứ hai của phòng Thâm tình. Đối phương chỉ sợ mọi người không đoán ra được nhân vật phản diện kia là ai, trực tiếp điểm danh bộ phim truyền hình máu chó “Chạy Mau Đi Mommy Đại Minh Tinh”, làm cho tất cả mọi người đồng thời nhớ đến nhân vật phản diện độc ác Hoắc Chi Trĩ, chuyên tìm cách hãm hại vai chính.
Nghe đâu bây giờ bên cạnh Cố Kinh Bạch lại thay người, anh ta quay trở lại Bạch Ngọc Kinh, bí mật hẹn hò với ma quân Hỗn Độn, kẻ mà anh ta đã từng đánh một trận thành danh hồi niên thiếu.
Hồi Cố Kinh Bạch đến Bạch Ngọc Kinh làm nhiệm vụ, ở Cục chưa có hình thức dùng phòng phát sóng giám sát, sau đó có rồi thì phòng phát sóng của Cố Kinh Bạch bất ngờ nổi tiếng, nhiệm vụ y làm những năm qua đều được ghi lại, qua mấy lớp lọc bỏ biên tập, video được đăng lên trang web chính thức, khán giả có thể xem bất cứ lúc nào. Đương nhiên là có thu phí, lợi nhuận phần lớn là của Cục quản lý Thời Không, một lượng phần trăm nhỏ về được tài khoản ngân hàng của Cố Kinh Bạch.
Nếu như nói năm đó bầu không khí giữa Cố Kinh Bạch và ma quân Hỗn Độn rất “gay”, tình anh em tương ái tương sát thì thôi đi, nhưng mà bọn họ rõ ràng đâu phải vậy, khán giả chẳng nhìn ra nổi một xíu tia lửa ái tình nào, điều duy nhất bọn họ nhớ được là ma quân Hỗn Độn không chuyện ác nào không làm cùng với cảm xúc vui sướng tràn trề khi Cố Kinh Bạch phong ấn được ma quân Hỗn Độn trên đỉnh Bất Chu.
Đây giống như là khi bạn ra sức ủng hộ một người bạn, cùng người đó đấu tranh với kẻ thù của cả hai trong rất nhiều năm, bạn vì người bạn đó mà giúp đỡ không tiếc mạng sống, phất cờ hò reo cổ vũ, nhiệt huyết tràn trề, kết quả đột nhiên có một ngày, người bạn của bạn nói với bạn rằng, cậu ấy và kẻ mà bạn ghét nhất trên đời này cảm mến nhau.
Đại đa số không ai có thể ngốc nghếch tiếp nhận rồi hô lên “ngao ngao đáng yêu quá”, bọn họ chỉ cảm thấy mình đã bị phản bội.
Đặc biệt là bởi vì Cố Kinh Bạch chuyển từ phòng Nghịch tập phóng khoáng sảng khoái sang phòng Thâm tình “nhão nhão dính dính”, bản thân một số fan đã hơi bất mãn với điều này rồi, bọn họ tự xưng là fan sự nghiệp, từ chối tiếp xúc với tình cảm mềm yếu.
Cố Kinh Bạch chuyển sang phòng Thâm tình cũng đã phát sóng trực tiếp một lần, mà lại chỉ phát có một nửa, fan mới không có độ trung thành cao, sức chiến đấu cũng không đủ.
Dưới sự ảnh hưởng của đủ các loại nguyên nhân, cái hotsearch bắt mắt kia ra đời.
Tất nhiên, cũng có không ít fan ủng hộ Cố Kinh Bạch, thậm chí phần lớn fan vẫn còn tin tưởng Cố Kinh Bạch không phải là người giống như trong bài “vạch trần” nói, nhưng bọn họ cũng không suy nghĩ theo hướng tích cực mà lại chọn đổ lỗi, cảm thấy chắc chắn là do Lục Chỉ có vấn đề, là tên đó đã làm hư nam thần của bọn họ, tên đó phải chịu hoàn toàn trách nhiệm cho những chuyện này.
Lại nghe nói bởi vì Lục Chỉ hành động trái quy định mà bị cấp trên điều tra xét xử, đủ các loại yêu cầu khiếu nại được gửi tới hòm thư góp ý của Cục quản lý Thời Không.
Điều này khiến cho một vụ việc có thể đơn giản thoải mái kết án, trong nháy mắt trở nên vô cùng phức tạp, bên trên không thể không cẩn thận xử lý.
