Chị Đại Xuyên Thành Người Đẹp Mong Manh Dễ Vỡ

Chương 25

Edit: Cá Mặn (Nặm)

—–

Một đêm không mộng mị.

Bởi vì từ trước tới giờ chưa bao giờ có chuyện lạ giường lạ gối nên Khương Miện ngủ rất ngon.

Sáng sớm 6:00.

Cô rửa mặt xong, sau đó theo thói quen trong khoảng thời gian ở trường chuẩn bị ra ngoài chạy bộ.

Thói quen từ tận thế theo tới, dù ở đâu, Khương Miện cũng không bao giờ lơ là việc rèn luyện cơ thể.

Mặc dù dị năng của cô được giữ lại nhưng thời giờ không còn là tận thế nữa, ai mà biết cái thứ dị năng mơ hồ và huyền bí này sẽ biến mất lúc nào. Cho nên, việc quan trọng nhất là làm sao nhanh chóng giúp cơ thể yếu ớt này trở nên mạnh mẽ.

Hôm qua chia phòng, Khương Miện được phân ở phòng đôi tầng hai, gần cửa sổ hướng Nam.

Vừa ra khỏi cửa phòng, cô đã nghe thấy tiếng chào hỏi đầy ngạc nhiên của nhân viên dưới lầu.

“Thí sinh Khương… chào buổi sáng!”

“Chào buổi sáng.”

Khương Miện cười chào lại, vừa định bước xuống lầu thì chợt thấy cái lan can gỗ bóng loáng sạch sẽ ở bên cạnh.

Thấy thế, bước chân Khương Miện khựng lại ngay.

Theo bản năng ngẩng đầu lên, tức thì nhận ra mấy nhân viên vừa chào mình đang tập trung chạy thử máy móc, ánh mắt hoàn toàn không chú ý đến cô.

Trong lòng Khương Miện ngứa ngáy không thôi.

Cô nhẹ nhàng đặt tay lên lan can gỗ, gõ nhẹ hai cái.

Nhân lúc không ai để ý, cô lấy một tay chống lên lan can, cả người nghiêng lại ngồi lên đó. Sau đó xuỵch —

Trượt xuống.

Nhân viên vừa bước vào cửa chính bất ngờ chứng kiến toàn bộ cảnh tượng: “…”

Một số dân mạng buồn chán khi đang rửa mặt vào sáng sớm nên mở kênh trực tiếp của “Nhịp đập thần tượng: “…”

[Ủa từ từ, có phải là tui chưa tỉnh ngủ không? Mới sáng ra mà tui vừa thấy cái gì vậy?]

[Hahaha, để tui ngó thử cái má ngố ngố này là ai? Hay lắm thì ra lại là cô, Khương Miên Miên!]

[Cách xuống lầu của trẻ con tiểu học ngây thơ hả? Yêu quá yêu.]

Lúc này, Khương Miện vừa vui tươi hớn hở trượt xuống tới tầng một đã đối mặt với mấy nhân viên vừa bước vào từ cửa chính: “…”

Cô nhảy xuống khỏi lan can một cách tự nhiên, chào buổi sáng với nhóm người đó cũng thật từ nhiên, bước ra khỏi cửa một cách tự nhiên nốt rồi điềm nhiên chạy đi thật xa.

Để lại nhóm nhân viên mặt ngơ ngác. Chờ tới khi Khương Miện chạy khuất rồi họ mới hoàn hồn lại và bắt đầu quan tâm tới mấy cái khác, luống cuống nhắc nhở ống kính: “Động tác nguy hiểm xin đừng bắt chước.”

Cả quá trình khiến khán giả trong kênh trực tiếp cười ngặt nghẽo.

[Pha này gọi là gì? Gọi là chỉ cần tui không ngại thì người ngại sẽ là người khác.]

[Còn xin đừng bắt chước nữa chứ, người lớn như tui bộ không cần mặt mũi à?]

[Da mặt mỏng, bắt chước không nổi.]

[Nói chứ Miên Miên chắc không biết sáng sớm kênh trực tiếp đã bật đâu nhỉ? Mau làm gif cho tui, để cô ấy tự nhục muốn chui xuống đất!]

Nói sao nhỉ?

Bị người ta bắt gặp ngay tại trận, ngượng ngùng thì chắc chắn là có rồi.

Chứ gì nữa! Vừa ra khỏi cửa, Khương Miện đã thấy mặt già nóng bừng.

Thế nhưng khi chạy một hồi cô lại không thấy nóng nữa, chỉ vì không khí sạch sẽ và trong lành thế này thực sự quá tươi mới. Chỉ khi thật sự mất đi rồi mới có thể cảm nhận được những điều trước mắt đẹp đẽ biết bao.

