Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện (Xuyên Sách)

Chương 281

Chương 281
Nàng nghĩ đến bản thân có ngọc bội không gian, cũng không cam lòng ngưỡng mộ như vậy.

Mạnh vì gạo bạo vì tiền. (;¬_¬)

Trình Dao lại lặng lẽ đặt thêm cho Thẩm Chi Hủ một biệt danh như vậy.

Lý Hủy vốn định chào hỏi đường hoàng với anh chàng đẹp trai này, nhưng bên cạnh lại có Hách Nguyên lúc nào cũng cản trở. Không còn cách nào, cô ta không thể làm gì khác hơn là dằn chuyện này xuống đáy lòng, dẫn mấy người Trình Dao vào phòng khách trước.

Chẳng bao lâu sau, trong sân chỉ còn lại một người và hai con hổ.

Kiều Nghệ bị hổ mẹ đè xuống dưới người lần thứ hai, cô mệt mỏi đến nỗi râu run run, khóe mắt liếc thấy Người đẹp ốm yếu đang chụp hình ở cách đó không xa, lập tức bày ra một tư thế đẹp. Có điều cô vẫn đang bị hổ mẹ đè, cái gọi là tư thế đẹp cũng lôi thôi lếch thếch, chọc cho Người đẹp ốm yếu bật cười.

Kiều Nghệ: “...”

Mẹ ơi, mẹ nặng quá, mau dậy đi!

Kiều Nghệ oán trách nhìn hổ mẹ.

Hổ mẹ dường như đã hiểu, nới lỏng một chút sức, Kiều Nghệ nhân cơ hội chui ra khỏi lòng hổ mẹ rồi hít một hơi thật sâu.

“Rống!”

Hổ mẹ lại trở mình trên bãi cỏ, ánh mắt nóng cháy nhìn chằm chằm vào nhóc con.

Kiều Nghệ hẳn đã hiểu ra gì đó, nhảy cà tưng mà chạy đến, lại lần nữa bị hổ mẹ đè ở dưới người.

A, mình thật sự là nhớ ăn mà không nhớ đánh mà!

Kiều Nghệ vùng vẫy bò ra ngoài, lông toàn thân cũng trở nên lộn xộn.

Hổ mẹ chắc là đã hài lòng, lười biếng nằm không chơi đùa với nhóc con nhà mình nữa.

Kiều Nghệ thấy thế thì đi tới dò xét, dùng móng vuốt đẩy đẩy hổ mẹ. Thấy nó không nhúc nhích, lúc này cô mới yên tâm nằm trong lòng hổ mẹ, hai mẹ con lặng lẽ hưởng thụ sự ấm áp trong chốc lát này.

Thẩm Chi Hủ cũng cất máy ảnh đi, lục lọi trong không gian một hồi, tìm được một hồ bơi bơm hơi cỡ nhỏ dùng cho trẻ nhỏ. Anh nhẹ tay nhẹ chân bơm phồng rồi lật hồ bơi lên, chuẩn bị đứng dậy bảo Trần Khải Lương đến giúp một tay. Nhưng anh vừa quay đầu đã thấy hai con hổ trắng một lớn một nhỏ ngồi ngay ngắn sau lưng mình, tò mò nhìn hồ bơi bơm hơi.

“Grừ grừ...” Người đẹp ốm yếu ơi, anh sờ mó cái này làm gì thế?

“Ngao Ngao có muốn ngâm nước không?” Thẩm Chi Hủ biết bọn họ thích ngâm nước, mà một tháng qua bọn họ hầu như đều ở bên ngoài, chỉ có thể miễn cưỡng tắm rửa thân thể qua loa cho cả hai. Trò tiêu khiển ngâm nước này vẫn luôn không thể sắp xếp cho hai mẹ con, bây giờ thấy cả hai thả lỏng như vậy, Thẩm Chi Hủ mới nảy ra ý định này.

Hai chữ ngâm nước tựa như được khắc trong xương cốt của hai mẹ con, bọn họ nhìn chằm chằm vào anh, không cần nói quá nhiều thì anh cũng hiểu ý của cả hai.

“Chờ một chút, tôi gọi Trần Khải Lương qua đã.”

“Grừ grừ...” Anh đi nhanh đi nhanh đi.

Kiều Nghệ dùng ánh mắt thúc giục Thẩm Chi Hủ, dõi mắt nhìn anh đi vào phòng khách xong, cô mới quay đầu lại nhìn về phía ánh mắt thấp thoáng mong chờ của hổ mẹ.

“Grừ grừ...” Mẹ à, có phải Người đẹp ốm yếu rất tốt đúng không?

Hổ mẹ vẫy vẫy đuôi, không trả lời.

“Grừ grừ...” Con cảm thấy Người đẹp ốm yếu siêu siêu tốt luôn!

Kiều Nghệ đắc chí đến mức râu cũng rung lên mấy lần, cô cảm thấy cuốn tiểu thuyết nguyên tác mà mình đã đọc kia chính là nhảm nhí! Người đẹp ốm yếu tốt như vậy, sao có thể là trùm phản diện hủy diệt thế giới được chứ?

Hổ mẹ chậm rãi chớp mắt, có lẽ không muốn nhìn nhóc con lại không biết đang hả hê cái gì, cúi đầu cắn lỗ tai của con.

Lỗ tai của Kiều Nghệ ngứa ngáy, gào gào một tiếng xong cũng nhào tới.

Vì thế trong khi đợi Thẩm Chi Hủ mang Trần Khải Lương trở lại, hai mẹ con lại chơi đùa với nhau. Đến khi Trần Khải Lương đổ đầy nước vào hồ bơi đã bơm căng, bọn họ với dừng tay, sau đó nôn nóng nhào vào trong, khiến nước văng ra tạt ướt hai người Thẩm Chi Hủ.

“Phì...” Trần Khải Lương không khỏi bật cười, nhưng lại nhớ Thẩm Chi Hủ vẫn còn ở đây đành phải cố gắng nhịn xuống.

 


Bình Luận (0)
Comment