“Kẻ làm điều này chắc chắn là Triệu Lực ở bên phòng Nghịch tập.” Cố Kinh Bạch khá tâm đắc với những phân tích về hung thủ sau màn, bởi vì chỉ có Triệu Lực đã từng gặp qua “ma quân Hỗn Độn”. Năm đó Triệu Lực cũng có làm nhiệm vụ nghịch tập ở Bạch Ngọc Kinh, gã thất bại rất sớm nhưng cơ bản cũng đã nắm được mối quan hệ các nhân vật và kinh nghiệm rút ra sau khi Cố Kinh Bạch hoàn thành nhiệm vụ.
“Chúng ta đối phó với Triệu Lực thế nào đây?” Trợ lý AI và Tô Lâu bức xúc.
“Tại sao chúng ta lại phải đối phó với tên hề nhảy nhót đó?” Cố Kinh Bạch thản nhiên hỏi lại, bởi vì y cũng đã trình hết những bằng chứng về các tội danh của Triệu Lực lên cấp trên từ sớm rồi, chẳng cần phải đối phó, chẳng mấy chốc nữa Triệu Lực sẽ tự chết vì đã làm vô số chuyện bất nghĩa thôi, “Trọng điểm mà chúng ta phải chú ý bây giờ là vụ án của Lục Chỉ, hiểu chưa?”
“Vậy trên mạng kia…”
“Hờ, không cần phải để ý nhiều, anh sẽ đăng bài thanh minh.” Cố Kinh Bạch định tuyên bố sẽ tạm dừng toàn bộ phần phát sóng trực tiếp nhiệm vụ.
Làm theo ý bọn họ đi.
Phòng phát sóng trực tiếp của Cố Kinh Bạch chỉ là đang phối hợp với hoạt động giám sát của bên Cục chứ không phải là để làm người nổi tiếng hay gì hết, y cũng không thèm chút tiền lợi nhuận của phòng phát sóng, tiền lương thưởng bên phía Cục hiện tại của y đủ nuôi sống một nhà ba người và một con thú cưng rồi. Quan trọng nhất là y chưa bao giờ cảm thấy đó là những người hâm mộ của mình, đó chỉ là những nhân viên làm nhiệm vụ giám sát y. Cố Kinh Bạch rất cảm kích cư dân mạng đã ủng hộ cho công việc của Cục quản lý Thời Không, nhiệt tình tham gia bảo vệ các thế giới nhỏ, tuy nhiên cũng chỉ có vậy mà thôi.
Nếu như bọn họ khiếu nại phòng phát sóng của y, cảm thấy y đang truyền bá cái gì mà năng lượng tiêu cực, tình cảm không chính đáng, vậy thì y sẽ không phát nữa. Bên thật sự cần phát sầu là Cục quản lý chứ không phải y.
Đương nhiên, đối với những hiểu lầm của cư dân mạng về Lục Chỉ, Cố Kinh Bạch cũng có giải thích qua.
Không hề có “những người khác” nào cả, từ đầu đến cuối chỉ có duy nhất Lục Chỉ. Vua tang thi là Lục Chỉ, nhân vật phản diện ác độc là Lục Chỉ, ma quân Hỗn Độn cũng là Lục Chỉ, vì dị năng của Lục Chỉ có tính đặc thù nên mới bắt buộc phải xuyên qua thời không, phối hợp làm nhiệm vụ với Cố Kinh Bạch.
Sau khi Cố Kinh Bạch đăng bài thanh minh và tuyên bố dừng phòng phát sóng trực tiếp, tất cả mọi người lâm vào choáng váng.
Cũng bởi vậy mà lần thứ hai Cố Kinh Bạch bị kéo lên hotsearch, bất kể là người bôi đen y hay là fan của y, lúc này mới ý thức được, Cố Kinh Bạch thủy chung vẫn là Cố Kinh Bạch như thế. Y chẳng có hứng thú hay ham thích gì với hoạt động phát sóng trực tiếp của Cục quản lý Thời Không, chưa bao giờ tương tác nhiệt tình với nhóm fan “tổ tông”, chưa dùng bất cứ thủ đoạn nào nhằm mục đích tăng hiệu quả phát sóng, thậm chí còn chẳng tự nhận mình là một nhân viên nổi tiếng của Cục quản lý Thời Không.
Cho tới nay, thứ y yêu quý chỉ có công việc, con mèo của y, và đương nhiên, bây giờ có thêm một vua tang thi tên là Lục Chỉ đến từ một thế giới nhỏ nữa.