Cảm giác sảng khoái khi gió mát lùa qua mặt khiến Khương Miện càng chạy càng nhanh, càng chạy khóe miệng lại càng giương cao…

Khương Miện chân trước vừa đi, Tống Kỳ Sâm chân sau đã xuất hiện ngay trước cửa nhà thần tượng.

7:00 sáng.

Một số thí sinh từ nhỏ học múa có thói quen sáng sớm tự kéo căng gân cốt, vận động cơ thể đã hẹn nhau từ tối qua sẽ cùng đến phòng tập để làm nóng người vào sáng hôm sau.

Vì vậy từ sáng sớm, một nhóm người vừa cười nói vừa đi đến phòng tập. Lúc đi ngang qua cửa phòng cố vấn, nhóm người đang trêu đùa nhau gần như lập tức đứng lại.

Rồi đồng loạt lùi lại mấy bước, qua khe cửa họ nhìn thấy một cách rõ ràng sớm như thế mà trong phòng cố vấn đã có người ngồi rồi.

Cố vấn nào mà chịu khó thế, giờ này có khi có thí sinh còn chưa dậy nữa.

Người đó vậy mà…

Mọi người chăm chú nhìn vào, chỗ cửa sổ sát đất có một người đàn ông mặc chiếc áo sơ mi trắng được ủi phẳng phiu đang ngồi, bóng lưng thẳng tắp, dáng người thon và cao ráo

Lúc này mặt trời ngoài cửa sổ vẫn chưa lên cao hẳn, nhưng đã có một tia nắng nhỏ rơi trên gương mặt hoàn mỹ của người đàn ông. Có lẽ là đang làm việc, sống mũi cao của anh đang đeo một cái kính phân cực không gọng màu trà.

Phía sau anh, cửa sổ sát đất mở một khe nhỏ để thông gió. Có cơn gió nhẹ lùa qua khe hở thổi vào làm tấm rèm màu be bay lên rồi hạ xuống. Hàng tóc mái đen nhánh rối bù cũng theo gió khẽ đung đưa, khiến gương mặt nổi bật của anh lúc ẩn lúc hiện, vô tình quyến rũ lòng người ta ngứa ngáy.

Trông đúng là vừa nho nhã lại vừa cấm dục và vừa..

Chẹp chẹp.

Có một thí sinh không kìm được nuốt nước miếng.

Nghe tiếng động, những người khác vô thức quay đầu nhìn. Thí sinh kia lập tức ngước lên trần nhà, giả vờ mình chẳng biết gì hết.

“Người này là ai thế? Là nhân viên hả? Cố vấn gì gì đó đại khái tụi mình cũng biết hết rồi, đâu có ai giống thế này đâu.”

Không chỉ những thí sinh này muốn biết mà những khán giả đang chết mê chết mệt trước màn hình cũng muốn biết.

[Trời ơi trời ơi, mới sáng ra đã có nhan sắc đẹp đến mức này để tui ngắm. Người này là ai vậy? Sao lại ở trong phần trực tiếp của chương trình, có phải thí sinh không? Phải không? Phải không?]

[Wow gương mặt này, ngay cả nhan sắc cực phẩm hôm qua khiến tui ấn tượng sâu sắc là Hứa Tinh Minh cũng không sánh bằng đâu!]

[Thư ký, tôi cho cậu 10s để nói cho tôi biết tên cậu trai này.]

Chỉ có trợ lý Tiểu Nghiêm từ sáng sớm vừa đánh răng vừa cầm điện thoại, nhìn ông chủ nhà mình với dáng vẻ lạnh lùng và nghiêm nghị không thể chạm tới trong kênh trực tiếp thì suýt đã không kìm được trượt tay cho anh một cái report.

Cái người này xạo ke quá đáng!

Người khác không biết tên họ Tống này là loại người gì nhưng anh ta thì biết quá rõ.

Vẻ ngoài đúng là lừa người mà.

Sáng sớm đã ăn mặc thế này xuất hiện thì ai nhìn mà không mơ màng cho được.

Bịp bợm!!!

Trợ lý Tiểu Nghiêm bi phẫn.

Cũng chính vào lúc này, các cư dân mạng trong kênh trực tiếp mới dần dần hồi phục từ cú nhan sắc bạo kích của Tống Kỳ Sâm. Sau đó, một số khán giả tinh mắt phát hiện rằng anh chàng đẹp trai này đang ngồi đúng vị trí đại diện nhà sản xuất quốc dân vốn thuộc về Giản Khải.