Có người khiếu nại nội dung của phòng phát sóng trực tiếp, OK, vậy thì không phát nữa.
Chuyện này chẳng thể đả kích hay uy hiếp được Cố Kinh Bạch. Nhìn lại những bài đăng của Cố Kinh Bạch trên mạng, y thực sự chẳng có bất kỳ dáng vẻ nào của một người thích mạng xã hội, kiệm lời ít nói vô cùng, mỗi lần phát sóng chỉ có mấy câu máy móc của hệ thống như “bắt đầu phát sóng”, “đã dừng phát sóng”, tiêu đề của video vĩnh viễn chỉ đánh số nhiệm vụ, làm một nhân viên cấp thấp cần cù tiêu chuẩn.
Cố Kinh Bạch cũng làm sáng tỏ thêm về hướng đi của tiền ném thưởng của khán giả, ngoại trừ phần trăm trích cho nền tảng phát sóng, phần trăm trích cho Cục và nộp thuế, số còn lại đều được Cố Kinh Bạch đóng góp cho các quỹ khác nhau, dùng để sửa chữa và bảo trì cơ sở hạ tầng cho các thế giới nhỏ.
Cũng vào lúc này khán giả mới kinh ngạc phát hiện, từ đầu tới cuối, trong thời gian làm nhiệm vụ Cố Kinh Bạch không hề cài cắm bất kỳ quảng cáo nào cả. Không phải vì y theo đuổi hình tượng cao quý hay là ra giá quá cao không ai chịu ký hợp đồng, mà đơn giản là y không cần tới những thứ đó.
Bởi vì phát sóng trực tiếp chỉ là một phần nhỏ trong công việc của y mà thôi, không phải là gốc rễ của toàn bộ cuộc sống.
Nói chung, người bôi đen Cố Kinh Bạch vung một quyền vào không khí, nhưng fan thì không dễ bỏ qua.
Người hâm mộ bây giờ chẳng thèm đoái hoài tới cái gì mà Lục Chỉ hay không Lục Chỉ nữa, Cố Kinh Bạch chỉ hẹn hò thôi mà, có ai cả đời này không yêu đương chứ? Với năng lực của Cố Kinh Bạch, chẳng lẽ không khống chế được Lục Chỉ, có nguy hiểm hơn nữa thì làm sao? Chưa kể, đã có người tung ra tin tức về việc tốt mà Lục Chỉ đã làm, chứng minh Lục Chỉ đã thay đổi, chủng tộc của hắn không quyết định cuộc sống của hắn, tâm hắn lựa chọn hướng về cái thiện.
Hiệp hội Tang thi Vũ trụ cũng lên tiếng khiếu nại vì Lục Chỉ bị “bạo lực mạng”, cảm thấy đây chính là kỳ thị chủng tộc, những tang thi cấp cao cũng có tốt có xấu, và bọn họ cũng có tình cảm.
Fan của Cố Kinh Bạch ngàn lần không ngờ hướng phát triển của câu chuyện lại trở nên như vậy, một bài đăng vạch trần giả dối khiến bọn họ không còn “nhà”, thậm chí còn có vài phần tự tay mình phá “nhà”. Fan tuyệt vọng nhận ra, Cố Kinh Bạch không phải là người có thể dùng chuyện phát sóng trực tiếp để uy hiếp, dòng suy nghĩ và cách làm việc của y rất nhất quán – phiền phức thế? Vậy thì dùng một đao chặt đứt luôn đi.
Giải quyết nguyên nhân từ gốc rễ, rất khó để quay đầu.
Người hâm mộ nổi giận nhưng không có chỗ phát tiết, kể cả lúc này mà Cố Kinh Bạch vẫn không thôi bộc lộ bản tính “lang” tâm như sắt của mình, vì vậy bọn họ chỉ có thể trút toàn bộ năng lượng tiêu cực lên kẻ gây sự.
Rất nhiều lúc, fan chính là một con dao hai lưỡi. Muốn lợi dụng fan? Vậy thì cũng nên chuẩn bị tốt tâm lý bị phản phệ đi. Kẻ bôi đen kia coi như đã được học một bài học quý giá.
Sau khi đăng bài thanh minh, Cố Kinh Bạch cũng không rảnh quan tâm tình hình bão lũ trên internet nữa, ngừng phát sóng trực tiếp thực ra cũng là một cách mà y cảm thấy tốt nhất cho cả hai bên. Điều mà Cố Kinh Bạch chú ý nhất bây giờ vẫn là Lục Chỉ, thông qua một số mối quan hệ, y biết mức độ vụ việc của Lục Chỉ không còn được giải thích dễ dàng bằng nguyên nhân dị năng được nữa.
Cho nên, Cố Kinh Bạch đã nghĩ tới một cách khác – kết hôn.
Phải giúp Lục Chỉ ngồi vững trên thân phận người nhà, sau đó Cố Kinh Bạch có thể đệ trình đơn xin làm nhiệm vụ chồng chồng hỗ trợ, đây là quyền lợi mà Cục quản lý dành riêng cho những nhân viên có gia đình. Dù sao thì trong nhiệm vụ nhân viên cũng phải đóng vai những người khác nhau, cuộc sống khác nhau, những người này không thể chỉ có người thân và bạn bè, rất khó tránh khỏi những mối quan hệ tình cảm.
Quy định của nhiệm vụ hỗ trợ đặc thù này vẫn chưa cụ thể, trong Cục đã nhiều lần thảo luận về vấn đề khi nhân viên làm nhiệm vụ, phải đóng vai nhân vật người chồng, có tính là lừa dối cư dân của thế giới nhỏ hay không, và có tính là “ngoại tình tư tưởng” với nửa kia của mình ở không gian mười chiều hay không.
Cuối cùng, tất cả nhất trí đây là một vấn đề về đạo đức, Cục quản lý cũng chưa thể thảo luận rõ ràng triệt để nhất, bọn họ mới chỉ đưa ra một số quy định chung cho các nhân viên có gia đình làm nhiệm vụ.
Cách giải quyết khá đơn giản.
Một khi nhiệm vụ có liên quan tới việc đóng vai một nhân vật đã có gia đình, bạn đời của họ sẽ tạm thời thay thế luôn cả bạn đời của nhân vật cần đóng vai, tiếp tục làm vợ chồng ở thế giới nhỏ, cho đến khi kết thúc nhiệm vụ thì cùng nhau trở về.
Cố Kinh Bạch đã nộp đơn xin cho Lục Chỉ cái này.
Nếu Cố Kinh Bạch kết hôn với Lục Chỉ, vừa chứng minh có thể kiểm soát Lục Chỉ bằng tình cảm, vừa có thể giám sát và trả lời cho những nghi vấn về năng lực giải quyết vấn đề và thái độ của Lục Chỉ. Lục Chỉ sẽ không chấp hành nhiệm vụ đơn độc, hắn chỉ có thể làm trợ thủ của Cố Kinh Bạch đi tới các thế giới nhỏ, đóng vai bạn đời của Cố Kinh Bạch.
Hơn nữa, dị năng của Lục Chỉ có tính bị động đặc biệt, bên trên không có lý do để tiếp tục giam giữ Lục Chỉ nữa. Dùng lý do kết hôn để thả người có thể xoa dịu sự phẫn nộ của dư luận, không phải đi cửa sau mà là với thân phận bạn đời chân chính.
Trải qua rất nhiều khó khăn gian khổ, hai bên đấu võ mồm mấy lượt trên tòa, cuối cùng Lục Chỉ cũng được phán vô tội.
Cố Kinh Bạch đã đứng chờ sẵn ở đại sảnh, nhìn thấy Lục Chỉ đi ra, y thúc giục: “Mau lên, không có thời gian để giải thích, chúng ta bắt đầu làm nhiệm vụ trước đã, lần này là nhiệm vụ khẩn cấp, có gì chúng ta vào bên trong thế giới nhỏ rồi nói tiếp.”
Lục Chỉ vốn cho rằng dáng vẻ Cố Kinh Bạch vội vàng như vậy, hẳn là sẽ tiến đến cho hắn một cái hôn.
Không có hôn thì ôm cũng được.
Nhưng chẳng có gì hết, chỉ có nhiệm vụ.
Anh ấy hết yêu mình rồi QAQ
*
Đại lục Farris, đế đô.
Trên quảng trường rộng lớn trước thần điện Quang Minh có một pho tượng nữ thần Ánh Sáng vừa cao vừa trắng muốt, thần sắc của pho tượng trang nghiêm nhưng vẫn có phần dịu dàng, là kiệt tác của một đại sư điêu khắc từ một nghìn năm trước hao tốn mười năm tâm huyết tạc nên, bất kể nhìn từ góc độ nào cũng thấy giống như đang được nữ thần nhìn lại bằng ánh mắt trìu mến, tuy không buồn không vui nhưng dương quang tươi sáng.