Dù gì thì bảng hiệu vẫn còn đặt ở đó mà!

Kết hợp với tin đồn râm ran trên mạng từ hôm qua, không khó để cư dân mạng liên tưởng anh chàng này chính là người thay thế Giản Khải trở thành người khởi xướng và đại diện nhà sản xuất.

Trong nhất thời, khi mà những người khác còn chưa kịp phản ứng thì fan của Giản Khải đã lập tức bùng nổ.

[Không thể nào, không thể nào! Cái chương trình rách này còn muốn tiếp tục ghi hình hả? Không cần Giản Khải của chúng tôi lại đi mời cái bình hoa này ra làm cảnh, anh ta biết làm cái gì? Biết nhảy múa không? Biết ca hát không?]

[Tôi chê. Đó là Giản Khải đấy, chẳng lẽ còn không bằng cái người đẹp mã này sao?]

[Đúng là trò cười cho thiên hạ mà. Tôi còn chẳng biết anh chàng này là ai, tìm cả trong showbiz cũng không thấy. Đừng nói là lại có bà chị đại gia nào đó định đỡ đần anh này ra mắt đấy nhé? Nếu vậy sao không đi thi mà đi làm cố vấn? Showbiz bây giờ thật sự càng ngày càng suy đồi…]

[A Khải đừng khóc, ai bảo anh không biết phục vụ đại gia như người ta!]

Chẳng mấy chốc, kênh trực tiếp tràn ngập lời lẽ thô tục.

Cho tới khi trợ lý Tiểu Nghiêm vẫn luôn chú ý nhận thấy tình hình không ổn mới vội vàng gọi người vào dọn dẹp bình luận, vừa dọn vừa giải thích cho mọi người biết Tống Kỳ Sâm là ai.

Tống Kỳ Sâm – người thừa kế duy nhất của gia đình thượng lưu nhà họ Tống, giá trị bản thân lên đến hàng trăm tỷ.

Dưới cơ bao gồm nhiều lĩnh vực từ công ty giải trí, truyền thông phim ảnh, bất động sản, logistics cảng biển, thương mại quốc tế cho tới năng lượng mới… Nghe nói ở nước ngoài còn có mấy mỏ vàng nữa.

Hiện tại, chương trình “Nhịp đập thần tượng” này là do công ty Quang Ảnh Ent thuộc Tống thị tổ chức.

Nếu như anh không có tư cách làm người khởi xướng và đại diện nhà sản xuất thì còn ai có tư cách?

Đọc xong những thông tin này, những bình luận um tùm ỏm tỏi ban đầu nhanh chóng rơi vào im lặng.

Khoảng một phút sau, bình luận bắt đầu bùng nổ trở lại.

[Chồng ơi chồng ơi chồng ơi chồng ơi, sáng sớm đi làm mà sao không nói với em một tiếng. Thức dậy không thấy anh làm tim em còn đang đập thình thịch đây này!]

[Aaaaaa! Biết thế em cũng tham gia thi rồi. Ra mắt hay không cũng không quan trọng, quan trọng là muốn dính theo chồng thôi!]

[Dồi ôi vừa có tiền vừa đẹp trai lại còn trẻ, còn chăm chỉ làm việc nữa. Đây có phải là tổng tài trong tiểu thuyết bước ra đời thực không vậy? Thật tò mò sau này anh ấy sẽ tìm kiểu bạn gái như thế nào quá đi mất.]

[Người giàu thì chắc là tìm người môn đăng hộ đối rồi. Ai lại đi tìm con chim sẻ nhỏ để biến thành phượng hoàng chứ, đừng mơ nữa!]

[Không liên quan gì đến tiền. Quan trọng là cái khuôn mặt này thật sự, thật sự, thật sự chết mất thôi!]

Trong nháy mắt, bình luận nhảy ào ào tới nỗi không thể nhìn thấy gương mặt của Tống Kỳ Sâm nữa. Hầu hết đều là lời khen ngợi và gọi anh là chồng, khiến fan của Giản Khải không còn chỗ để cắn.

Giản Khải – người dậy sớm chỉ để xem trò cười đã tức đến mức đập nát một cái điện thoại khác.

Ngược lại là Địa Trung Hải của Quang Ảnh Ent thấy những bình luận như vậy thì trái tim cuối cùng cũng hạ xuống nhẹ nhõm.

Chỉ có trợ lý Tiểu Nghiêm là người tỉnh táo nhất, nhìn màn hình tràn ngập từ “chồng” thì chỉ cười khẩy một tiếng. Nhân loại ngây thơ.