Điều thần kỳ nhất của pho tượng này chính là vật liệu tạo ra nó, nghe nói là một khối đá thần có thể chịu được năng lượng ánh sáng mạnh nhất, rất nhiều năm trước hầu như ai cũng nhìn thấy thần tích* trên pho tượng, cho dù nữ thần giáng xuống sức mạnh lớn bao nhiêu đi chăng nữa thì nó vẫn có thể chịu đựng được.
(*thần tích: tích trong vết tích, hiểu nôm na là dấu vết/vết tích của thần)Nhưng đó là chuyện của rất nhiều năm về trước rồi, từ 150 năm đổ lại đây, nữ thần Ánh Sáng chưa từng để lộ một chút thần tích nào, hầu như không còn ai trên đại lục Farris được ban phước nữa.
Tất cả mọi người thấp thỏm lo âu với lời đồn Farris đã bị thần linh vứt bỏ.
Chỉ có người của thần điện Quang Minh vẫn nhất mực thành kính, hoặc là bọn họ đang cố gắng chống đỡ, không quản xảy ra chuyện gì, bọn họ đều kiên trì cử hành nghi thức theo lệ trước pho tượng.
Ví dụ như vào giờ phút này.
Thần tử William mặc một cái áo choàng trắng viền vàng, tay trái cầm quyền trượng, tay phải cầm vòng ánh sáng, quỳ gối trước tượng nữ thần, thành kính khẩn cầu, chuẩn bị tiếp nhận nước sự thật của lễ rửa tội.
Nước sự thật phối hợp với một cái pháp trận vẽ đầy hoa văn đặc thù, nghe nói là có thể trao đổi với đất trời, làm cho thần linh nghe được giọng nói của tín đồ.
Đây là cách tự chứng minh tốt nhất dành cho các giáo sĩ cao cấp nhất khi bị chất vấn, chỉ cần qua được cửa ải thần linh này là có thể chứng minh tín ngưỡng của hắn vẫn còn, hoặc là cho dù hắn thực sự phạm tội thì thần linh cũng tha thứ cho hắn. Nhưng loại nghi thức này đã không còn được tổ chức từ rất lâu rồi, bởi vì tất cả mọi người đều biết, kể cả là Giáo hoàng thành kính nhất cũng chưa từng được nữ thần để ý đến.
Thần tử William rơi vào tình cảnh ngày hôm nay là điều mà không ai lường trước được, cũng bởi vậy mà bọn họ rất tin vào thần tử, cảm thấy anh ta thực sự bị vu oan, anh ta rất tự tin vào bản thân, nếu không thì anh ta đã không chọn con đường này.
Nhưng thực tế thì…
Chỉ có Cố Kinh Bạch biết, thật ra thần tử không nắm chắc điều gì cả, anh ta chỉ là bị dồn đến tuyệt cảnh mà thôi, chỉ có thể đi tới con đường tự chứng minh này, đồng thời, chỉ có kết quả thua cuộc.
Bởi vì đã không còn nữ thần Ánh Sáng nữa rồi.
Bất kể tâm của thần tử có thành hay không, đều sẽ không được nữ thần Ánh Sáng đáp lại, mà anh ta vẫn phải làm như vậy để tranh thủ thời gian cho người mà mình thích.
Không cần nói nhiều thêm, cố chủ của Cố Kinh Bạch chính là vị thần tử động phàm tâm này, anh ta đã yêu một nô lệ.
Thần tử thắng thắn với Cố Kinh Bạch rằng, anh ta không hối hận khi thích người đầy tớ kia, bởi vì đối phương xứng đáng, nhưng mà thần tử cũng không muốn nhìn thấy thần điện Quang Minh đã nuôi lớn mình, vì mình mà gánh lấy tranh cãi, rơi vào bão táp phong ba, trượt xuống vực sâu.
“Tôi sẽ tiếp tục yêu cậu ấy, nhưng thần tử thì không thể.” Vì vậy, William ủy thác cho Cố Kinh Bạch nhiệm vụ đừng thâm tình nữa, muốn y giúp mình cứu lấy thần điện Quang Minh mà đối với anh ta cũng quan trọng không kém.
Đáng tiếc, vận khí lần này của Cố Kinh Bạch không tốt lắm, thời điểm xuyên qua chính là lúc thần tử sắp bước lên “pháp trường”.
Y không có cách nào hủy bỏ nghi thức, đồng thời ba phút sau khi xuyên qua, y đang bước từng bước về phía tượng nữ thần. Hai bên đường toàn là những tín đồ thành kính của thần điện Quang Minh, có cả quý tộc, dân thường và nô lệ, quan trọng nhất là hiện trường còn được phát sóng trực tiếp cho toàn bộ đại lục Farris xem.