Một sếp tổng có cả nhan sắc lẫn tiền bạc mà lại không có bạn gái. Dùng ngón chân ngẫm lại cũng biết chắc chắn là có bệnh, mà bệnh còn không nhẹ!

Tống Kỳ Sâm đi tham gia show giải trí.

Tin tức này nhanh chóng lan truyền khắp giới thượng lưu Yên Kinh.

Diêu Tề và đám Trương Phi tối hôm trước còn đang tụ tập ở câu lạc bộ trắng đêm không về, mới sáng ra đã nhận được cuộc gọi báo tin này.

Diêu Tề đang mơ màng giật mình tỉnh dậy trong nháy mắt, rồi vội vàng lay tỉnh đám bạn xấu dậy cùng nhau xem trò cười của Tống Kỳ Sâm.

Khi gọi đến Trương Phi đầu trọc, hắn vừa nghe thấy ba chữ “Tống Kỳ Sâm” thì theo phản xạ liền rút tiền trong túi ra.

“Năm hào chứ gì? Đây đây, tôi cho cậu năm hào…”

Thấy vậy, Diêu Tề chỉ biết lắc đầu.

Trời ạ, vì Tống Kỳ Sâm và người phụ nữ của anh mà Trương Phi đã có phản ứng có điều kiện rồi.

Không chỉ thế, dạo này ra ngoài hắn lúc nào cũng mang theo một đống tiền xu. Mỗi bước đi là leng keng leng keng.

Bỏ qua Trương Phi đang nói mê nói sảng, cả đám bọn họ cùng nhau xem buổi phát sóng trực tiếp của Tống Kỳ Sâm.

Nhưng vào lúc này, một người trong đám đã nhìn thấy ảnh chụp của Khương Miện trong đám thí sinh dự thi.

“Ê ê ê, tụi mày nhìn kìa…”

Rất nhanh, gần như tất cả đều nhận ra người phụ nữ hung hãn hôm nọ đi cùng Tống Kỳ Sâm tới tham dự buổi thưởng trà là một trong những thí sinh của chương trình.

Trong chốc lát, mọi người đều nhìn nhau với ánh mắt phức tạp.

Họ cứ tưởng người phụ nữ hôm đó chỉ là một diễn viên được Tống Kỳ Sâm thuê về cho ra vẻ.

Giờ nhìn lại, hai người này không chừng là tình yêu đích thực.

Nếu không thì hãy giải thích tại sao một Tống Kỳ Sâm lạnh lùng, vô tình và kiêu ngạo ấy lại vì đối phương mà sẵn sàng làm cố vấn, tham gia ghi hình show giải trí tuyển chọn chẳng mấy danh giá như thế này làm gì.

“Ôi, cậu ta yêu say đắm cô nàng ấy đến thế sao…”

Một người lẩm bẩm thốt lên.

Nghe tới đây, mọi người đột nhiên khựng lại rồi tức tốc trao đổi ánh mắt với nhau.

Những người tham gia buổi thưởng trà hôm đó chỉ có họ. Nói theo cách khác nghĩa là chỉ có họ mới biết bí mật nhỏ này của Tống Kỳ Sâm.

Nghĩ vậy, trong mắt bọn Diêu Tề lóe lên vẻ phấn khích không kìm chế được.

Chẳng bao lâu, cả đám phá phách bắt đầu mò điện thoại ra và gõ chữ lia lịa.

Chỉ trong chốc lát, bí mật nhỏ của Tống Kỳ Sâm cứ như thế hết đợt này tới đợt khác lan truyền đi –

[Này này cậu biết không? Tống Kỳ Sâm yêu đương rồi đó!]

[Đúng rồi, chính là Tống Kỳ Sâm đó, cậu ta sắp cưới cô gái kia luôn rồi!]

[Này, mách nhỏ cậu điều này đừng nói cho ai biết nhá. Tống Kỳ Sâm của nhà họ Tống hình như đã kết hôn bí mật rồi, nghe nói vợ họ Khương, ước chừng trong bụng đã có rồi ấy.]

Thế là sáng hôm đó, cha Tống vừa đi dạo trong vườn dưới lầu bệnh viện về thì nhận được điện thoại của một người bạn –

“Này ông Tống à, ông vậy là không được rồi nhé. Nghe nói con dâu của ông, vợ của Kỳ Sâm sinh rồi, lại còn là đôi long phượng nữa chớ. Sao ông không báo cho mấy người bạn chúng tôi để đi uống rượu mừng hả?”

Tống Huy: “…” Cái vẹo gì vậy?

Bình Luận (0)
Comment