Đúng vậy, tuy rằng đây là một thế giới huyền huyễn phương Tây
(Tây huyễn) nhưng có rất nhiều sản phẩm ma pháp tiện lợi dành cho đời sống đã ra đời.
Hiện trường phát sóng trực tiếp, không quá lời khi nói rằng có ít nhất một phần ba cư dân của toàn bộ đại lục đang xem diễn biến của nghi thức này.
Dù thế nào thì cũng không thể thất bại, ngay lúc Cố Kinh Bạch đang xoay chuyển suy nghĩ, xem thử nên chọn cách thức nào để chế tạo thần tích thì…
“Nữ” thần Ánh Sáng mở mắt ra, từ lúc trận pháp được khởi động hắn đã tỉnh rồi, nhìn cảnh tượng hò hét cuồng loạn trước mặt, không nhịn được mà nổi giận, thầm nghĩ: “Hờ, các ngươi coi ta thành động vật trong vườn thú đấy à? Muốn thấy là được thấy?”. Nhân loại này có thể là rất lâu rồi không sống trong thời đại thần linh thống trị, thế thì để hắn cho bọn họ biết cái gì được gọi là thần linh.
“Nữ” thần đã nghĩ vậy, một khắc sau, hắn đối mắt với người đang quỳ gối giữa trận pháp bị dội nước sự thật lên đầu, thông qua đôi mắt hai màu trắng đen rõ ràng kia, hắn dường như có thể nhìn thấy linh hồn ngọt ngào bên trong.
Thần Ánh Sáng cảm thấy hình như mình nhất kiến chung tình mất rồi.
Khán giả ở hiện trường gần như rơi vào tuyệt vọng. Thần tử có thần lực ánh sáng mạnh nhất, được khen là trăm năm khó gặp cũng không thể triệu hoán được nữ thần Ánh Sáng. Bất kể là bản thân thần tử có vấn đề hay nữ thần đã thật sự không còn quan tâm nhân thế nữa, đều khiến cõi lòng bọn họ lạnh ngắt. Bọn họ thật sự xong đời rồi.
Ngay lúc đó, pho tượng nữ thần Ánh Sáng đột nhiên tỏa ra ánh hào quang màu vàng trước nay chưa từng có, trong vầng sáng xán lạn kia, hình như còn có cả tiếng cây đàn hạc mà nữ thần yêu thích nhất, mơ màng huyền ảo truyền từ trên trời xuống.
Phước lành trên người thần tử nồng đậm như thể y chính là tình nhân của nữ thần Ánh Sáng.
“Thần tích! Đó chính là thần tích!” Bọn họ đã đợi 150 năm, trông mong suốt 150 năm, cảm thấy có lẽ sẽ không bao giờ được nhìn thấy thần tích nữa. Có vài tu sĩ thành kính quỳ xuống tại chỗ, giơ hai tay lên trời, khóc ròng: “Nữ thần không vứt bỏ chúng ta! Nữ thần không vứt bỏ chúng ta!”
Ngay sau đó, thần Ánh Sáng còn trực tiếp đáp xuống bức tượng điêu khắc của mình, vươn tay, như gió nhẹ, như ánh ban mai, vuốt ve gò má trắng trẻo như ngọc của thần tử, khẽ cười.
Tất cả mọi người đều nghe được, đó là một âm thanh trầm thấp đầy từ tính khiến cho tâm hồn tê dại.
Chỉ có một mình Cố Kinh Bạch nghe thấy thần Ánh Sáng nói với mình: [Nữ thần của cậu đã từ bỏ cậu rồi, tuy trong trái tim cậu chỉ có nàng nhưng ta vẫn bằng lòng cho cậu thêm một cơ hội. Nhớ kỹ tên của ta, tên ta là…”
Tên em là Lục Chỉ, anh biết.
Vì chuyện ở Bạch Ngọc Kinh, Cố Kinh Bạch chưa cho Lục Chỉ lên sân khấu vội, định dùng hắn làm phương án dự phòng, nhưng bây giờ nghe thấy cái khẩu khí trà xanh quen thuộc kia, y cảm thấy bao nhiêu công sức chuẩn bị của mình lãng phí hết rồi.
[Tên ta là Thân Ái.]
Cố Kinh Bạch:??? Không cần mặt mũi nữa luôn à? Anh thực sự cảm ơn em luôn đó.[Hết chương 58]